Insane
Đóng cửa thả boss

Đóng cửa thả boss

Tác giả: Tứ Mộc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325800

Bình chọn: 8.00/10/580 lượt.

hải tinh không”[1'>, không”[1'>, cái tên mới hợp làm sao. An Tín đứng trong ánh sao lung linh, nhìn bốn xung quanh nói: “Đúng là phong cách người lắm tiền”.

[1'> Biển hoa trời sao

Dụ Hằng khẽ cong khóe môi, cười: “Em thích không?”

“Thích”.

Nếu bỏ qua đôi mắt đỏ hoe vì khóc, An Tín lúc này thật giống một yêu tinh vào nhầm khóm hoa, đến quần áo cũng dát từng tầng hào quang lóng lánh. Dụ Hằng nhìn cô nói: “Tiếc là thiếu mất cây gậy tiên nữ”.

“Gì cơ?” Cô khó khăn lắm mới rời mắt khỏi đóa tử vi, quay sang hỏi.

“Không có gì”. Anh vẫn mỉm cười.

“Hình như cứ là con gái thì đều không thoát khỏi niềm đam mê với nó thì phải! Anh đang nói cái vườn hoa này này”.

Dụ Hằng bước ra mở cứa, để người phục vụ mang sữa và bánh ngọt. Anh vẫy gọi An Tín lại: “Chắc cũng đói bụng rồi, đến ăn chút gì đi”.

An Tín đói đến mức hai mắt sáng rực, khôi phục lại bản sắc hoạt bát, nhón lấy bánh ngọt ngoạm ngoạm ngoạm ngoạm. Dụ Hằng bước đến bên tường màn, nhìn xuống cảnh đêm bên dưới. Ăn uống no say xong xuôi, cô mới nhớ ra vấn đề quan trọng. “Dụ Hằng, tên gọi của club này ở đâu mà ra vậy?” Cô từng nghe Chính Nam kể lại, cái tên Tinh Quang có nguồn gốc hẳn hoi, chỉ cần là nội dung có liên quan đến Dụ Hằng, cô lập tức ghi nhớ.

Do bị nước mắt thấm ướt ngực, Dụ Hằng về tới club liền thay đồ, áo sơ mi sẫm màu tiệp với vóc dáng cao ráo khôi ngô, đứng trước tường màn, không tinh quang nào sánh bằng.

An Tín nhìn anh không rời mắt, miệng cười ngọt lịm, chỉ sợ là mình đang trong cõi mơ.

Anh như thường lệ quay đầu nhìn lại trông thấy vẻ mặt của cô, cũng phá lên cười: “Chắc em quên rồi, cảm hứng thiết kế Tinh Quang này bắt nguồn từ phác họa của em đấy”.

Cô gãi gãi đầu. Anh gợi ý: “Hai năm trước em vẽ ra hình dạng kết cấu Tu Mậu Đại Địa cho kỵ sỹ game online, còn đặc biệt cho thêm một giáo đường mầu lam bên hồ, đó chính là tiền thân của Tinh Quang. Trong bản kế hoạch em gửi cho Dực Thần, em nói giáo đường là nơi reo rắc thiện tâm, có thể cân bằng những giết chóc u ám của game 3D, hy vọng họ có thể giữ lại. Nhóm phát triển đã xóa mất giáo đường, anh vì không muốn phụ ý tưởng của em, bèn đem nó vào hiện thực”.

An Tín bưng mặt, hớn hở hỏi: “Lẽ nào – anh đã có cảm tình với em từ khi đó?”

Dụ Hằng khẽ mỉm cười: “Không, anh chỉ thấy cô gái này rất có đầu óc, có thể thấy được những điều chúng ta không thấy”. Được Boss khen ngợi đâu có đơn giản chứ, nói tóm lại là anh đã công nhận cô rồi, An Tín trong lòng vui không tả xiết. Hai năm trước cô còn đang du học ở Hàn Quốc, sau khi vô tình vượt qua cửa ải khó khăn cuối cùng của “Thiên Ngoại Phong Thần”, cô cao hứng vẽ bức áp phích tuyên truyền công lược cho Dực Thần, đồng thời còn có cả bản kế hoạch xây dựng kỵ sỹ game online tự mình thiết kế, coi như món quà gửi tặng Dực Thần, không ngờ lại trở thành bước ngoặt khiến anh để ý đến cô.

“Thế là sau đó anh mới động viên em về làm việc cho Dực Thần, gửi thư mời”. Dụ Hằng tiếp lời nói nốt những nghi hoặc của cô, “Rất vui được gặp em, em lúc nào cũng mang lại tiếng cười cho cuộc sống của anh, anh thấy mình là một người may mắn”.

Bị anh nhìn thấu như thế, tán dương như thế, sắc đỏ trên mặt An Tín lựng lên một quầng. Cô vui tươi hớn hở một hồi, ngẫm lại, không đúng, thứ mang lại tiếng cười cho anh chẳng phải toàn những điệu bộ khó coi của cô sao, vậy cô còn hớn hở cái gì chứ.

An Tín trong nháy mắt lại xụ mặt bánh bao.

Dụ Hằng vẫn cười, nói: “Lần đầu tiên mời em đến làm khách, em không đến. Lần thứ hai em đến cùng cậu Nguyễn, tôi chưa tiếp đón được chu đáo. Hôm nay là lần thứ ba tới Tinh Quang, em có yêu cầu gì đặc biệt không?”

“Có, có”. Cô vội vàng chạy tới cạnh anh, ngẩng đầu ngắm gương mặt anh tuấn, dưới trời sao bao la, vẻ đẹp của anh không chỉ bộc lộ trọn vẹn, mà sự thận trọng của anh cũng kiểm soát rất tốt, nhịp tim cô tăng tốc, cảnh đêm mới đẹp làm sao!

“Nghe nói ở nhà anh có loại búp bê SD[2'> bản số lượng hạn chế, đúng không…” Cô cười tít mắt, sáp lại gần hơn, “Chính là cái loại tương tự như Loli[3'> sờ vào cái, nó sẽ kêu lên ngây thơ, “Chú, ưm,… đừng”

[2'> Super Dollfie: người hoàn mỹ, là một loại của búp bê BJD, Ball Joint Doll, là những con búp bê mô phỏng theo cơ thể người thật, có đủ khớp trên cơ thể, cho phép người chơi tạo hình bất kỳ tư thế nào mình muốn.

[3'> Thường chỉ thiếu nữ xinh đẹp độ tuổi chừng mười hai, mười ba tuổi trở xuống.

Sắc mặt Dụ mỹ nhân đanh lại, nhìn cô: “Ai bảo thế?”

Cô vẫn chưa nhận ra người đàn ông trước mặt trở nên cực kỳ nguy hiểm còn tiếp tục huyên thuyên: “Ai nói không quan trọng, mấu chốt là…” hai mắt bỗng phát sáng, “Ông chú trong phim chẳng phải thích SM[4'> Loli đấy sao?”

[4'> SM: viết tắt của Sado Madochism, chỉ hành vi và ý thức ngược đãi và bị ngược đãi.

Dụ Hằng đột nhiên mặt lạnh tanh, túm lấy gương mặt cô: “An Tín, trong đầu em đang nghĩ gì vậy hả?”

Cô chìm sâu hơn vào hoang tưởng, nét mặt có phần mê loạn: “Vốn là thế còn gì, các chú mỹ nam đều giỏi khoản đó mà”.

Anh giơ tay dứt khoát kéo cô lại, ôm vào lòng khẽ hỏi, “Vậy để anh sờ vào cái, xem em phản ứng thế nào nhé?” Nói thế, song cánh tay anh vẫn rấ