Old school Swatch Watches
Chuyện xứ Lang Biang – Nguyễn Nhật Ánh

Chuyện xứ Lang Biang – Nguyễn Nhật Ánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329360

Bình chọn: 9.00/10/936 lượt.

g nấp sau lưng thằng bạn đại ca của nó.

– Tiêu rồi, anh K’Brêt. – Tiếng thằng K’Tub sợ hãi xát vào tai Kăply càng làm nó thêm quíu – Những quả táo này mà rơi vào tay trùm Bastu thì tai họa không biết đâu mà lường.

Như bị thôi miên, Kăply mở to mắt, trừng trừng nhìn trùm Hắc Ám qua khe hở giữa Nguyên và K’Tub, cố nhớ lại câu chuyện Nguyên đã kể cho nó nghe về chiếc mặt nạ thần hộ mệnh. Trùm Bastu đã luyện được thần chú kim cương thì đâu có coi chiến binh giữ đền ra cái đinh gì. Hắn đã từng kéo dài mạng sống cho Kăply, dĩ nhiên hắn cũng chẳng thèm tước đoạt những quả táo vàng này làm gì. Chắc là hắn sẽ trả những quả táo này lại cho nó và Nguyên, đợi hai đứa nó trở thành những chiến binh giữ đền thực thụ rồi, lúc đó hắn mới ra tay để tỏ rõ oai phong. Kăply thắc thỏm nghĩ, cảm thấy trái tim trong ngực nó không nhúc nhích gì hết, y như cánh bướm bị ép chặt vào giữa hai trang sách.

Ở phía trước, trùm Bastu vẫn không nói một tiếng nào từ khi xuất hiện. Hắn chỉ khẽ vẫy tay thu tấm lưới bạc về, trông hắn làm chuyện đó nhẹ nhàng như ngoắt một cánh chim.

Sau thoáng bàng hoàng, sứ giả Badd đột ngột ngửa mặt lên trời cười thê lương:

– Những tên đầu sỏ đã đến cả đây rồi… ha ha ha…

Balibia và Buriăk quát to, gần như cùng một lượt:

– Hỗn xược!

– Khép cái miệng hôi thối của ngươi lại!

Badd lừ lừ quét mắt qua Balibia, Buriăk và trùm Bastu, đáy mắt của lão lóe lên thứ ánh sáng thù hận, căn cứ vào ánh mắt đó có thể tin là lão đang ước gì có thể dùng tia nhìn giết chết tươi đối thủ cho rồi:

– Hà hà, bữa nay nếu ta bỏ mạng tại đây thì trong bọn ngươi ít nhất cũng sẽ có một, hai tên nằm lại với ta…

Balibia cười nhạt:

– Ngươi nằm mơ hả Badd?

Bọn Kăply nín thở chăm chú nhìn cảnh tượng trước mặt, lòng khấp khởi mừng thầm khi thấy sự xung đột giữa các tay tổ Hắc Ám gay cấn và quyết liệt đến mức gần như không thể nào cứu vãn.

Tấm khăn che mặt của trùm Bastu khẽ lay động và từ bên trong một giọng nói nhẹ nhàng đưa ra:

– Trong vòng năm phút, hai ngươi phải giết chết tên khốn kiếp này cho ta!

Trùm Hắc Ám ra lệnh giết người bằng một giọng mượt mà đến khó tin. Chứng kiến thái độ của hắn, bọn trẻ bất giác run lên. Nghĩ đến số phận của mình sau khi trùm Bastu thanh toán xong sứ giả Badd, đứa nào đứa nấy cảm thấy toàn thân căng thẳng như sợi dây đàn, tưởng như bất cứ ai hoặc bất cứ vật gì đụng vào cũng có thể ngân lên thành tiếng.

Ở trên không, hai bàn tay máu của Balibia và Buriăk dần dần phồng to ra, lần này áp lực dữ dội đến mức chung quanh Badd cỏ tróc lên từng mảng, đá vụn bay tứ tung, còn bọn Kăply đột nhiên cảm thấy gần như không thở nổi.

– Lùi lại nhanh! Buriăk có lồng cả lời nguyền Tan xác trong cú đánh này…

Suku rối rít nói và hấp tấp lùi ra xa, kéo theo nguyên cả đám bổ nháo bổ nhào về phía sau.

– Đến nước này ta cũng chẳng buồn giữ kẽ với các ngươi làm gì nữa…

Sứ giả Badd rít lên và trước vẻ mặt sửng sốt của mọi người, những quả cầu pha lê chung quanh lão biến mất, thay vào đó một luồng khói trắng bất ngờ vọt ra từ trong tay áo lão. Luồng khói tuôn ra không ngừng, càng lúc càng dày, chẳng mấy chốc tụ lại thành một đám mây có hình một con bạch mã đang sải vó trên không.

Cả đống cái miệng cùng lúc ré lên:

– Thần chú sát tinh!

– Trời ơi! – Êmê mặt mày tái nhợt – Làm sao lão ta biết thần chú Mã sát tinh?

K’Tub chồm qua tóm lấy vai Suku, lắc mạnh:

– Suku! Vụ này là sao?

Mã sát tinh vừa xuất hiện đã lao thẳng vào bàn tay máu của Buriăk, tức khắc làm phát ra những tiếng nổ vang như sấm rền và đẩy bắn bàn tay máu của Buriăk lên cao. Tiếng động còn âm u trong gió chưa dứt, con ngựa trắng đã nhanh như chớp quay sang tấn công bàn tay máu của Balibia, tiếp tục làm dậy lên một tràng âm thanh đì đoàng nhức óc đến mức bọn trẻ phải hoảng hốt đưa tay bịt chặt hai tai.

Như thể một cuộc đấu pháo, Mã sát tinh một mình quần thảo với hai bàn tay máu trên cái nền những tiếng nổ mỗi lúc một kinh hồn. Nếu còn đủ bình tĩnh, Kăply sẽ nhận thấy chỉ trong một phút mà nó đã đưa tay chặn ngực tới năm lần. Hai bàn tay nó, và những đứa khác cũng vậy, đi qua đi lại giữa tai và ngực liên tục như đang thực hiện những chuyến bay khứ hồi gấp gáp.

Balibia và Buriăk có vẻ như không chống chọi nổi với Mã sát tinh. Hai bàn tay máu cứ bợt đi sau mỗi cuộc tấn công hung hãn của con ngựa trắng, bây giờ đã bắt đầu nhợt nhạt giống như bàn tay của xác chết.

– Khoan đã!

Thình lình, Balibia hét lên. Và hắn bắn vọt người ra xa, hổn hển hỏi:

– Thực ra ngươi là ai?

Sứ giả Badd nheo mắt:

– Thế ngươi nghĩ ta là ai?

– Chắc chắn ngươi không phải là Badd.

Buriăk tranh thủ cơ hội hai bên đối đáp cũng thu bàn tay máu lại, lẩn tuốt ra sau một gốc cây to. Hắn thò gương mặt mốc thếch ra khỏi gốc cây, hoang mang nói:

– Trên đời này chỉ có một người duy nhất biết sử dụng thần chú Mã sát tinh. Đó là K’Rahlan.

Balibia hừ giọng:

– Nhưng K’Rahlan đã chết mười ba năm nay rồi.

– Ngươi xem đây, Balibia.

Badd nhếch môi ngạo nghễ nói và lão khẽ rùng mình. Trước những ánh mắt chăm chú đang đổ dồn vào lão, thân hình Badd từ từ mập ra, cao lên, những nếp nhăn trên mặ