
Cô ngốc, cởi áo ra
Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 326735
Bình chọn: 7.00/10/673 lượt.
ược bĩu môi, làm như có ai muốn vào không bằng!
đã tám giờ, Trần An An lấy điện thoại ra xem thời gian, vội vàng gọi điện thoại cho ba cô, buổi tối ba cô ngủ sớm, nếu muộn Trần An An sợ ông ngủ mất.
“Ba, mấy hôm nay thân thể ba thế nào?” Trần An An dựa trên tường, khuôn mặt nhỏ nhắn luôn luôn vô tâm vô phế giờ nhiễm một tia ưu sầu.
“Khỏe lắm! Con không cần lo đâu!” Thanh âm ba Trần sang sảng từ điện thoại bên kia truyền đến, vẫn tràn đầy khí khái như trước.
Trần An An thoáng thở dài nhẹ nhõm, hướng ba cô làm nũng,“Ba, con nhớ ba, ba tới chỗ con được không?”
“không đi! Việc gì phải phí tiền đi lại như vậy, sắp đến tết rồi, con được nghỉ trở về là được!” Ba Trần không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.
“Ba!” Trần An An tức giận giậm chân, không phải cảm thấy ba cô không cần cô, mà là đau lòng ông.
Trần An An là do một tay ba cô nuôi nấng đến giờ, bộ dáng mẹ cô thế nào cô đã sớm quên, cô hiểu rõ ba mình, biết ba cô không phải là không quan tâm cô, mà là tiếc tiền.
cô nhớ lúc cô còn nhỏ, ba cô rất tiết kiệm, hận không thể biến tiền thành đôi để tiêu, nhưng mà mỗi khi cô có chuyện, lại hào phóng làm người ta ngạc nhiên.
Lần này kiểu gì cũng phải đưa ba cô đi bệnh viện kiểm tra! Trần An An hạ quyết tâm! Cắn răng nói:“Ba, con có bạn trai, ba tới giúp con nhìn xem đi!”
Bên kia trầm mặc vài giây, lúc này mới truyền đến thanh âm kinh hỉ của ba Trần,“thật vậy sao? An An, đối phương là người như thế nào? Ba đã sớm nói với con, không có tiền cũng không sao, mấu chốt là nhân cách, đối xử tốt với mình là được, con nói cho ba biết, cậu ta……”
“Ba tới nhìn là biết ngay thôi, ba! Con nói thì cũng không được rõ lắm, dù sao hiện tại là mùa đông, trong nhà cũng không có việc gì, ba đi một chuyến được không?”
“Để ba suy nghĩ đã,……” Bên kia ba Trần vừa nói vừa ngắt điện thoại.
Ba Trần vừa treo điện thoại xong thì ho dữ dội, ông đau khổ nhìn thoáng qua hai chân sưng phù ngày càng nghiêm trọng.
Tay lại còn run nhè nhẹ, An An có bạn trai, dù thế nào cũng phải đi xem, An An rất ngốc, vạn nhất bị người ta lừa thì làm sao bây giờ?
Nhưng mà chân đã thành ra thế này, phù giống như cây cải củ. đi đến chỗ An An, cũng chỉ làm cho con bé thêm lo lắng thôi!
Ba Trần run rẩy với lấy chén nước, mạnh mẽ uống hết phân nửa, trên mặt tang thương đầy mâu thuẫn.
Trần An An nghe tiếng tút tút, chán nản thở dài, lại không được. Nhưng mà lần này ba cô cũng không kiên quyết, mấy ngày tới cô nên gọi nhiều về nhà mới được!
cô buông điện thoại đi vào phòng tắm tắm rửa, cẩn thận không làm ướt miệng vết thương, thật vất vả tắm xong, đang mặc áo ngủ, chợt nghe thấy tiếng đập cửa.
Trong lòng Trần An An hoảng hốt, vội vàng mặc quần, trên đầu còn quấn khăn mặt vọt tới mở cửa cho Diệp Lương Nhất,“Bác sĩ Diệp, có việc gì vậy?”
Diệp Lương Nhất không để ý cô, theo khe cửa tiến vào. Đánh giá phòng Trần An An một chút, lúc này mới quay đầu nhìn cô lạnh lùng nói:“Cởi quần áo.”
Cái gì? Trần An An cả kinh, gắt gao túm lấy cổ áo của mình, cảnh giác nhìn Diệp Lương Nhất, hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ……
Vừa nghĩ trong đầu, Trần An An lại nhận ra một vấn đề khác, Diệp Lương Nhất lúc này chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm màu trắng, lộ ra mảng lớn da thịt trước ngực.
Thân thể Trần An An run lên, mắt to tròn như mèo con gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lương Nhất, vừa bước lui về phía sau, vừa nơm nớp lo sợ nói:“Diệp, bác sĩ Diệp, anh đừng, đừng làm bậy.”
Diệp Lương Nhất chống lại cặp mắt to kia của cô, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, vài bước liền tới trước mặt Trần An An, nắm lấy cổ tay cô, đem cô áp đảo ở trên giường.
Chương 17
“Bác sĩ Diệp! Anh bình tĩnh một chút!” Tim Trần An An đập thình thịch không ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng giống như xuất huyết đến nơi, ở dưới thân Diệp Lương Nhất ra sức vặn vẹo, không ngừng giãy dụa.
Không xong rồi! Bác sĩ Diệp giống hóa sói quá!
Chút sức lực này của cô Diệp Lương Nhất không xem ở trong mắt, một tay tóm lấy hai tay cô, cô định ở trên đầu, tay kia thì kéo áo ngủ Trần An An lên, chậm rãi xoa thắt lưng của cô.
Trần An An gấp muốn chết, thanh âm cũng mang tiếng nghẹn ngào, “Diệp, bác sĩ Diệp, anh đừng như vậy….. Ô…..”
Diệp Lương Nhất nhíu mày, buông tay cô ra, đem cô xoay lại, liền nhìn thấy hai mắt đỏ bừng.
“Anh, anh đừng lại đây!” Trần An An vừa run rẩy co rụt người vào góc giường, vừa trừng mắt nhìn Diệp Lương Nhất, trong đôi mắt to tròn đều là hoảng sợ.
Sắc mặt Diệp Lương Nhất đen sì, ánh mắt lạnh như băng, hắn tóm lấy chân Trần An An kéo cô tới bên người mình, âm thanh lạnh lùng: “Cô nghĩ rằng tôi có hứng thú với cô?”
Trần An An cố gắng vùng vẫy nhưng vẫn không thoát được bàn tay như gọng kìm kia, chỉ có thể giương cổ, cằm nhỏ hơi hếch lên, mạnh mẽ kiên định, “Sao, chẳng lẽ không đúng?”
Diệp Lương Nhất hừ lạnh, khinh thường liếc mắt cao thấp đánh giá Trần An An một cái, “Yên tâm, tôi không có hứng thú với cô.”
Ngưng một lúc lại thêm một câu, “Không ngực, không mông.”
Con thỏ cũng có thể phát cáu! Trần An An nghe vậy giận tím mặt, đột nhiên từ trên giường nhảy dựng lên, chỉ vào Diệp Lương Nhất nói: “Anh nói ai khôn