The Soda Pop
Chàng Hoàng Tử trong giấc mơ

Chàng Hoàng Tử trong giấc mơ

Tác giả: Jin Zhi Rim (a.k.a Cành cây khô =.=!)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210603

Bình chọn: 9.00/10/1060 lượt.

chấp nhận là mình đã nói hơi quá rồi !

– Không ngờ kẻ ngạo mạn vậy mà cũng thắng – Gum vẫn có chút mỉa mai Huan

Huan vỗ vào ngực mình vô cùng tự tin :

– Nè! Người giỏi mới có quyền ngạo mạn biết chưa?

– Vậy sao? Một kiểu nói đòn bẩy đây !! Biết anh giỏi rồi!

– Ngoan thế là tốt! Thật dễ thương – Anh xoa cái đầu Tomboy ngắn hơi xù lên của cô bé hứng thú

Câu nói của Huan làm Gum đỏ mặt cúi gằm xuống nhìn đầu ngón chân miệng thầm rủa tên khùng đang ám hại mình. Như sợ bị Huan phát hiện ra mình đang mắc cỡ, Gum vội lên tiếng:

– Anh điên à?!

– Ừ. Chắc tôi điên nên mới thấy cô dễ thương !!

– Tên điên. Đừng nói mấy lời nổi da gà đó

Nói rồi cô bé đẩy người anh ra đi chỗ khác! Miệng lầm bầm về lời nói của Huan. Anh nhìn theo cô bé cười nhẹ:

– Không phải chứ

Minh Yên cuối cùng cũng tới lượt. Anh rất tự tin . Mọi bước nhảy đều có chiều sâu và điêu luyện hơn trước. Một lượng lớn cũng phải hét lên khi thấy anh nhảy quá perfect !! Một thời đã từng được tung hô thế này và giờ đây cảm giác ấy lại lần nữa được anh tìm lại !!

Hoa Phương rất biết lựa lúc. Đến lượt Vyl thi đấu, cô nàng nhảy lên trước đứng hàng đầu cầm chùm hoa vẫy vẫy miệng hét:

– Anh Vyl cố lên !

Vyl đương nhiên không quan tâm. Anh bao giờ cũng chỉ nhìn vào một khoảng vô định nào đó không có bóng người. . . nhưng không biết từ khi nào có một hình bóng khiến anh thay đổi phương hướng. Đó như là một điểm nhìn và giờ. . . Vyl vẫn nhìn về hướng ấy – nơi có một người con gái làm anh bận tâm

– Thiệt tình, cô ta nghĩ sao mà lại tỏ ra thân thiết và gây chú ý với anh Vyl chứ!!- Lin hơi bất bình

Thấy Puny không phản ứng gì Lin thấy khó hiểu hỏi:

– Cậu không sao chứ ???

Puny lắc đầu. Nhìn lên phía Vyl đứng dường như có cảm giác rất xa xôi. Trong khoảnh khắc ấy chợt cô bé thấy giữa mình và anh đang có bức tường rất lớn ngăn cách. Ngay cả hiện tại bây giờ và cả trong tim nữa. . .

Không cần biết mấy hôm ở nhà tập luyện tới chân sưng tấy lên vì ngã. . .Vyl vẫn đang nhảy với niềm tin và sự cố gắng chiến thắng không phải với đối thủ mà cả với chính bản thân mình. Những bước nhảy chuẩn từng milimét và mạnh mẽ ẩn dưới đôi chân này lại là cả quá trình tập luyện đầy khắc nghiệt . Tâm trạng bất ổn và mất bình tĩnh hôm nào nay được thay bằng sự lạnh lùng thật khiến người ta khó hiểu. . .

Minh Yên cũng đang chứng kiến phần thi của Vyl gật gù ngẫm nghĩ:

– Đây mới là đối thủ mà tôi mong đợi ! Cuối cùng cậu cũng tìm lại được chính mình rồi!

Minh Yên vỗ tay khi màn trình diễn của Vyl hoàn thành mĩ mãn. Tiếng hò reo và đội cổ động rất nồng nhiệt. Giờ Vyl chẳng để ý chân đau hay không đơn giản vì anh đã có quá nhiều cái phải nghĩ ngợi rồi

Chân anh đau không qua nổi mắt của Puny! Có lẽ vì nhiều lần nếm trải cảm giác gắng gượng chân đau nên cô bé nhìn là hiểu được anh đang rất đau!! Từng bước nhảy là từng cơn đau chân rất dữ dội.

Với Dancer bị đau chân là điều rất khó khăn và bất tiện . Cô không nghĩ đến việc hai người có bức tường ngăn cách nữa. . .chỉ làm theo trái tim mách bảo. Cô chạy vào trong phòng chờ khi Vyl rời sân khấu. . .

Anh đang khập khiễng đi vào. . .Trước khi khuỵu xuống đã được cô bé dìu vào trong ngồi. Anh nhìn cô thoáng ngạc nhiên , toan định hỏi nhưng lí trí không cho phép anh dễ dàng tha thứ nên khẽ nhích tay khỏi cô :

– Anh để im đi! Chỉ một lát thôi ! Rồi tôi sẽ đi. Không làm phiền anh đâu

Câu nói của cô càng làm tim anh đau nhói thêm. Từ bao giờ mà hai người khách sáo tới vậy. Từ bao giờ cô dám ra lệnh cho anh. Từ bao giờ lời nói đó lại xa lạ tới vậy !

Thấy cô nhẹ nhàng băng lại cẩn thận, anh cảm giác có người thực sự quan tâm tới anh. Từ trước tới giờ chưa có ai tận tình đến thế!! Mỗi lần đau cũng đều là anh tự mình băng lại. Đôi chân này không biết đã bao lần bị thương. Nhưng chưa có ai thực sự biết anh đang đau đớn!! Chỉ có mình cô và có lẽ cũng chỉ có cô mới khiến anh thay đổi . . .

Bàn tay khẽ nâng lên định chạm vào mái tóc mềm mượt kia. Nhưng rồi, anh nhận ra, mình vẫn còn giận cô, vì sự bất cẩn và vô tư ấy ! Tại sao dễ dàng nghe theo lời người lạ như thế?? Còn thân thiết nói chuyện với Minh Yên làm anh khó chịu, bực bội. . . Nghĩ tới đây, anh hạ tay xuống, không lên tiếng mà lẳng lặng nhìn ngắm khuôn mặt dễ thương đang cực kì lo lắng kia. . . Lòng lại có một chút xốn xang . . .

Anh nghĩ rằng bản thân sẽ chỉ giận cô ngày hôm nay nữa thôi. . . Vì thực sự anh không thể chịu đựng thêm nữa. Tình cảm này không biết từ bao giờ đã trở nên sâu đậm . . .Nhưng có lẽ chỉ mình anh hiểu thôi còn cô gái ấy sẽ chẳng thể hiểu tình cảm sâu sắc này của anh!

Sự lạnh lùng và vô tâm đó của anh khiến Puny cảm thấy sợ . . Đã rất lâu rồi Vyl không còn như thế!! Bản tính cũ của anh lại trở về sao? Cô không dám nghĩ và cũng không muốn nghĩ! Khoảng cách lại xa thêm !!!

* * *

Kết quả của cuộc thi hôm đó sau khi được thông báo Minh Yên hoàn toàn thấy ngỡ ngàng. . .

– Sao? Hòa nhau á!! – Bạn A lên tiếng

– Thì thế! Minh Yên vốn dĩ đâu phải là không có tài năng chỉ là anh Vyl khiến mọi người thán phục hơn thôi – Bạn B cũng lên tiếng

– Tớ lại thích an