Có anh bên em

Có anh bên em

Tác giả: Sammyy12345

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321492

Bình chọn: 8.5.00/10/149 lượt.

Lê Hoài An(22 tuổi) vừa từ chỗ làm thêm đi về nhà. Cô vô cùng ngạc nhiên khi thấy một chiếc ôtô đỗ trước cửa nhà mình.

-Đây là giấy nợ của mẹ cô

Tên áo đen mặt mày băm trợn đưa cho Hoài An tờ giấy nhỏ– Cái..cái….gì..2..tỉ

Đầu óc cô quay cuồng. Sau 1′ lấy lại bình tĩnh, An nắm lấy cổ áo tên kia:

– Được thôi. Anh giết tôi luôn đi!!– Mạng cô gái nghèo như cô, đâu đáng đến 2 tỉ

Hắn cười khẩy



– Cậu chủ, cô ta đến rồi

Gã áo đen kia lôi xềnh xệch tay cô, vào đứng trước mặt anh.

Anh là Trần Minh Huy (31 tuổi) một doanh nhân nổi tiếng trên thương trường. Gương mặt anh tựa như vị thần, vô cùng hoàn mĩ, cao ngạo nhưng không hề bộc lộ một chút cảm xúc. Hoài An chăm chú nhìn Huy, bỗng giật mình vì câu hỏi:

– Nhìn đủ chưa?– A..rồi….Giờ các người muốn gì?_ An An hét lên cho bớt xấu hổ– Đừng có cứng đầu

Minh Huy nói với Hoài An rồi quay sang nói với tên áo đen:”Đưa cô ta đến biệt thự Royal, làm giúp việc ở đấy”

…..CHAP 1An An ngồi trên xe ôtô đi đến căn biệt thự Royal.– Này anh, anh có biết mẹ tôi đang ở đâu không?_ cô quay sang hỏi Minh Huy đang ngồi cạnh.-…– Này, tôi đang hỏi anh đấyAn nhìn chằm chằm vào mặt Huy, hỏi lạiAnh ngán ngẩm thở dài:– Tôi mà biết mẹ cô ở đâu thì đã chẳng phải vác theo cái của nợ như cô-Ishh..Ngồi ở đây chán quá! Anh có cái gì chơi được không??Minh Huy trợn tròn mắt ngạc nhiên: cô ta không biết mình đang bị đòi nợ à??Anh lấy lại sự nghiêm túc, quay sang nói với cô:– Im lặngNhìn bộ dạng của Minh Huy, cô sợ hãi im bặt, không nói thêm câu gì15′ sau, anh chợt nhớ ra:– Biệt thự Royal tôi để lâu chưa ở, giờ phải vòng ra siêu thị mua chút đồ dùng và thức ăn. Anh Lâm, rẽ qua siêu thị đi.– Vâng, thưa cậu chủ15′ sau, xe dừng lại trước cửa siêu thị. Minh Huy mở cửa xuống xe.– Cô không ra à?An An chỉ vào người mình, nói:– Cả tôi nữa á?– Đúng vậy, tôi chưa từng chọn đồ ăn, cô là giúp việc, đương nhiên phải đi cùng.Trong siêu thị, Hoài An bỏ một đống đồ ăn vào xe đẩy, Minh Huy đi đằng sau, kéo chiếc xe.– Này, cô bắt tôi đẩy cả núi thức ăn như vậy à?– Vậy đưa đây cho tôiAn định kéo xe đẩy về phía mình nhưng Minh Huy lại giữ chặt lại.– Đưa đây! _ cô nhăn mặt– Không cần. Tôi mà để cho cô đẩy chiếc xe, người ta sẽ nhìn tôi đấy.– Lắm chuyện!An An lườm anh rồi bỏ đi chọn đồCô là người đầu tiên dám nói anh“lắm chuyện”. Hoài An không hề có chút giả tạo khi ở trước mặt anh. Điều này làm Huy có một chút thiện cảm với cô.Bỗng An An dừng lại, như nhớ ra điều gì, cô nói với Minh Huy:– Tôi đi ra kia một lát– Đi đâu?– Mua..mua..mua đồ– Từ nãy chúng ta vẫn đi mua đồ mà– Thì anh cứ đứng đây chờ tôi đi >– Vậy tôi đứng kia đợi cô….Loanh quanh mãi vẫn chưa tìm được nơi bán…băng vệ sinh, An nghĩ thầm: Cái siêu thị chết tiệt này, sao lại rộng thế chứ.– A kia rồi …ơ..Niềm vui bỗng tắt lụi khi cô nhìn thấy Minh Huy

Anh ta bị điên à? Sao lại đứng chờ mình trước gian hàng bán băng vệ sinhNhìn thấy Hoài An, Huy vẫy tay rồi nói: ” Tôi ở đây!”An An cười khổ: Ờ, tôi biết anh ở đấy– Cô xong việc chưa?– Tôi bị một thằng điên làm lỡ việc rồi. Đi về thôi– Vậy cô ra xe đi, tôi thanh toán choHoài An gật đầu “đau khổ” bước ra ngoài.…Về đến nhà, sau khi chỉ cho cô hết các phòng, liệt kê những việc cần làm, Minh Huy nói: Cô làm đến khi trả đủ số nợ thì sẽ được vềHết số nợ đó ư? Có khi nào mình sẽ chết già trong cái biệt thự này không nhỉ? _ An nghĩ thầm– Giờ cô xuống nấu ăn điVừa ra đến cửa, Huy bỗng lên tiếng:– À chờ đã…Anh ném cho cô cái bịch đựng trong túi nilon màu đen:– Vừa có thằng điên gửi cho cô cái nàyNói rồi anh đi ra phòng khách.Hoài An mở túi, mặt biến sắcLà..là hai bịch băng…Sao…sao anh ta biết chứ??? …xấu hổ chết mất thôiNgay từ khi An An bảo muốn “đi ra kia” Minh Huy đã phần nào đoán ra. Rồi đến khi cô nhìn anh cười gượng, Huy đã hiểu cô muốn mua gì. Nhân lúc An ra ngoài trước, Huy đã chạy vào lấy “món đồ” kia ra thanh toán luôn

Đúng là lão cáo già CHAP 2-Tôi làm xong đồ ăn rồi, anh xuống đi.An gõ cửa phòng đọc sách, gọi Minh Huy– Được rồi, cô cứ xuống trước điHoài An ngồi chờ anh dưới phòng bếp, trên bàn là những món ăn được bày biện khá đẹp mắt.Quản lý Lâm nói với Minh Huy:– Cậu chủ, chúng ta còn phải đi gặp đối tác..sao có thể ăn ở nhà được– Hẹn ông Long ngày mai đi, nói hôm nay tôi mệt, cần nghỉ ngơi.– ..Vâng.Minh Huy gấp sách lại, đi xuống cầu thang. Nhìn thấy anh, An An nói:-Ngồi đi, tôi sẽ ra lấy súpMột bát súp nóng hổi, thơm lừng được bày ra bàn. An định đi ra ngoài để tránh nhớ lại chuyện “xấu hổ” khi nãy thì bị Huy gọi lại:– Này, cô đi đâu đấy?– Tôi..không đói– Ngồi xuống– Nhưng..– Ngồi xuống!An giật bắn mình ” Ngồi thì ngồi! Mà anh đừng có nói to như thế, tôi bị yếu tim mất!”Ăn đến miếng súp thứ 3, chiếc thìa trên tay Huy rơi xuống. Mặt anh đỏ lên, toàn thân đều ngứa ngáy. Cả quản lý Lâm và cô đều hoảng hốt.– Cô cho gì vào súp thế??– Tôi..tôi cho ngô, lòng trắng trứng gà, tôm, hành, gia..– Cái gì? cô cho tôm vào á??_ Huy chặn lời An An_”tôi bị dị ứng với tôm!!!”Anh Lâm đưa Minh Huy vào phòng nghỉ rồi gọi điện cho bác sĩ Thái.…Cũng may là chỉ ăn một chút. Lần sau cậu nhớ cẩn thận hơn, nếu không có thể nguy


Disneyland 1972 Love the old s