
Chàng Hoàng Tử trong giấc mơ
Tác giả: Jin Zhi Rim (a.k.a Cành cây khô =.=!)
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3210492
Bình chọn: 9.5.00/10/1049 lượt.
của cô ấy mà nói vậy. Tôi sẽ vẫn tiếp tục làm điều tôi muốn
Lòng tự tôn quá cao dẫn tới vụ ẩu đả không nên có này!! Lần nữa, cả hai dùng đến bạo lực
– Xin hai người….. dừng lại đi – Cô bé lên tiếng
– Cậu nghĩ mình tài giỏi sao Vyl? – Kì Long lên tiếng
– Cậu nghĩ mình là ai mà đụng vào con bé hả???
– Tôi sẽ không nhường nhịn nữa. Cậu và cô ấy chẳng có quan hệ gì hết. Tôi hoàn toàn có quyền
– Cậu dám
Lời qua tiếng lại rồi lao vào đánh đấm. Cô chẳng muốn thấy cảnh này chút nào.Trước khi định lao vào can ngăn thì cô Hiệu trưởng tới
– Hai cậu lại làm cái trò gì thế này? Đi theo tôi!!! – Nói rồi cô San lôi cả hai đi
Khi hai người rời đi. Hoa Phương tiến lại gần chỗ Puny tát mạnh vào mặt cô
Lúc này cô nhìn Hoa Phương với ánh mắt khó hiểu
– Cậu là cái thứ gì thế?!!! – Hoa Phương gắt lên
– Hoa Phương, cậu . . .??? – Cô không hiểu
– Đừng lúc nào cũng tỏ vẻ ngây thơ. Cũng đừng nhìn người khác bằng ánh mắt tội nghiệp ,vô tội đó!! Lừa được mấy người họ nhưng không lừa được tôi đâu !!
– Cậu đang nói cái gì thế, Hoa Phương?
– Giả ngốc đủ rồi. Cướp anh Vyl của tôi còn chưa đủ sao??? Còn tưởng cậu yêu anh ấy thật lòng. Ai ngờ cậu hết quyến rũ anh Minh Yên giờ lại tới tên du côn Kì Long .Cậu như vậy mà đòi xứng với tình yêu của anh Vyl sao??? – Hoa Phương khinh khỉnh cất lời
– . . . Tôi. . . không thích ai hết. . . Nhưng tại sao lại như vậy? Tại sao mấy tên ngốc đó lại làm như vậy? Chính tôi cũng không muốn điều đó xảy ra – Nước mắt của Puny rơi lã chã trên khuôn mặt đã hằn vết tay của Hoa Phương
– Trơ trẽn. Cậu ở cạnh anh Vyl cũng tươi cười, cũng ngoan ngoãn .Sau lưng anh ấy thì giao du với anh Minh Yên không được thì lại nhận anh ấy là anh trai.Khi Kì Long vừa trở lại học đã làm quen . Giờ thì ở đây tình tứ với hắn!Đáng khinh, đánh xấu hổ, . . Lẽ nào ngay cả danh dự cậu cũng không có !!!
Ngừng một lát rồi Hoa Phương lại tiếp:
– Tình yêu tôi dành cho anh Vyl cậu biết chứ! Thế mà lại phải đứng sau đứa không có danh dự như cậu !! Tôi xin cậu hãy để anh ấy yên. . .Thứ như cậu vừa gây ra điều gì biết không? Cậu làm hai người họ vì cậu mà bị phạt. Còn chưa biết sẽ bị hình phạt thế nào. Cậu có biết đánh nhau có thể bị đuổi học không? Để xảy ra chuyện này cậu vui được chứ!! Anh ấy mà bị sao tôi sẽ không để cậu yên đâu!! – Lần này Hoa Phương như muốn thét lên
Từng lời nói của Hoa Phương làm tim cô đau đớn vạn lần . . .
Khi biết Kì Long thích mình cô không ngần ngại mà nói cô không thích anh. Đã rõ ràng mọi chuyện. Nhưng tình yêu của anh lại lớn đến vậy. Cô đúng là đứa tệ hại.
Cô không thể làm gì được cho tình cảm của cả Vyl lẫn Kì Long. Cô chỉ là đứa gây phiền phức đáng ghét! Cô thật không xứng mà! Dù thế cô chưa từng nói rằng thích ai. Cô vẫn đau lòng và day dứt khi thấy họ làm đau bản thân chứ! Mà họ có lẽ không hiểu đâu… Họ ngốc lắm… Và bản thân cô cũng thật ngốc…
– Hoa Phương! Cậu bị điên rồi sao?- Lin và Gum chạy lại
– Tôi không điên. Là bạn các cậu. Không biết xấu hổ
– Đừng phán xét Puny như thế. Rõ ràng Puny đã nói với Minh Yên cả Kì Long nữa rằng cậu ấy không thích họ rồi. Chỉ là họ không muốn chấp nhận thôi. Cậu đừng tự mình nghĩ ra mọi chuyện vậy – Lin lau nước mắt cho Puny lên tiếng
– Puny sẽ không bao giờ là kẻ trơ trẽn , không có anh dự như cậu nói đâu. Cậu ấy là một người tốt bụng, thuần khiết và đáng yêu nhất mà tôi từng biết. Cậu nếu không rõ về Puny thì đừng nói sai về cậu ấy! – Gum cũng lên tiếng
Hoa Phương cứ định mặc họ bước đi nhưng lời nói ấy cứ đập vào tai cô. Trước giờ chưa có ai đứng ra bênh vực cô cả. Từ nhỏ tới lớn cũng đều không có một ai thật lòng chơi với cô và coi cô như người bạn bình thường. Họ lợi dụng cô. Đúng. Thì ra bản thân lại cô độc như thế!
Cô bước đi một cách vô định. . .
* * *
Tại phòng Hiệu trưởng
– Lần thứ hai đánh nhau ! Các cậu định cứ thế này mà trưởng thành à? -Cô San lên tiếng
– . . .
– Mặt mũi đẹp đẽ là thế mà giờ nhìn xem có giống học sinh không? Bố mẹ các cậu cho vào đây để học chứ không phải để đánh đấm thể hiện bản thân. Mấy tuổi rồi mà còn làm cái trò đó!!! Mỗi cậu viết một bản kiểm điểm và lí do đánh nhau vào giấy nộp cho tôi
Hai người không ai cầm đến bút để viết. Thực ra cái lí do đánh nhau chẳng lẽ là do Puny. Trong khi cô bé đã bao lần nói rằng ghét anh đánh nhau. Cảm giác có lỗi xâm chiếm tâm hồn của Vyl !! Còn Kì Long đã quá quen với cái bản kiểm điểm anh chẳng bao giờ đụng tới. Cùng lắm thì bị cấm cửa một tháng hay là bị đánh một trận. . .Anh chẳng quan tâm !!!
– Đừng nghĩ là con của Hiệu phó thì tung hoành khắp nơi! Mẹ cậu là Hiệu phó còn tôi là Hiệu trưởng! Mau viết đi! – Cô San nhìn Kì long
Anh ta ngay cả một chút sợ hãi và nghe lời đều không hề có! Thậm chí còn vắt chân rất bình thản!
– Còn cậu nữa! Tài năng mới của cậu là đánh nhau đấy hả?! Bố mẹ cậu ở xa không có nghĩa là cậu thích làm gì thì làm! Viết mau cho tôi! – Cô San lại quay sang Vyl
Anh chẳng khác kẻ kia là mấy. Vẫn khoanh tay nhìn tờ giấy không chút cảm xúc. Cái tên chết tiệt bên cạnh anh còn dám đụng vào người của anh lần nữa thì ngay cả giết hắn anh cũng có t