XtGem Forum catalog
Cô ngốc, cởi áo ra

Cô ngốc, cởi áo ra

Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327595

Bình chọn: 10.00/10/759 lượt.

rên bàn, sau khi bỏ bông sát trùng đi, Diệp Lương Nhất thuận thế lật người cô lại, nửa ôm vào trong ngực, dịu dàng hỏi.

“không sao.” Trần An An chột dạ, mắt to chớp chớp không dám nhìn vào mắt Diệp Lương Nhất, chỉ có thể lắp bắp trả lời.

Lại không ngờ bộ dáng cô vợ nhỏ như vậy lọt vào mắt Diệp Lương Nhất thật sự quá ngon miệng.

Bởi vì phát sốt, hai má Trần An An đỏ bừng, đôi mắt sáng mênh mông sương mù, khóe mắt còn vương vệt phấn mờ mờ, cực kỳ giống bộ dáng đêm hôm đó ở khách sạn……

Diệp Lương Nhất giật mình, đầu ngay lập tức cúi xuống, muốn hôn Trần An An, lại bị Trần An An nghiêng đầu né tránh.

cô đỏ mặt ấp úng nói:“Em, em bị cảm, không, không thể hôn……”

Diệp Lương Nhất cong môi, chạm vào trán cô, hơi thở nóng rực phun lên mặt cô,“Bị cảm phải lây sang cho người khác mới có thể mau khỏi, anh muốn em nhanh hết bệnh……” nói xong, trực tiếp bắt lấy làn môi ấm nóng của cô, âm cuối cũng biến mất ở giữa khe hở hai đôi môi triền miên.

Chương 48

Từ sau khi phát hiện ba Trần bị ung thư, Diệp Lương Nhất ít có cơ hội thân mật với Trần An An như vậy, hai người một thì bận rộn một thì không có tâm trạng, ngược lại chưa có xác định quan hệ.

Đối với việc này Diệp Lương Nhất tuy rằng bất mãn nhưng cũng không có cách nào khác, hắn không thể ăn dấm chua của cha vợ mình, mặc dù thật sự cũng có một chút.

Cho nên có được cơ hội đêm nay, Diệp Lương Nhất làm sao có thể buông tha, trực tiếp đem người nửa đặt trên bàn, trong trong ngoài ngoài hôn triệt để.

Lúc bọn họ vào phòng, bởi vì sốt ruột nên Diệp Lương Nhất chỉ mở một đèn, cho nên trong văn phòng cũng không quá sáng chói, thậm chí ánh sáng còn hơi lờ mờ, vô tình tạo nên một khung cảnh khá phù hợp.

Vì phát sốt mà đầu óc Trần An An có chút mơ hồ, lúc này bị hôn không chừa một kẽ hở như vậy, lại càng thêm trống rỗng.

Nụ hôn giao hòa, nước bọt triền miên chậc chậc vang lên ở trong văn phòng yên tĩnh chỉ có tiếng hít thở của hai người, biến không khí vốn khẩn trương lo âu thành mờ ám. Diệp Lương Nhất không mang kính, lúc này đôi mắt hơi hơi hé mở, quan sát từng chút phản ứng của Trần An An.

Gương mặt cô như một trái đào nhỏ, đôi mắt to híp lại ngoan ngoãn nhận lấy nụ hôn của hắn, không biết có phải vì sốt hay như thế nào, trong mắt ướt át trơn bóng, ngay cả đuôi mắt cũng đọng một chút nước mắt đỏ bừng, tăng thêm cho khuôn mặt tinh tế vài phần quyến rũ.

Diệp Lương Nhất thở dồn dập, bàn tay đặt ở trên mông Trần An An cũng bắt đầu không thành thật lên xuống.

“A…… Đau……” Trần An An ôm lấy đầu Diệp Lương Nhất, khẽ tránh đi đôi môi của hắn, giọng nói mềm nhũn, còn mang theo cả một chút thở dốc.

“Đau ở đâu?” Tay Diệp Lương Nhất tránh đi chỗ vừa tiêm, theo đường cong duyên dáng trên cơ thể Trần An An mà trượt lên trên, vừa vuốt ve vừa biết rõ còn cố hỏi.

“Ừm, mông đau……” Trần An An thẹn thùng cúi đầu, lông mi cong dài khe khẽ run rẩy, dường như cũng bị sự e thẹn của chủ nhân làm ảnh hưởng.

cô đúng là đau mà, tiêm xong vô cùng khó chịu, mông đau giống như bị gì vậy, cho dù không chạm vào chỗ tiêm, chỉ vuốt ve xung quanh cũng thấy nhức nhối. Trần An An trước giờ vẫn sợ đau, lúc này Diệp Lương Nhất chỉ sờ một chút đã không chịu nổi.

“Xoa nhẹ sẽ hết đau.” Diệp Lương Nhất nói mà không biết xấu hổ, nhưng sau đó cũng chẳng xoa thật, bàn tay to kia rất nhanh chuyển đến khuôn ngực tròn đầy của Trần An An, không ngừng xoa bóp nhào nặn, chỉ một lúc đã khiến cho Trần An An xụi vào trong lòng hắn mà thở hổn hển.

Trần An An chỉ mặc bộ đồ ngủ, lại là loại có cúc, một tay Diệp Lương Nhất ôm lấy Trần An An, tay kia thì luồn vào trong áo cô, nhanh chóng mở ra nút áo ngủ.

“Diệp, Diệp Lương Nhất, em khó chịu……” Trần An An nắm chặt cánh tay Diệp Lương Nhất, cái cổ thon dài trắng nõn hơi hơi giương lên, lại dễ dàng bị Diệp Lương Nhất hôn môi, đáng thương cầu xin:“Đừng, đừng đùa …… Ưm……” Thân thể của cô đã mềm thành một vũng nước xuân, gần như không tự đứng được, chỉ có thể bám chặt lấy Diệp Lương Nhất, dựa vào hắn để chống đỡ toàn bộ sức nặng của cơ thể mình.

Diệp Lương Nhất thấy thế, cánh tay dùng lực một chút, trực tiếp đem cô ôm lên bàn làm việc của mình, cúi người xuống chỗ vạt áo mở rộng, mút mút cắn cắn bộ ngực của cô, mơ hồ hỏi:“Nóng?”

Trần An An gian nan nuốt xuống nước bọt tiết ra quá nhiều trong miệng, gật đầu hừ nhẹ như mèo con:“Ừm.”

“Bị cảm phải ra mồ hôi mới tốt.” Tay Diệp Lương Nhất dán lên da thịt mềm mại của Trần An An, một tấc lại một tấc vuốt ve, mà miệng cũng không nhàn rỗi, từ xương quai xanh tinh xảo của cô hướng xuống phía dưới vừa liếm vừa hôn, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi trêu chọc gẩy qua gẩy lại hai đỉnh hồng non nớt đã dựng thẳng của cô, mang đến cho Trần An An từng trận run rẩy.

“Ngoan, phải nghe lời bác sĩ.”

Những lời này thật ra rất bình thường, nhưng mà phối hợp với cảnh tượng dâm * mĩ lúc này, lại nghe thế nào cũng không phải có ý tốt. Trần An An vốn thẹn thùng, bị hắn hấp dẫn như vậy, thế nhưng trực tiếp mềm nhũn thắt lưng, nếu không phải có Diệp Lương Nhất đỡ, lập tức sẽ rơi ụp xuống bàn.

Diệp Lương Nhất thấy thế khẽ cười một tiếng, cúi xuống