Cô Gái Đông Dương

Cô Gái Đông Dương

Tác giả: Bảo Nhung

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322985

Bình chọn: 7.00/10/298 lượt.

thư lại được mở ra…

Hùng choáng khi nhận ra đó là mail của Phương… Cậu lập cập liên lạc với cô ngay bằng yahoo… nhưng biết có thể chẳng gặp được cô đâu!

Gần như không kiềm nén được tình cảm, Hùng gửi cho Phương một loạt tin dài dằng dặc…

Cô gái đông dương – chương 15.1

_ Phương à, Phải Phương không? Phương có khoẻ không?Có bình an không? Cuộc sống bên đó có vất vả không?…

_ Cậu ” bắn liên thanh ” từ ” không ” đó à? _ Phương trả lời châm chọc…

Hùng như muốn nhảy cẫng lên :

_ Phương ở trên mạng ! Thật may mắn quá sức!

_ Cũng đang đị ” out ” ! _ Phương cười _ Nhưng có lẽ…ừm, vì lẽ gì đó! Phương muốn liên lạc với HÙng!

Tim Hùng lạo xạo những tiếng kêu không rõ nét. Cậu muốn nhìn thấy Phương, muốn xem cô có thật sự khoẻ không… Cuộc sống một mình ra sao… Nhưng lại gần như không biết viết gì!

Phương là người chủ động, cô lên tiếng trước :

_ Cậu khoẻ không?

_ Ừm… Còn Phương?

_ Khoẻ. Hiện đang sống rất thoải mái. Một bà lão tốt bụng đã nhận nuôi mình. Mình được đi học, được vui chơi… giống như hồi còn mẹ ấy!

HÙng hơi chạnh lòng khi nhớ đến bất hạnh của Phương… Cậu muốn an ủi, nhưng lại thôi… Cũng đã hơn 6 tháng, Phương chưa vượt qua được thì cũng đã có thể tự đứng lên. Cậu không nên khơi sâu thêm…

_ Hùng đừng cho ai biết Phương liên lạc nhé… Phương chỉ liên lạc với mình HÙng thôi !

Hùng cười… Vì Phương sợ người ta đau khổ phải không? Phương lo lắng cho người ta nên không thể im lặng mãi, nhưng… Hùng hơi chạnh lòng khi nhớ đến Duy… Bây giờ, gần như không còn nhận ra được Duy ngày xưa nữa!

_ Ừm. Hùng hứa! _ Hùng lặng lẽ trả lời mà không cần Phương giải thích. MỌi lý do từ cô, dù là vô lý nhất, cậu vẫn cứ tin… Sâu thăm thẳm dưới làn nước xanh ngắt của đại dương, chẳng phải là một thế giới bao la sinh động?

_ Chuyện ở nhà ra sao?

Hùng trả lời ngay, như là đã chuẩn bị sẵn, chỉ chờ cô hỏi mà thôi :

_ Ai cũng nhớ Phương! Mọi người có đi sang bên đó tìm Phương, nhưng hình như đã rút kinh nghiệm từ lần trước. Chỉ khi nào Phương muốn thì mới có thể thấy được Phương thôi…

_ A… cũng không hẳn thế đâu ! _ Phương nghe tim nhói một cái. Cô đưa tay quẹt một giọt nước mắt lạc loài…

_ Thầy MInh gầy nhiều lắm… Nhưng Phương đừng lo lắng nhiều…

_ Chắc bố đã có một đứa con…

_ Một cô bé gái! _ Hùng nhẹ nhàng , trêu chọc _ Nhưng Hùng đoán chắc rằng nó không dễ thương như Phương hồi bé xíu đâu!

Phương im lăng. Đó là một cú sốc dù rằng cô đã chuẩn bị sẵn… Phương như bị hẩy ra hoàn toàn cuộc sống gia đình trước kia của mình… Mất tất cả những gì mà bé Phương ngày xưa tưởng mình đã nắm chắc trong tay!

Phương không có ý định hỏi gì về Nhật Duy. Và Hùng chỉ nói sơ qua về bạn bè cô mà thôi… Duy có lẽ đã khác xưa nhiều lắm. Phương nghĩ mà cảm thấy mình mang tội lỗi biết bao… Lẽ ra, Duy ạ, cậu không nên gặp mình mới phải!

Việt Hùng đến trường sớm hơn thường lệ, và chạm mặt với Thục Uyên ngay tại nhà xe…. Uyên cười tươi với câu khiến cậu đâm lo ngang. Ai chứ, cậu biết rõ cô lớp trường lớp 11 toán này rồi , ghê gớm lắm!

_ Tớ có chuyện muốn bàn với cậu ! Mình ra căn tin đi ! HÙng nghiêm nghị :

_ Lại chuyện ăn uống ư? Thôi, xin can, tớ đang ” viêm màng túi “…

Uyên trừng mắt :

_ Đồ bủn xỉn! _ Nhưng rồi cô nhún vai _ Cứ đi đi, con gái vua tơ tằm Trung Quốc không bắt ai trả tiền hộ hết!

HÙng cười… nhưng cũng theo cô vào căn tin. Cô gọi lớn:

_ Cho hai cam chị ơi!

_ Tớ không uống cam đâu!

_ Vậy cho một cam một chanh đi chị!

Hùng trợn mắt… Dĩ nhiên cậu không thể bì kịp cái miệng lách chách của Uyên được , nên im lặng chờ đợi. Uyên nhìn chằm chằm vào Hùng, đôi mắt mang hai dấu hỏi to tướng. Hùng nhíu mày :

_ Có nhọ à? Rõ ràng sáng nay tớ ngắm kỹ ở trong gương cơ mà!

_ Còn biết nói đùa nữa! _ Uyên gật gù, rồi phán_ Cậu khác mọi hôm quá! Có chuyện gì sao?

Hùng hơi lắc đầu, cậu nhún vai :

_ Nếu chỉ nói chuyện đó thì chúng ta chấm dứt thôi…

_ Có thể có… girl friend, hoặc giả như trên đường nhặt được một búi tiền!

_ Vớ vẩn ! _ HÙng gạt đi _ Tớ vào lớp đây!

Thục Uyên cười, xua tay :

_ Uống nước đã ! Và tớ bàn chuyện chính đây!

Nước được mang ra. Uyên thủng thẳng cho ống hút vào cái miệng hồng hồng nhỏ xíu, tha thẩn uống từng ngụm. HÙng cũng cố kiên nhẫn chờ đợi.

_ Thứ nhất là cậu hãy đồng ý cho lớp cậu đi chùa Hương Tích với lớp tớ nhs? Tớ đã hỏi hầu hết rồi, chúng nó đồng ý. Duy có cậu chưa hỏi!

Hùng nheo mắt :

_ Một mình tớ thì còn làm được gì ngoài gật đầu ra. Còn gì nữa?

Uyên hơi nheo mày, cô chợt ngập ngừng :

_ Cậu… cậu nghĩ sao khi anh Duy thân với Tố Phương?

Hùng biết chuyện này đang là đề tài ” hot ” nhất của các bà tám trong trường , nhưng kiểu như Uyên hỏi cậu thì cậu đâm ra bối rối… không biết nói gì. Uyên thở dài, trút bầu tâm sự :

_ Nhỏ Phương đó ngây thơ quá, nó thương anh Duy và cứ nghĩ anh ấy cũng vậy… MÀ anh ấy thì… lạnh như nước đá ấy!

Hùng hơi thở dài… Cậu không biết rõ mọi thứ quanh DUy.. Anh ta là một mục tiêu lớn của bất kể ai trong trường, nhưng hiện nay… gần như là anh ta đang để trôi nổi tất cả… buông xuôi tất cả… HÙng đứng lên, cậu lắc đầu nhìn vào đôi mắt ngơ ngác của Uyên, dịu dàng


Duck hunt