XtGem Forum catalog
Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang

Tác giả: Ức Cẩm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324154

Bình chọn: 8.00/10/415 lượt.

ông tình nguyện, nhăn nhó theo sát phía sau nàng. Phía sau hai người bọn họ còn có một thiếu phụ hiền lành nhìn theo, trên mặt tươi cười mừng vui.

Ánh nắng ấm áp chiếu vào bọn họ – “nhất đại lưỡng tiểu” ba người trên đường, kéo ra ba vệt bóng dáng màu vàng, thật dài…

Có một ngày, ba bóng dáng này bỗng nhiên thiếu đi một cái, chỉ còn lại hai điểm ảnh nhỏ, tay nắm tay đi dọc bờ sông.

Nguyên lai ngày đó, lúc tan học, Lăng mẹ vốn luôn luôn đúng giờ đã không tới đón bọn họ được, hai đứa nhỏ ngồi chồm hổm chờ ở trước cửa nhà trẻ thật lâu, đến khi tất cả bạn bè đều được ba mẹ đón về rồi, Lăng mẹ vẫn không có xuất hiện.

Tiêu Thỏ từ trên bậc thang đứng lên, kéo tay Lăng Siêu: “Đi, chúng ta tự về!”

Lăng Siêu há mồm, tựa hồ muốn nói cái gì, đã bị Tiêu Thỏ lôi xuống bậc thang.

Đường về nhà thực ngắn ngủi, nhưng đối với hai đứa trẻ chỉ mới năm tuổi mà nói cũng thật là dài. Bọn họ tay nắm tay, chậm rãi dọc theo đầu bờ sông đi tới. Nước sông trong suốt tràn qua bờ đê, mùa thu lặng lẽ bắt đầu ngâm sướng khúc hát cáo biệt cuối cùng.

Tiêu Thỏ ngọt ngào ngây thơ mà nói: “Đi nhanh lên, bằng không mẹ nuôi sẽ lo lắng.”

Lăng Siêu không phục: “Ngươi làm gì nghe lời mẹ ta dữ vậy?”

Tiêu Thỏ nghĩ nghĩ, còn thiệt tình trả lời rằng: “Bởi vì đó là mẹ nuôi của ta mà.”

Sau đó, Lăng Siêu không có hỏi gì nữa, tiếp tục đi.

Lúc về đến nhà thì trời đã tối, cửa khép hờ, bên trong loáng thoáng truyền đến thanh âm cãi vã.

Tiêu Thỏ nắm tay Lăng Siêu vừa định đi vào, cửa nhà bỗng nhiên mở, lão Lăng từ bên trong bước nhanh ra ngoài, lắc lắc cổ nói to: “Mặc kệ bà có đồng ý hay không, tôi vẫn muốn ra ngoài xông pha một lần!” Hắn nói xong, quay đầu lại, thấy được vẻ mặt hoảng sợ của Tiêu Thỏ và Lăng Siêu.

“Ba ba…” Lăng Siêu yếu ớt gọi.

Lão Lăng nhìn mắt con. Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, hốc mắt bỗng nhiên đỏ.

“Thỏ Thỏ, cha nuôi phải rời khỏi nhà một đoạn thời gian, về sau Siêu Siêu liền giao cho con chiếu cố, có biết không?”

Tiêu Thỏ hỏi: “Cha nuôi, cha muốn đi đâu?”

“Cha nuôi muốn đi một nơi rất xa rất lớn, chờ lúc trở về sẽ cho các con chocolate.”

Chocolate? Kia chính là cái gì ăn ngon lắm.

Tiêu Thỏ cao hứng, một tay lôi kéo Lăng Siêu, một tay vỗ ngực: “Cha nuôi, cha yên tâm đi, Thỏ Thỏ nhất định sẽ chiếu cố tốt cho em trai nuôi!”

Sau đó, lão Lăng bước đi, ngày hôm sau không trở về, ngày thứ ba không trở về, thứ tư, thứ năm, thứ sáu… Vẫn không có trở về.

Sau lại, Lăng mẹ vẫn khóc, khóc đến độ không còn buồn đưa đón con. Vì thế mỗi ngày, Tiêu Thỏ liền kéo tay Lăng Siêu cùng nhau ra cửa, xuyên qua ngõ, dọc theo con đê đi nhà trẻ.

Thẳng đến một buổi sáng, Lăng mẹ bỗng nhiên ngừng khóc, từ trong phòng đi ra, mặc một bộ váy áo màu vàng mới, đôi mắt cười, nói với Tiêu Thỏ và Lăng Siêu:

“Đi, hôm nay mẹ đưa các con đi nhà trẻ!”

Tiêu Thỏ cao hứng vỗ tay, nói: “Mẹ nuôi, mẹ cười lên thật đẹp mắt!”

Chương 3

Khi Tiêu Thỏ bảy tuổi, bắt đầu vào tiểu học.

Ngày báo danh, mẹ Lăng Siêu cũng mang con đi.

Trường học cho mỗi đứa trẻ đến báo danh đều phải làm bài kiểm tra năng lực, xếp loại bình thường thì được trực tiếp nhập học, còn cá biệt thì khuyên bọn họ học dự bị trước. Tiêu Thỏ bất hạnh trúng phải số ít này.

Mẹ nàng thật ra không sao cả, chỉ có Tiêu Thỏ sống chết không chịu.

Muốn nàng học dự bị, Lăng Siêu kia chẳng phải là sẽ cao hơn nàng một lớp? Nào có tỷ tỷ so với em trai nuôi thấp hơn đâu? Tiêu Thỏ không phục, quấn quít lấy mẹ, đòi nhất định phải học lớp một.

Mẹ nàng bị nàng cuốn lấy, không có biện pháp, đành phải chạy tới hiệu trưởng xin hộ.

Lần đầu tiên đi, không thành công.

Lần thứ hai đi, khôn khéo nói nặng nói nhẹ một hồi, hiệu trưởng đành đồng ý.

Vì thế, Tiêu Thỏ liền đeo túi sách trên lưng đi học lớp một. Lăng Siêu đi học lớp hai.

Cái gì? Tại sao cấp lớp của hai người thế nào

cũng không giống nhau? Nguyên nhân rất đơn giản, lần trước kiểm tra năng lực, Lăng Siêu đạt điểm tối đa, thành học sinh vừa nhập học duy nhất trực tiếp vào học lớp hai.

Đến cuối cùng, Tiêu Thỏ vẫn là thấp hơn Lăng Siêu một lớp.

Bởi vì cơ sở ban đầu của Tiêu Thỏ chưa đạt, lại không chịu học dự bị, cứ cố xin vào, chờ đến thi cuối học kỳ, bảng thành tích phát ra, nàng cùng Lăng Siêu đều đạt một trăm điểm.

Bất đồng chính là, Lăng Siêu là ngữ văn cùng số học đều đạt một trăm điểm, nàng là ngữ văn cùng số học cộng vào vừa đủ một trăm điểm.

Cầm kết quả hai bài thi vô cùng thê thảm kia, mẹ Tiêu Thỏ tức giận : “Trời ơi, như thế nào có thể khi dễ một đứa nhỏ sinh non như vậy chứ?” (^^)

Vì thế, nàng quyết định mời gia sư cho Tiêu Thỏ.

Gia sư đầu tiên là một giáo sư già đã về hưu, dạy mới hai ngày liền phe phẩy đầu bỏ đi, trong miệng còn nói : “Gỗ mục không thể đẽo, trẻ con không thể dạy…”

Mẹ nàng nghe không hiểu ông già này nói cái gì, vì thế quyết định tìm gia sư cho con gái trẻ tuổi một chút.

Gia sư thứ hai là cháu gái của Vương bà bà hàng xóm, đang về quê nghỉ hè, nghe nói chuyên ngành là sư phạm, thành tích đặc biệt tốt.

Đáng tiếc, dạy mới hai ngày nàng kia liền lấy cớ trong nhà có chuyện, thu thập hành lí trốn chạy.

Về sau có nghe V