
ẻ tay rôm rốp.
– Ờ, đúng!!! _ cả đám di cư như vũ bão, kéo nhau lên bảng tin.
– Đúng lúc ấy cô, cậu cũng vừa tới.
– Gớm, hai anh chị dạo này là hay tòn ten lắm nhé! Chậc… lớp mình có thêm một cặp bài trùng rồi đây. Lại là nhỏ Quỳnh.
– Ê ê!!! Mày đừng có luyên thuyên nghe chưa. _ cô trợn mắt nhìn.
– Em sợ! Haha…
– Ê Quỳnh! Bọn nó định đi biểu tình hay sao mà trông hùng hậu vậy?
– Ah quên, thằng Phát Xêkô nói lớp mình có hai mem lọt vào bảng xếp hạng trường, mà còn là hạng cao nữa. Đi xem đi, nhanh lên.
– Ờ ờ… _ cô cũng tò mò liền chạy theo.
Cậu thì không hứng thú mấy nhưng một cặp bài trùng đã đi một lá thì lá còn lại đứng đây làm gì nữa, cậu cũng nối gót theo cô.
Tuy bảng tin điện tử của trường cao và lớn nhưng các học sinh yêuuuu quý của trường cũng cao, to không kém. Hầu hết các mem nhà D3 cô đều thuộc hàng thấp bé nhẹ cân (trừ cậu và một số mem quý hiếm khác) so với học sinh các khối khác nên việc nhìn bảng tin cũng là một việc khó khăn. Bọn nó phải chen lấn xô đẩy mãi mới kiếm được chỗ thuận mắt để có thể xem được.
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA _ Kì Lâm hét toáng lên làm đứa nào cũng phải bịt tai, cách xa chục bước.
Ai cũng nhìn nó với ánh mắt dị hợm.
– Con này khùng hả? … Chắc là nó uống nhầm thuốc! … Nhỏ chắc mới trốn viện? … hay những câu đại loại như thế.
– Có chuyện gì vậy? _ Hoàng Lâm hỏi.
– Ực… _ Kì Lâm tròn mắt, chỉ lên bảng tin.
Hoàng Lâm cũng tròn mắt luôn.
Hai đứa ôm nhau nhảy tưng tưng. Người nhìn vào thì nói hai đứa khùng, người thì ngưỡng mộ vì nó được ôm hot boy còn có đứa thì đang ghen tị,…
Hai đứa đẩy mấy đứa xung quanh ra để thoáng tầm nhìn rồi kéo cô và cậu vào giữa.
Cậu nhìn lên bảng rồi chỉ đút tay vào túi quần không chút phản ứng.
– Nhéo tôi một cái coi! _ cô đập đập tay cậu, mắt vẫn chăm chú lên bảng tin.
*Có cần như thế không?*
– Nhanh! _ cô giục.
Cậu đưa hai tay, béooooô một cái thật mạnh vào má cô.
– Ui aaaaaaa… đau đau! _ cô đánh tay cậu. – Là thật! Ha ha hahaha… đây là thật. _ lại đến lượt cô ôm cậu nhảy tưng tưng.
Hành động của cô khiến cậu bất ngờ, không kịp phản ứng gì.
Cũng đúng thôi, No.1 là No.1 đó. Có ai lội ngược dòng từ cuối bảng lên đầu bảng mà không sung sướng đâu.
– Thôi thôi, hai người muốn truyền nhiệt thì để đến tối rồi truyền, giờ thì… _ lớp trưởng nói, nhưng chưa kịp nói hết cô đã nhảy vào ôm luôn lớp trưởng chia sẻ niềm vui.
– Để em truyền nhiệt cho tù trưởng luôn hen! Huhu… Tù trưởng ơi! Em thắng rồi, em làm được rồi.
– Gớm, có ra giọt nước nào đâu mà bày đặt. _ khó chịu khi thấy cô ôm người khác dù vẫn biết cô vốn vô tư, cậu liền kéo tay cô ra khỏi cổ anh lớp trưởng. – Về lớp, biết vậy đủ rồi.
…
– Mà này, cậu sướng nhé! No.2 cơ đấy, chỉ anh em vài đường coi. Khao đi! _ Hoàng Lâm bá cổ cậu, nói.
– Sao cậu không kêu ai kia No.1 khao đi?
– Này, cậu quên Na Na đang kẹt hả? Bả lấy đâu ra mà bao, có mà bao nilon thì được! _ Hoàng Lâm nói nhỏ vào tai cậu.
– Ờ… chứ cậu nghĩ tôi rảnh tiền hả? Tôi đang đi làm vật mặt ra nek ba!
– Xời… thì thôi.
“Ầm ầm ầm” _ thằng Phát Xêkô đập bàn.
– E hèm… yêu cầu dân chúng im lặng để tù trưởng của chúng ta có đôi lời muốn nói.
– Cả lớp đều phá lên cười.
– Thằng mất nết! Bộ nhìn tao giống mấy ông tù trưởng lắm hả? _ Kiên – lớp trưởng gõ lên đầu thằng Phát một cái.
Chỉnh lại y phục, Kiên làm ra vẻ trịnh trọng quay xuống lớp.
– E e e… thử giọng… 1 2 3 4… e hèm… hôm nay, nhân dịp nhà D3 mình có chuyện vui và cũng nhân dịp trong một ngày trời xanh gió mát…
– Nóng thấy bà ở đó mà xanh với mát, có gì nói lẹ đi ông ơi! _ cô giục.
– Đúng đấy! Có gì thì nói lẹ đi, còn vòng vo tam thập quốc nữa. _ một đứa lên tiếng đồng tình.
– Ô kế! các hạ đã thít thì ta sẽ chìu. Hèm… tôi có lời tuyên dương hai bạn Bảo và Na! Hai bạn đã làm rất tốt trong kì học này… Ơ vỗ tay!
“Đốp đốp đốp…”
– Hai bạn đã dành đứt ngôi đầu bảng của trường với học sinh phải tính từ con số hàng ngàn này, điều đó không phải dễ nhưng hai bạn đã làm quá tốt! Hai bạn đã lấy lại danh dự của lớp sau bao nhiêu năm thất thế, hai bạn thật tuyệt! Chính vì vậy, hôm nay, với tư cách là một lớp trưởng – một người điều hành lớp tôi sẽ khao cả nhà một trầu mát cút luôn! Quyền chọn địa điểm sẽ thuộc về cậu Gia Bảo còn quyền chọn món ăn sẽ về phần Na Na.
– Hô lê… hoan hô, hoan hô lớp trưởng! Moah moah… moah _ bọn nó đập bàn đập ghế om xòm, còn có cả đứa hun gió Kiên nữa.
– Dạ em xin chân thành đa tạ bác Kiên ạ! Em nhất định sẽ chọn những món thật ngon cho các vị ở đây ạ! _ cô đưa tay bắt trước kiểu chào như trong phim kiếm hiệp. – Này cụ Bảo! Cụ là cụ nhớ phải chọn địa điểm có thật nhiều món ngon vào cho tôi nhé! Hôm nay bác Kiên đang thả cửa mình phải chớp thời cơ chứ, đâu phải lúc nào bác cũng soải tay thế đâu. _ cô hất mặt sang cậu.
– Yên tâm đê!
…
Buổi học kết thúc thật nhẹ nhàng vì nhờ thành tích học tập nên các thầy cô đã có cái nhìn thân thiện hơn với lớp. Chả cần nói thì ai cũng phải công nhận lớp cô đúng là tập hợp dàn sao phá hoại chuyên gia gây rối, học hà