Insane
Cô nàng bí ẩn

Cô nàng bí ẩn

Tác giả: Asaki Yuumi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322901

Bình chọn: 9.00/10/290 lượt.

, đừng có vừa ăn vừa nói nữa! Ăn đi!Thế là hai người ăn với tốc độ chóng mặt…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~– Vậy là ngày mai anh sẽ đi hả?… – Akina tựa đầu vào vai Kiyoshi, hỏi. Lời nói nhẹ nhàng tựa cơn gió…– Ừm… Em có điện thoại không? Anh sẽ nhắn tin cho em thường xuyên…– Không. Em ghét những thứ điện tử đó lắm! Với lại tài sản của em không đủ để mua…– Vậy anh sẽ mua cho em một cái…– Không được đâu… Em đã nói là em ghét rồi mà…– Vậy thì anh sẽ gửi thư về cho em… Em cứ sống ở… nơi này nhé!– Vâng… – Akina thả lưng xuống giường.– Làm gì mà thảm dữ vậy? À, khi nãy anh nói là có mối thù cần trả đấy! – Kiyoshi cười nham hiểm. – Trả này! Trả này!… – Anh đưa tay chọc lét Akina khiến cô cười sằng sặc.– Ahahahahahahaha…– Đừng buồn. – Kiyoshi buông tha cho Akina, hạ giọng nói. – Định mệnh đã cho chúng ta gặp và yêu nhau. Hẳn nó sẽ sắp đặt sẵn ngày gặp lại cho chúng ta mà… Em còn nhớ không? Nếu không có chuyện tình cờ được gặp nhau ở vũ hội, em chắc không biết đến anh. Nếu không có chuyện cùng cặp với nhau đầu năm học, chúng ta sẽ không thân thiết với nhau hơn nữa. Và nếu không có cơn bão tuyết vào cái ngày mùa đông giá lạnh ấy, em sẽ không ở lại nhà anh như thế này… Nếu không có em, anh không biết đời mình sẽ như thế nào nữa…… Im lặng…– Nhưng cũng thật trớ trêu. Nó lại bắt anh phải đi như thế này… – Kiyoshi vò đầu, cười đắng cay. – Em hãy sống tốt nhé! Hãy tiếp tục, đừng vì anh mà từ bỏ cuộc đời. Nếu em phải lòng ai đó, anh sẽ ủng hộ hết mình đấy! Anh muốn thấy nụ cười rạng rỡ trên môi em mỗi ngày… – Anh nằm xuống bên cạnh, ôm cô vào lòng.– Đồ ngốc! Anh đi rồi thì có còn thấy được em đâu chứ! – Akina dụi đầu vào ngực Kiyoshi. – Em cũng sẽ ủng hộ anh với hôn thê của anh đấy nhé!– Ừm… Và nhớ… đừng khóc khi không có anh ở bên… Mạnh mẽ lên nhé! – Giọng Kiyoshi bắt đầu nghẹn ngào.– Vậy… bây giờ em… khóc được chứ? – Akina nói, giọng rung rung.– Cứ khóc thoải mái đi! Khóc bao nhiêu em muốn! Từ mai trở về sau, sẽ không được khóc nữa đâu!…Sau lời nói trầm ấm của Kiyoshi là một tràn tiếng khóc nức nở… Anh chỉ biết đưa ánh mắt buồn ra ngoài cửa sổ và nhẹ nhàng giữ khư khư Akina trong lòng mình…

Anh muốn thời gian ngừng lại, để cho phút giây này là mãi mãi…Một lát sau…

Cả hai đều chìm vào giấc ngủ sâu…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Sáng.Nắng sớm, mang một sắc vàng rực rỡ của mùa hè, len lói qua chiếc màn cửa hoạ tiết hoa mimosa vàng, chiếu thẳng lên khuôn mặt trắng không tì vết của Akina khiến cô khẽ nhăn mặt lại và chậm rãi mở mắt ra.Cảm giác có gì đó thiếu thiếu…

Cô ngồi bật dậy, đưa mắt tìm kiếm khắp căn phòng…

Kiyoshi đã đi mất!…

Nơi đây chỉ còn lại hơi ấm và mùi hương còn vương vấn lại của anh…

Anh đã đi rồi!…

Đi thật rồi!…Akina vớ lấy chiếc gối thoang thoảng mùi hạnh nhân, tìm kiếm những kỉ niệm từ mùi hương đó trong vô vọng…

Cô cắn chặt môi, cố kìm lại tiếng nấc những giọt nước mặt chực trào ra từ đôi mắt đỏ hoe…Đừng khóc khi không có anh ở bên…Phải làm sao bây giờ?…

Mới vừa đi có một chút mà cô đã không thể nhớ lại được giọng nói ấy…

Cô muốn nghe lại…

Hình bóng ấy…

Cô muốn nhớ lại…

Muốn nhìn thấy nó…

Cô muốn người ấy mãi mãi bên mình…Tại sao… định mệnh… hoá ra lại là một thứ thật nhẫn tâm…

Nó cho cô người để yêu thương, quan tâm, chăm sóc, rồi lại lấy đi của cô tất cả…

Tại sao chứ?…– Kiyoshi…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Kiyoshi nhìn đồng hồ. Lo lắng. Hồi hộp. Buồn bã. Sắp đến giờ bay rồi…Nơi anh sắp đến là cực Bắc của Sakura, nơi trung tâm của tập đoàn Kaze lớn nhất đất nước. Cực Bắc của đất nước Sakura cách Nam Sakura đến gần 400km, hơn cả khoảng cách từ Trái Đất đến Mặt Trăng. Muốn đi cần phải mất đến 2 ngày trên máy bay cao cấp. Người thường khó có thể đi được…Đến đó, tương lai sáng rạng có thể mở ra với anh…

Giàu có…

Sung túc…

Vợ đẹp…Thế mà trước mặt anh hiện giờ chỉ có một bóng tối bao trùm…“Không có Akina… Cuộc đời chẳng còn nghĩa lý gì nữa… Nhưng… mình phải sống… Bởi vì mình tin chắc mình sẽ gặp lại cô ấy…”Trong đầu anh bỗng vụt qua hình ảnh vào cái ngày đầu tiên anh trông thấy Akina qua cửa lớp…

Đôi chân thoăn thoắt…

Khuôn mặt thiên thần…Anh khẽ mỉm cười…– Chuyến bay SA109 sắp khởi hành. Mời quý khách nhanh chân đến cổng số 2 để lên máy bay.

Tiếng loa vang lên khắp sân bay khiến Kiyoshi đứng dậy để chỉnh trang lại y phục và kéo vali đi…Trước khi lên máy bay, anh còn ngoái đầu lại nhìn khu căn hộ Kaze lấp lánh dưới ánh nắng, nước mắt không kìm lại được cứ tiếp tục lăn dài trên má…

– Tạm biệt em, Akina…Hết chương 44 ~ CHƯƠNG 45: NHỚ… ~Chap này tặng cho thodien0105 nhá!

—————————————-Từ ngày Kiyoshi đi, Akina như trở thành người vô hồn. Đôi mắt lại phủ một lớp khói vô hình màu xám đục… Cô làm gì cũng thật chậm rãi và nụ cười của cô như bay đi mất…Bấy giờ, cô lại trở thành một gánh nặng đối với đội Sói trắng…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~– YUUMI! Tránh đi! – Kiba và Maito đồng loạt hét lên.Khu vực núi gần khu dân cư đang diễn ra trận đánh quyết liệt. Khói lửa cứ liên tục loé lên rồi ngay lập tức bị dập tắt bởi cơ chế tự động…Một con boss đang lao tới Akina, cấp A+, cách cô chỉ chừng 5m. Nhưng cô không có vẻ gì là