XtGem Forum catalog
Chiếc ôm từ vệt gió quỷ

Chiếc ôm từ vệt gió quỷ

Tác giả: Linh Boo (t.boo.kul)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325064

Bình chọn: 10.00/10/506 lượt.

g Vy không mơ mộng, mà mỗi đêm chàng quý quý tộc đều thầm lặng thực sự đến bên, đứng trong bóng tối nhìn ngắm cô ngủ. Chả trách cô luôn cảm thấy có đôi mắt nào đó dõi theo, cô lại còn nghĩ mình bị ám ảnh quá mức bởi chàng quý tộc.

– Anh tệ lắm. Sao không cho em biết, anh ở đây?

Đông Vy nửa trách móc nửa xót anh. Hơn ai hết, cô rất rõ đáp án. Anh không dám lộ diện, vì sợ cô nhìn anh với thái độ căm ghét, thù hận như hôm ấy. Hữu Phong của cô, tuy ma mãnh, quỷ quyệt là thế nhưng có lúc sẽ rất ngốc, chẳng thể biết cô buông ra lời tuyệt tình hôm ấy, hoàn toàn không phải vì căm ghét anh. Phải làm thế nào tên quỷ ngốc này hiểu, cô làm vậy chỉ để anh biết, việc anh dọa dẫm mạng sống của Tuệ Anh là hoàn toàn vô ích. Thứ cô muốn, đơn giản là anh chỉ cần nhận thức được việc có con quan trọng đến nhường nào.

– Em yêu anh. Em yêu anh. Em yêu anh … – Đông Vy ôm chặt Hữu Phong, nói ra ba chữ ấy vô số lần. Lúc này cô rất muốn anh biết, cô yêu anh, yêu anh vô cùng. Không hề có chuyện chút thù hận, ghét bỏ nào còn sót lại từ quá khứ hết. Đối với anh, cô chỉ có YÊU.

Một tia cười lướt qua trên môi Hữu Phong, anh vùi mặt vào tóc cô gái nhỏ, ừ một tiếng.

– Anh biết!

– Biết thật không?

– Thật.

– Cho dù em có làm gì, cũng vì yêu anh thôi. Anh phải biết đấy!

Chàng quý tộc không đáp …

Và cũng trong sáng hôm ấy, bé con nhà Tuấn Dương và Hạ An đến với thế giới.

Khi Hữu Phong và Đông Vy đến bệnh viện, Hạ An đã được chuyển sang phòng hậu sản. Tuấn Dương nắm tay cô rất chặt, ghé môi hôn mãi lên vầng

NGOạI TRUYệN 9 + 10 : Vĩ THANH (3) (9)

trán rịn còn mồ hôi của cô. Em bé con thì Thanh Ngân nhanh tay giành bế, Minh Quý đứng bên vui vẻ ngắm cô nàng. Vạt áo nơi khoảng ngực của anh lưu vết son môi đỏ mờ, do vừa rồi Hạ An mất máu quá nhiều, cô nàng bị dọa đến khóc òa, là anh cho mượn vai.

Đông Vy bỗng thấy may mắn khi tới muộn đôi chút, bởi nếu để Hữu Phong nhìn thấy Hạ An vừa nãy đau đớn, quằn quại thế nào, hẳn anh sẽ không để cô sinh con. Ý nghĩ này thật ngu ngốc! Vì cô làm gì có thiên chức làm mẹ. Đông Vy thầm cười cay đắng với chính mình. Lúc cô được Thanh Ngân trao lại bé con đang nằm trong tã lót trắng tinh, Đông Vy phải kìm lắm mới không để rơi bất kì giọt khóc nào. Tưởng như chỉ cần một cái chớp mi nhè nhẹ, cả suối nước mắt sẽ đổ ập xuống.

– Hữu Phong, anh bế lát nhé!

Cả căn phòng tĩnh lặng trong chốc lát, chỉ còn mỗi tiếng khóc oe oe của em bé. Hữu Phong cũng không giấu nổi kinh ngạc, hết nhìn cô gái nhỏ rồi liếc ” sinh vật nhăn nhúm ” trên tay cô. Anh lắc đầu.

– Đi nào, một lát thôi! – Đông Vy hạ giọng năn nỉ, nhưng tay thì đặt luôn em bé vào người Hữu Phong. Không để anh từ chối.

Bỗng nhiên, tiếng khóc oe oe của trẻ con biến mất. Mọi người kinh ngạc nhìn đứa nhỏ trên nằm ngoan trên tay chàng quý tộc, thôi khóc lóc một cách kì diệu. Những ngón tay bé xíu xiu yếu ớt vươn ra …

– Vy! – Chàng quý tộc bật ra ngay tên vợ khi tay đứa bé chạm vào áo anh.

Một tiếng ” Vy ” đầy hồn nhiên của Hữu Phong khiến tất cả những ai có mặt ở đó đều phía cười. Một Gió Quỷ luôn khiến bao kẻ hồn xiêu phách tán, lại sợ một đứa trẻ sơ sinh chỉ bởi cái chạm tay.

Đông Vy nhịn cười, nhỏ nhẹ đáp:

– Không sao đâu, bé thích anh đấy!

Chàng quý tộc hơi nhíu mi, bỗng đưa ngón tay trỏ chạm khẽ vào trán em bé. Trông anh hiếu kì chẳng khác gì cậu bé đang nghịch ngợm món đồ chơi mới.

Minh Quý thích thú nhìn Hữu Phong ẵm bé, lên tiếng hỏi:

– Cậu thấy em bé thế sao?

– Nhỏ.

– …

Hôm ấy cô gái nhỏ nằm cuộn mình trong lòng Hữu Phong, nói với anh rất nhiều lời xin lỗi, nhưng không phải vì những gì đã qua mà là cho những gì sắp xảy ra …

NGOạI TRUYệN (9 + 10): Vĩ THANH (4 +5)

Ngoại truyện (9 + 10): Vĩ thanh ( 4 )

—————————————————————————————————

– Cậu còn trẻ, sao lại vội chuyện con cái quá thế?

Thanh Ngân liếc Đông Vy đang loay hoay bên gian sữa, nhấc hết hộp này đến hộp kia lên nghiên cứu thật kĩ lưỡng. Dù bé con sắp chào đời chẳng phải của mình, nhưng trông Đông Vy còn sốt sắng hơn cả bố mẹ nó. Về khoản này thì giống hệt Thanh Ngân, thế nên vào khoảng thời gian Hạ An sắp sinh, hai cô nàng cứ lăng xăng lôi nhau đi săn đủ thứ về cho em bé.

Cô gái nhỏ cười buồn:

– Tớ vội hay không vội, cũng vậy cả thôi!

– Ít ra nếu cậu không nghĩ tới chuyện đó quá sớm thì chưa phải mệt óc như bây giờ! – Thanh Ngân nhún vai – Tớ lại không thích bầu bí. Sẽ mũm mĩm như chị An mất!

Nhìn nàng hoa khôi đang nhăn mặt, Đông Vy cười lắc đầu:

– Để xem nhé, sau này cưới Minh Quý rồi, cậu lại chẳng …

– Không đời nào có chuyện ấy đâu! – Thanh Ngân nạt ngang, bờ má thoáng hồng nhưng vẫn mạnh miệng nói – Đã bảo đừng nhắc đến hắn trước mặt tớ rồi cơ mà!

– Thôi nào Thanh Ngân! Chẳng phải tớ đã giải thích rõ còn gì!

– Cậu nghĩ tớ đang giận dỗi đấy à? – Thanh Ngân bặm môi, giọng có hơi gắt gỏng – Tớ không rỗi hơi đến mức quan tâm tới anh trai cậu đâu! Nên hắn thế nào cũng đừng nói với tớ!

Thanh Ngân dứt lời liền quay gót bỏ sang gian hàng khác, để lại cô gái nhỏ với cái thở dài thườn thượt. Ôi quý cô cao ngạo và quý ngài kiêu căng! Đến Đông Vy cũng chẳng còn k