Duck hunt
Chú à, anh không biết yêu

Chú à, anh không biết yêu

Tác giả: Zero Lân

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324224

Bình chọn: 10.00/10/422 lượt.

ường cũng không thèm để ý đến sự có mặt của mọi người xung quanh, hành vi này quả là trái với luân thường đạo đức.

Nói xong những lời đó người viết còn đăng vài cái ảnh chứng minh, tiếp theo nói đến chàng trai đào hoa một chân đạp hai thuyền, sư huynh họ Phùng thông đồng với nữ sinh trong trường, yêu ghét hận thù thế nào lại ấu đả đánh bạn gái đến mức phải nhập viện.

Rồi ám chỉ vật họp thep loài, người sao thì kết bạn vậy, sau đó lần lượt đăng ảnh ẩu đả ở căn tin lần trước.

Trong những bài viết hiển nhiên bài này nổi bật nhất đứng đầu lượt xem cũng như bình luận.

Trong lúc Mạnh Hiểu Diêu tức giận thiếu chút nữa đập vỡ laptop của mình thì một trong hai nạn nhân Chu Mông Mông lại gối đầu trên đùi người nào đó thoái mái ngủ trưa ngon lành.

Tề Xuyên ngồi trên sô pha đặt quyển sách trong tay xuống, nâng tay nhìn đồng hồ, thời gian trôi qua thật nhanh. Anh cúi đầu nhìn tiểu mỹ nhân đang ngủ say giấc, mỉm cười mơn trớn khóe miệng dính vài sợi tóc của cô, khom người đặt lên đôi môi hồng mềm mại một nụ hôn, nhẹ giọng yêu chiều gọi: “Tiểu Mông, đến giờ rồi.”

Mơ mơ màng màng tỉnh lại Chu Mông Mông khẽ ngâm vài tiếng, quay đầu bất giác áp mặt vào bụng anh. Tề Xuyên hơi ngạc nhiên, nhìn làn da trắng nõn dưới tai cùng đường cong sườn gáy xinh đẹp lộ ra, đáy mắt bỗng thâm trầm. Anh bất đắc dĩ than nhẹ, đầu ngón lướt nhẹ qua làn da mềm mại của cô, cúi đầu hôn tai cô: “Nghe nói lần trước em làm bài không đủ điểm, nếu lần này lại đến muộn, anh sẽ không chịu trách nhiệm dạy bổ túc cho em nữa.”

Nói xong Chu Mông Mông giật mình mở to hai mắt, ngồi dậy căm giận nói: “Chú à, anh thật nhẫn tâm!”

“Anh luôn như vậy.” Thấy cô tức giận Tề Xuyên cười nói.

Chu Mông Mông đương nhiên không phục, vắt chân lên người anh chống má nói: “Em là vợ anh!”

Tề Xuyên thản nhiên: “Vợ cũng là học trò, anh công tư rõ ràng.”

“Thật như vậy?” Đôi mắt Chu Mông Mông sáng ngời lóe lên tia giảo hoạt, dựa sát người hôn lên môi anh: “Em xem anh công tư rõ ràng như thế nào.”

Nói xong một bàn tay nhỏ bé của cô đã thăm dò dưới áo sơ mi của anh, bắt đầu tháo thắt lưng quần. Tề Xuyên vẫn thản nhiên bình tĩnh như trước, một bên nhìn cô tháo thắt lưng, một bên nhàn nhã nói: “Tiểu Mông, tai vách mạch rừng.”

Chu Mông Mông tưởng thật dừng tay lại đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng ngay cả bóng ma cũng không thấy, quay đầu trừng Tề Xuyên: “Không phải anh nói nơi này không có người tới?”

Tề Xuyên cong khóe miệng, bàn tay to thon dài xinh đẹp dọc theo thắt lưng dừng trước bụng cô thì thầm: “Anh nói là ở trong này.”

Chu Mông Mông giật mình bừng tỉnh, lại nhớ lời dặn của bác sĩ dạo trước, khuôn mặt nhanh chóng đỏ lên xấu hổ ôm anh nói: “Chúng ta đã lâu lắm rồi chưa làm, chẳng lẽ anh không thấy khó chịu sao?”

“Em nói gì?” Tề Xuyên thấy cô không ngại xấu hổ khi nói đến vấn đề này, có chút dở khóc dở cười.

Chu Mông Mông lại một mực khẳng định: “Có mà!” Sau đó chôn mặt ở gáy anh làm nũng: “Hôm kia em mới đọc một bài báo nói ‘trong lúc mang thai người chồng có nguy cơ ngoại tình đến 80%’.”

Tề Xuyên nghe xong cười khổ: “Vì sao anh sẽ không nằm trong 20% kia?”

Nghe anh hỏi Chu Mông Mông rõ ràng đã có đáp án sẵn, giơ ngón tay bắt đầu phân tích: “Em có căn cứ để xác định anh không nằm trong 20% kia. Thứ nhất, chú đẹp trai rất hấp dẫn người; thứ hai, chú thông minh rất cuốn hút người; thứ ba, con gái đối với chú như hổ rình mồi quá nhiều; thứ tư, cũng là điều quan trọng nhất, chú là một thanh niên trai tráng cơ thể khỏe mạnh sức khỏe dồi dào, chỉ cần là đàn ông bình thường đều sẽ có nhu cầu sinh lý!”

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tỏ vẻ nghiêm túc, Tề Xuyên bất đắc dĩ: “Anh có thể xem những lời này là em đang khen anh.” Nói xong anh bồng cô xuống nhắc nhở: “Còn 10 phút nữa là vào học, đừng đến muộn.”

Chu Mông Mông biết ông chú này lại trả lời cho có lệ, trong lòng tuy khó chịu không vui nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Tạm biệt Tề Xuyên, Chu Mông Mông bước ra khỏi phòng bỗng thấy một cô gái đi về phía này. Chu Mông Mông ngạc nhiên thoáng thấy cô gái tóc dài thanh tú này hình như mình đã gặp ở đâu đó.

Cũng không chờ Chu Mông Mông nhớ lại người đó ai, cô ta đã bước đến chào cô: “Sinh viên Chu, đã lâu không gặp, sức khỏe đã tốt lên chưa?”

“…” Chu Mông Mông ngạc nhiên.

Cô gái lập tức cười nói: “Tề giáo sư đang ở bên trong nghỉ ngơi à?”

Chương 13: Tình Địch Xuất Hiện

Suốt buổi học về hệ điều hành Chu Mông Mông cứ thất thần cho đến khi hết tiết.

Phó Xuân Xuân thấy Chu Mông Mông tinh thần gần đây không tập trung, vừa sắp xếp sách vở vừa hỏi: “Cậu đang suy nghĩ cái gì vậy?”

Chu Mông Mông đang thẫn thờ bị Phó Xuân Xuân hỏi đột ngột không khỏi giật mình, nghiêng đầu thuận tiện hỏi: “Hết tiết rồi à?”

“…” Khóe miệng Phó Xuân Xuân giật giật.

Chu Mông Mông liếc nhìn xung quanh, cũng không để ý đến vẻ mặt kỳ lạ của Phó Xuân Xuân vội vàng bắt đầu dọn dẹp sách vở trên bàn, đang muốn đứng dậy đột nhiên có người nào đó đi đến chỗ cô, cô không chú ý suýt nữa đụng vào người kia.

Cũng may người kia một tay đỡ cô dậy, nếu không thật đúng là chuyện lớn.

Chu Mông Mông còn chưa ổn