The Soda Pop
Chúng ta cung đấu đi

Chúng ta cung đấu đi

Tác giả: Vitamin ABC

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328090

Bình chọn: 10.00/10/809 lượt.

ng Thượng tự trách, là lỗi của thàn thiếp.” Trương quý phi cùng hắn chọc cười.

Gia Nguyên đế cười nói: “Từ biệt hơn tháng, ái phi vẫn một bộ dạng tính tình không buông tha người như cũ. Cũng thế, trẫm mặc dù bên ngoài, nhưng trong lòng cũng nhớ thương tỷ muội các nàng, mấy ngày nay các nàng đều hoà hảo, nhị công chúa của trẫm có lớn hơn chút nào không?”

“Có Hoàng Thượng nhớ thương, đương nhiên rất tốt.” Trương quý phi cười cực kỳ vui vẻ: “Oanh Nhi, ôm Nhị công chúa tới cho Hoàng Thượng nhìn một cái.”

Dù sao đứa nhỏ mới mấy tháng, Gia Nguyên đế chơi với nàng một chút liền kêu người ôm đi ngủ, ngược lại kêu đại công chúa Khuyết Thanh Lăng dùng bữa tối.

Trương quý phi cho là hắn dùng bữa tối liền thuận lý thành chương ngủ lại Ninh Tú cung, liền phân phó người chuẩn bị nước cho hắn tắm rửa thay y phục. Gia Nguyên đế vẫn cùng đại công chúa nói chuyện, nghe được động tĩnh bên này của nàng liền buông công chúa đang ôm ở trên đầu gối: “Không cần, trẫm mới vừa hồi cung, nghe nói Thư tiệp dư gần đây thân mình vẫn không tốt, liền đi nhìn một chút, ngày mai trở lại thăm nàng cùng hai vị công chúa.”

“Cũng tốt, nói vậy thân mình Tiệp dư muội muội không khoẻ cũng tưởng niệm Hoàng Thượng, Hoàng Thượng đi xem nàng sẽ làm nàng an tâm chút.”

“Nếu là trước đây, ái phi cũng sẽ làm nũng với trẫm, hiện giờ nhìn, ái phi quả thật thành thục rất nhiều.” Gia Nguyên đế tán dương gật gật đầu.

“Tạ ơn Hoàng Thượng khích lệ.” Trương quý phi vẫn duy trì mỉm cười hiền lành rộng lượng, giữ chặt đại công chúa quỳ gối phúc thân: “Cung tiễn Hoàng Thượng.”

Người đi xa, ma ma đem đại công chúa dẫn trở về phòng, Oanh Nhi mới mở miệng: “Nương nương, ngài vì sao không lưu Hoàng Thượng lại, chỉ cần ngài nói một câu, Hoàng Thượng nhất định sẽ ở lại Ninh Tú cung chúng ta.”

“Đó là lưu lại, nhưng tâm tư cũng không ở lại.” Trương quý phi không lắm để ý: “Bổn cung làm sủng phi nhiều… năm thế này, muốn thử xem hiền lương, thục đức mới có thể trở thành người trên vạn người, biết không?”

Hoàng Thượng nếu sinh khúc mắc với Hoàng Hậu, nàng không ngại trợ giúp một phen, hoàn toàn đổ ngã trung cung. Đã muốn làm chủ lục cung, nhường nhịn này đó luôn phải làm.

—-

Khi Gia Nguyên đế đến Lan Tâm đường giơ giơ lên tay ngăn lại thái giám thông truyền như trước, lặng yên không một tiếng động vào phòng, cước bộ mới vừa bước vào đến liền nghe được than thở giọng nói.

Hầu hạ ở bên cạnh Chu Anh, Bách Hợp thấy thân ảnh hoàng thượng tới, lại bị hắn dùng ánh mắt ngăn lại không cần lên tiếng.

Chu Anh chống đầu nói: “Bách Hợp, em nói Hoàng Thượng hồi cung hai ngày, vì sao cũng không đến xem ta, có hay không đã quên ta?”

Bách Hợp tất nhiên là không dám trả lời.

Khuyết Tĩnh Hàn lại nở nụ cười: “Từ xa liền nghe thấy ái phi đang than thở, chính là quá mức tưởng niệm trẫm?”

Thân mình Chu Anh cứng đờ, khi xoay người, trên mặt vẫn còn chưa thanh tỉnh, nhìn hắn thật lâu mới nhớ tới đã quên thỉnh an, lúc này mới cuống quýt phúc thân, người có vẻ gầy yếu, bụng bảy tháng phá lệ hơi lớn, phúc thân có chút khó khăn.

Gia Nguyên đế nhìn thấy bộ dáng nàng như vậy liền tiến lên, đem người đỡ lên ngồi lên một bên, mình cũng ngồi ở bên cạnh nàng, nắm tay tinh tế đánh giá người phụ nữ này: “Trẫm bất quá xuất cung một tháng, sao liền hao gầy nhiều như vậy?”

Chu Anh lắc đầu, trên mặt vẫn là vui sướng như cũ: “Tần thiếp không có hao gầy, sức ăn mỗi ngày của tần thiếp đều gia tăng, làm Bách Hợp các nàng kinh hãi.”

Bách Hợp ở một bên gật gật đầu, thấy Gia Nguyên đế liền thối lui ra khỏi nội thất.

“Vậy để cho trẫm nhìn lại một lần.” Gia Nguyên đế xác định nàng rất gầy, liền cũng không cùng nàng cãi cọ: “Vì đứa nhỏ trong bụng, ăn nhiều hơn nữa cũng mới tốt. Sau này mỗi ngày trẫm sẽ đến xem nàng cùng đứa nhỏ, nhưng không cho suy nghĩ miên man a.”

Chu Anh vui vô cùng gật đầu: “Tần thiếp tuân chỉ.”

Ban đêm, Gia Nguyên đế vốn rất mệt nhọc, lại bị đông lạnh tỉnh. Người lúc trước ngủ trong ngực lại cách hắn thật xa, một người chiếm nửa giường, đem cả cái chăn cuộn thành một cục, bình yên ngủ ở một góc.

Hắn bật cười, trước đây cũng không gặp tướng ngủ của nàng kém như vậy a, sao sau khi mang thai lại dị thường như vậy.

Gia Nguyên đế vươn qua đem người kéo lại, nương ánh nến mỏng manh mới phát hiện trên gò má nàng tựa hồ còn có nước mắt trong suốt, hai mắt chưa mở, như là mơ thấy giấc mộng bi thương.

Vốn muốn đem nàng lay tỉnh, nhưng ngẫm nghĩ một lát lại thay nàng lau lệ khóe mắt, một lần nữa ôm lấy nàng đi vào giấc ngủ.

“Hoàng Thượng… đừng… Hoàng Thượng, cầu ngài… đừng…” Gia Nguyên đế mới vừa nhắm mắt lại tỉnh lại lần nữa, lúc này đây, cũng là bị nàng kinh hoàng nói mớ đánh thức.

“Anh Nhân, tỉnh tỉnh, Anh Nhân…” Gia Nguyên đế lay tỉnh nàng, lại phát hiện nàng đắm chìm ở trong cơn ác mộng không thể tự kềm chế, nước mắt càng lúc càng nhiều giống như hạt châu bị đứt ngã nhào ở trên giường.

Chu Anh lại tựa hồ hãm sâu, cầm lấy ống tay áo ngủ của hắn, lắc đầu: “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng cầu ngài, đừng đem hoàng nhi ôm đi, Hoàng Thượng, tần thiếp cầu ngài…”

Lúc này Gia Nguyên đế mới rốt