Insane
Độc sủng mỹ hậu

Độc sủng mỹ hậu

Tác giả: _thanhthanh_

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324292

Bình chọn: 7.5.00/10/429 lượt.

a từng nghe được!”

“Xứng danh đệ nhất nhạc khúc trên thế gian!”

Khen ngợi đua nhau tới tấp, cơ hồ có thể đem đại điện nhấn chìm.

“Công chúa điện hạ, vi thần muốn hỏi, khúc nhạc này có tên là gì?”

“Đây là khúc Cung dưỡng ái tình,do quý phi nương nương của chúng ta biên soạn ra!” Lôi Ngọc Âm chỉ hận không thể đem vị hoàng tẩu tài ba hơn người này khoe khoang khắp nơi, giọng nói tràn đầy tự hào.

Bên dưới lại một trận bàn tán xôn xao.

Quý phi nương nương dung mạo tuyệt thế, tài hoa ít ai sánh kịp, một nữ nhân như thế, mới xứng có được sủng ái vô hạn của thiên tử!

Mọi người trong lòng thầm cảm thán vô số lần.

Ninh Nhược Đình lại chột dạ, nói nàng tự mình biên soạn, cũng thật uỷ khuất cho nhạc sĩ chân chính.

Thắng bại thế nào, ai nấy đều ngầm hiểu rõ rồi, cung yến lại tiếp diễn đến chiều mới kết thúc.

* Một bài thơ của Nhung Dục

**Một bài thơ của Vương An Thạch

*** Nhạc phim Cung toả châu liêm.

CHƯƠNG 39: CÔNG CHÚA CẦU THÂN

Buổi tối, Lôi Thừa Vũ thu xếp xong mọi chuyện với sứ thần hai nước, liền trở về cung Vĩnh Thuỵ.

Sắc mặt hắn trở nên âm trầm, suy đi tính lại, vẫn là nên nói cho nàng biết.

“Nhược Đình, có chuyện này…”

Hắn đường đường là hoàng đế một quốc gia hùng mạnh, thường ngày hô phong hoán vũ, ở trước mặt nàng nói chuyện này lại nửa ngày không mở miệng được.

“Thừa Vũ, sao vậy?” Ninh Nhược Đình cũng cảm thấy, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

“Sứ thần Thăng Long quốc… mang theo chiếu chỉ của hoàng thượng bọn họ, đưa công chúa sang đây cầu thân, muốn để công chúa của họ trở thành hoàng hậu.”

Nàng có cảm giác như bị ai đánh mạnh vào.

Một công chúa cầu thân có ý nghĩa gì? Chính là cây cầu nối quan hệ bang giao giữa hai nước, cũng là một hiệp định hoà bình bằng xương bằng thịt.

Hắn mặc dù chỉ thương yêu nàng, cũng không thể từ chối hôn sự này.

Bất luận là nữ nhân nào, nghe đến chuyện phu quân mình cưới thêm một phụ nữ khác, đều sẽ có cảm giác như vậy.

Ninh Nhược Đình trong lòng loạn vô cùng, không biết làm sao mới phải.

Mọi biểu tình của nàng đều không thoát khỏi tầm mắt của hắn.

“Nhược Đình, nàng đừng lo lắng. Ta không đồng ý, ai có thể ép ta?”

“Thừa Vũ, nhưng Từ Tịnh Nhạc nàng ấy cũng rất đáng thương.”

Ninh Nhược Đình đã nhìn thấu, vẻ u buồn kia của công chúa Thăng Long quốc từ đâu mà có.

Hắn nheo nheo mắt ” Nàng có ý gì?”

“Chàng thấy nam tử ngân y ngồi cạnh nàng ấy trong cung yến hay không? Hai người bọn họ chính là một đôi, chỉ có điều vì chuyện cầu thân này mà…”

“Nàng là nói Ngân Cảnh Huy?” là con trai của Tả thừa tướng Thăng Long quốc, hắn chính là một nhân tài hiếm có, văn võ song toàn, khí độ phi phàm. Nhân tài như thế rất hiếm có.” Ánh mắt Lôi Thừa Vũ phá lệ lộ ra một tia tán thưởng.

Nàng thở dài” Chúng ta đến chỗ công chúa một chút.”

Nếu sau này đều ở trong cung, chi bằng thêm bạn bớt thù, hơn nữa đối với vị công chúa này, nàng rất có hảo cảm.

“Hoàng thượng giá lâm, quý phi nương nương giá lâm.”

Từ Tịnh Nhạc hoảng hốt nhìn sang người bên cạnh, lại phát hiện hắn đã biến mất không thấy tăm hơi.

Nàng uyển chuyển hành lễ” Hoàng thượng vạn phúc kim an, nương nương cát tường!”

“Bình thân!”

Ba người ngồi xuống bàn trà, Ninh Nhược Đình và Từ Tịnh Nhạc nói chuyện với nhau mấy câu, còn Lôi Thừa Vũ giữ nguyên bộ dáng trầm mặc, im lặng uống trà.

Hắn cảm nhận được một loại khí tức mạnh mẽ, cơ hồ cùng với khí tức trên người hắn tương tự nhau.

Lôi Thừa Vũ đột nhiên lên tiếng” Ngươi nếu muốn đưa công chúa bỏ trốn, không chuẩn bị chu đáo e là không xong đâu.”

Từ Tịnh Nhạc sắc mặt đại biến, Ninh Nhược Đình có chút ngạc nhiên, ngay sau đó lại trở về thần sắc như thường, nàng đã biết người trong miệng hắn nhắc tới là ai.

Vụt!

Một thân ảnh từ trên cao tiếp đất nhẹ nhàng, hắn đứng thẳng lưng, ánh mắt bình tĩnh không chút gợn sóng, trang phục dạ hành trên người làm tăng thêm phần bí ẩn.

Hắn thong thả ôm quyền ” Hoàng thượng vạn phúc kim an!” Ngân Cảnh Huy biết được, Lôi Thừa Vũ nếu muốn định tội hắn, thì đã trực tiếp bắt hắn lại, không cần thiết phải phí lời như vậy.

“Ngân công tử và công chúa đây, trẫm sẽ thành toàn cho hai người…”

“Ý của người là…” Từ Tịnh Nhạc và Ngân Cảnh Huy nhìn nhau, lộ ra vẻ bất khả tư nghị.

Ninh Nhược Đình ngạc nhiên nhìn hắn, không ngờ hắn lại có chủ ý này.

“Trong cung thủ vệ sâm nghiêm, hai người khó mà ra ngoài an toàn được, ta sẽ giúp các người an bài một chút,tìm cớ tác thành, nếu như không thành, thì phải ra khỏi hoàng cung.”

Ngân Cảnh Huy và Từ Tịnh Nhạc cùng nhau đứng dậy hành lễ.

” Đa tạ hoàng thượng đại ân đại đức, cả đời này Ngân mỗ không quên ân đức của người, nhất định sẽ hồi báo!”

“Thừa Vũ, chuyện này ta sẽ thay chàng an bài, đừng lo lắng!”

“Đa tạ nương nương!”

“Hai người đừng khách khí, ta làm vậy cũng vì mình mà thôi, dù sao thì ta cũng không muốn hậu cung có thêm bất kỳ ai khác.”

Từ Tịnh Nhạc càng thêm ngưỡng mộ vị quý phi này, nàng có lối suy nghĩ vượt xa những nữ nhân bình thường khác, lại có thể đối với nam nhân duy ngã độc tôn như hoàng đế bá đạo như vậy.

Ninh Nhược Đình cũng thật khâm phục chân tình của hắn và Từ Tịnh Nh