Insane
Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Tác giả: Mạn Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329112

Bình chọn: 9.5.00/10/911 lượt.

ột tòa di tích cổ đại bị khai quật ra ở nơi này.

Không thừa nhận có nghĩa là không thể có được sự viện trợ của chính phủ, việc khai quật di tích Ám hoàn toàn được tiến hành dưới sự cho phép và giúp đỡ của tổ chức cá nhân, tỷ như phố Bối Bối – trụ cột đặc thù có năng lực trợ giúp, mà sự giúp này đại bộ phận đến từ sự quý trọng và hứng thú của chính tư nhân đối với di tích.

Hơn nữa tình huống ở Meteorcity thật sự phức tạp đến mức khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, cũng khó trách việc khai quật Ám lại chậm chạp như vậy.

“Ám thật sự sẽ bị dỡ xuống sao?” Tôi ngẩng đầu nhìn mái vòm do năm tháng mài mòn mà cũ kĩ loang lổ nhưng vẫn hoa mỹ, thời đại của di tích Ruta có chút giống với thời đại văn hoá phục hưng trong lịch sử thế giới kiếp trước, có tư tưởng điên cuồng chạy chồm, có không gian tự do sáng tác, hệ thống văn tự cực kỳ rõ ràng và thành thục, ở phương diện khoa học cũng có chút bóng dáng của Atlantis bị chìm vào đáy biển – thời đại xinh đẹp biến mất trong dòng lịch sử hỗn loạn chỉ lưu lại trên nhiều sách sử và trí tưởng tượng phong phú.

Mà di tích Ruta, lại chính là chứng cớ sống động hữu lực nhất chứng minh thời đại kia có tồn tại.

Mười tòa lăng mộ với phong cách kiến trúc hoàn toàn bất đồng, được xây để chôn cùng với hoàng đế, là bảo vật của thời đại chỉ tồn tại vì hoàng đế, chắc chắn không thể tìm thấy lăng mộ nào đặc thù như thế nữa.

“Dỡ xuống?” Ging cúi đầu không biết nghĩ gì, sau đó anh ta vò mạnh mái tóc dựng thẳng của mình và lớn tiếng nói “Kỳ quái, vì sao tôi luôn cảm thấy tôi quên mất cái gì đó, không nghĩ ra được.”

Nhìn anh ta cả người khó chịu giống như bị con rết bò vậy, tôi than nhẹ một hơi, tôi cũng cứ cảm thấy tôi đã quên mất gì đó, kỳ quái, chúng tôi đều bỏ qua cái gì?

Gần mười ngày cẩn thận tiến hành càn quét từng cái góc trong di tích không hề dễ chịu như tưởng tượng, lúc quyết định buông tha di tích Ám, Harris bọn họ lập tức liền biến thành châu chấu háu đói, không hề bảo trì tính nhẫn nại và cẩn thận cơ bản nhất của các nhà khảo cổ học đối với di tích, họ chuyển sạch tất cả những văn vật có thể di chuyển, mọi bích hoạ đồ văn có thể gỡ xuống đều gỡ hết, chỉ hận không thể ngay cả tường di tích cũng vác lên tàu bay mang về. Cho nên Ám hiện giờ trống trải đến mức nào bạn cũng có thể tưởng tượng, ngoài văn vật câu đố bị gắn bùa niệm lực cổ đại không có cách để di chuyển ra thì cơ hồ không còn thứ gì, ngay cả chữ trên bùa cũng trực tiếp chụp ảnh mang về nghiên cứu.

Loại tình huống này, hậu đại có thể tìm ra ‘chìa khóa’ sẽ càng ít thêm.

Sống lâu như vậy ở một tòa di tích thâm niên, chỉ có những bức tường trầm trọng già cả trong di tích văn minh cổ, lại chỉ vì một chút manh mối mà hao phí tinh thần lực và trí nhớ vào nơi rộng thênh thang này, loại buồn tẻ ấy ngay cả tôi cũng không dễ chịu.

Cho dù như thế, chúng tôi cũng chỉ có thể tìm được một vài lá bùa có chữ cổ bị bỏ sót, còn lại có thể mang đi đã mang hết rồi, mà một số lớn văn vật kia đã có tám phần chứng minh là không liên quan đến bản đồ, còn hai phần còn lại thì bị cho là văn vật vô danh không có giá trị để nghiên cứu, nhưng ai cũng không thể nắm chắc bên trong có thứ mọi người đang tìm hay không.

“Liệu có khả năng này không, Ám căn bản không có cửa như chúng ta phỏng đoán.” Ging đột nhiên ngừng vò tóc, anh ta nhanh chóng ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh trong suốt, như là vừa nghĩ thông suốt ra gì đó.

Tôi nhẹ “hm?” một tiếng, chân bởi vì ngồi đã tê rần nên không để ý đất bẩn mà ngồi bệt xuống, mười ngón giao nhau cảm nhận được các đầu ngón tay chống nhau, tin tức về manh mối phức tạp trong đầu bị kéo đi sạch, không còn sót gì.

“Trước mắt, mười đại mộ địa thì đã phát hiện được bảy tòa, xác định khai quật xong tiến vào giai đoạn bảo vệ là mộ thứ nhất, cũng chính là mộ Nina, còn có cả mộ thứ bốn cùng mộ thứ năm. Mà đang ở trạng thái khai quật chính là bốn tòa mộ còn lại bao gồm Ám, vì tìm được tòa mộ thứ mười đặt di thể hoàng đế – di tích Ruta trong truyền thuyết, chúng ta phải moi hết manh mối trong chín đại mộ địa.” Số manh mối đó đều dựa vào chuyên gia đi tìm, tôi thì có tác dụng rất ít, chuyến đi đến Ám này là một lần ngoài ý muốn bất đắc dĩ, ngay cả Harris cũng nói cho tôi biết, không nhất định phải tìm bằng được.

Mười ngón đan nhau chặt chẽ, lòng bàn tay hơi ướt, tôi cúi đầu tiếp tục thấp giọng tự nói “Mà manh mối ngầm là bản đồ vị trí của mộ địa thứ mười, tuy rằng còn phải phối hợp các manh mối tìm được trong các mộ địa còn lại để bổ sung mới có thể phát huy tác dụng, nhưng bản đồ này không thể nghi ngờ là một loại bắc cầu, không tìm thấy manh mối này thì sẽ không thể kết nối với mọi manh mối khác. Kỳ quái, sao có thể một chút manh mối cũng không có chứ, phương hướng của chúng ta sai lầm rồi.” đã không còn là nghi vấn mà là khẳng định.

“Đúng, chắc chắn là sai lầm rồi, người ta hay tư duy theo quán tính, bởi vì đối với lịch sử mộ địa quá mức quen thuộc, chúng ta từ lúc đi vào di tích này đã lâm vào một nhà tù tư tưởng, đều nghĩ rằng di tích Ám và mộ địa Nina với hai tòa di tích đã được khai quật đều có thi