Đại ca xã hội đen “Cầm thú tinh khiết”

Đại ca xã hội đen “Cầm thú tinh khiết”

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327904

Bình chọn: 9.00/10/790 lượt.

rưởng lão a, tại sao không còn cái gì hết vậy? Rõ ràng lập công nhiều nhất chính là cô có được không? Aiz! Cũng do đầu óc đần này gây họa.

Cứ như vậy, Phi Vân Bang bắt đầu thành lập một lần nữa, chắc chắn sẽ có một ngày mở rộng bang chúng khắp nơi.

Chương 34: Hồi Ức Tốt Đẹp

Sau khi chờ tất cả đều say mèm, Ma Tử chếnh choáng nhìn về phía thủ lĩnh vẫn còn uống rượu, cười láo lĩnh nói: “120.000 đồng, đã lấy danh nghĩa của chị Thất mở tài khoản rồi, tiền lẻ, không đến nỗi bị để mắt tới chứ!”

Trình Thất cười khổ, cô làm sao nghĩ tới chuyện này? Nhìn các anh em ngã nghiêng bên cạnh, ăn mặc vất vả, cũng không biết lúc nào thì mới có thể vượt lên mọi người, lái xe sang trọng, ở khu nhà cấp cao, thoát khỏi cuộc sống khốn khó hôm nay, có lẽ một ngày vào tài khoản hơn 100.000 đồng, đối với gia đình bình thường mà nói, chỉ đành phải đứng xa nhìn, nhưng đối với Phi Vân Bang mà nói, muốn thực hiện mơ ước còn khá xa.

Nếu phân chia, một người cũng không được 4.000 đồng, thiếu chút nữa làm hại hai người anh em bị mỗ bụng moi tim, nhưng dường như Lạc Viêm Hành làm như vậy, mới không gặp phải loại nguy cơ này, một khi liên quan đến người khác, muốn chết vẫn có chút khó khăn, vấn đề là liên quan đến người phải dùng tiền chất đống.

“Ma Tử, hôm nay tôi lừa Lạc Viêm Hành, tôi nói lần này làm xong, chúng ta sẽ về nông thôn ở ẩn!”

Ma Tử nhíu mày: “Anh ta đã đồng ý?” Tại sao anh ta muốn cho bọn họ về nông thôn ở ẩn?

Trình Thất ngẩng đầu, phiền não nói: “Tôi nhìn ra được, anh rất thưởng thức chúng ta, cố ý. . . . . . Không đúng, là rất hy vọng chúng ta có thể đầu quân cho anh ta, làm chi nhánh bang hội. . . . . .”

“Tôi à, tình nguyện ở đây làm hộ pháp cũng không đồng ý đến Long Hổ Hội làm thuộc hạ!” Ma Tử chê cười, vui vẻ tự do, tại sao phải nhìn sắc mặt người khác làm việc?

Một cô gái nào đó cười cười, cô cũng nghĩ như vậy, nếu mọi người trên dưới một lòng như thế, cố gắng đồng lòng, về phần đến lúc đó làm thế nào để tranh luận với tên cháu trai đó thì thuyền đến đầu cầu tự nhiên có đường! Hơn mười thuyền súng ống đạn dược, đánh giá một chút, ít ra có gần 70 triệu đồng, trước tiên không nói đến lúc đó phải xài như thế nào, lấy được tiền, làm sao dàn xếp?

Bỏ vào ngân hàng? Sẽ có 1% khả năng bị nghi ngờ, đã từng bị vấp ngã ở phương diện này, nếu bị ngã một lần nữa, cho dù cô có nghị lực bền bỉ đến đâu, cũng không chịu được đả kích như vậy, nhưng bạn bè đáng tin ở bên cạnh có mấy ai xa xỉ có thể đột nhiên lấy ra gần 100 triệu?

Rốt cuộc nên đưa tiền cho ai bảo quản đây? Kỳ Dịch dứt khoát không thể, làm quan lớn kiêng kỵ nhất chính là bị người nói xấu, mà Lăng La Sát mới quen biết một tháng, nhưng phải có tâm phòng bị người. . . . . . Thế nhưng không còn đường để đi rồi, thấy Ma Tử ngã xuống lần nữa, thở to ngủ thiếp đi, lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ, gọi tới.

‘Tút tút tút. . . . . . Chị Thất? ’

“Lăng muội gần đây có khỏe không?”

“Phốc! Chị Thất có việc cứ nói thẳng đi, có phải cần em ra sức hay không? Chị cứ mở miệng!”

Trình Thất rất xin lỗi nói: “Là như vậy, cô cũng biết, gần đây tôi có ý phát triển bang hội, có thể có chút vội vàng, cho nên tôi. . . . . .”

“Là muốn nhờ một người gửi tiết kiệm sao?”

Thông minh, Trình Thất phát hiện cô gái này hợp khẩu vị của mình, cũng thích giao thiệp với loại người biết chuyện: “Đúng vậy!”

“Tôi sớm xác định ra chị không bằng lòng với hiện tại rồi, Chị Thất, chị có thể tìm tôi là đã coi tôi như bạn bè, chị cũng không sợ tôi hại thành quả lao động của chị thì tôi có gì băn khoăn? Không thành vấn đề, cho tôi địa chỉ, ngày mai tôi sẽ cho người đưa qua tài khoản tiết kiệm cá nhân của tôi, chẳng qua tôi vẫn phải nói một câu, gấp thì gấp, đừng vọng tưởng một bước lên trời!” Cô cũng không muốn đột nhiên trong tài khoản có thêm ngàn tỷ, lúc đó cô đi ngồi tù năm năm rồi.

Cúp điện thoại, Trình Thất bật cười, không ngờ Lăng La Sát này dễ nói chuyện thế này, mới vừa rồi là cô ấy quá lo xa, một bước lên trời, ai không nghĩ? Cũng phải có cơ hội kia mới được, trái lại, cô thích Lăng La Sát nhiều hơn chút, không giống tên Lạc Viêm Hành, ba câu chưa dứt đã muốn chiếm đoạt hang ổ của cô, vẫn là Lăng muội hiểu rõ cô đấy.

Thà chiếm núi làm vua cũng không vào triều làm tướng!

Một bên kia, trong hành lang xa hoa, người đàn ông chán nản ngồi xuống trước cửa sổ sát đất, bàn tay dịu dàng vuốt ve đỉnh đầu con vật cưng bên cạnh mình, hững hờ nhìn bầu trời đêm tối đen, một ly rượu đỏ, một máy radio phiên bản cũ phát tin tức tài chính kinh tế, người bình thường khinh thường phương thức giải trí này nhưng anh vẫn giữ sở thích duy nhất.

Có lẽ đối với người như anh, cô đơn thay lời nói, nhưng Lạc Viêm Hành không cho là đúng, thậm chí nghe tin tức thì cảm giác hứng thú, còn có thể không nhịn được giương môi gật đầu.

“Tê tê tê!”

Chủ nhân vui vẻ, đưa tới chú ý của ‘con vật cưng’, khẽ ngửa đầu, há mồm phát ra tiếng kêu như rắn mà không phải là rắn, kéo dài khoảng cách, có thể nói hình ảnh làm cho người ta cực kỳ sợ hãi, chỉ thấy một con trăn màu vàng dài chừng 15 mét lười biếng quấn vòng quanh người


XtGem Forum catalog