XtGem Forum catalog
Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329004

Bình chọn: 10.00/10/900 lượt.

khiếp sợ, cái đầu liền trống rỗng.

Cô ấy vừa mới nói cái gì? Lấy cô ấy?

“Em….. Nói gì?” Anh không thể tin được hỏi.

“Lời hay không nói lần thứ hai, anh nếu không nghe thấy coi như xong, nhưng nếu anh nghe rõ rồi, lại giả vờ như không nghe thấy, vậy….. Em hiểu, em không bắt buộc anh, anh có thể trực tiếp cự tuyệt em!” Trên mặt Tử Thất Thất lộ ra biểu tình không vui.

Cô đã cố lấy dũng khí rất lớn nói ra câu nói kia, nhưng anh….. Lại không thể ngờ cho cô phản ứng như thế…..

Buồn bực!

Buồn bực! Rất buồn bực!

Hết sức buồn bực!

“A….. A a a….. Ha ha ha…..”

Chẳng biết tại sao, Mặc Tử Hàn đột nhiên vui vẻ nở nụ cười, nhất là khi thấy bộ dạng tức giận kia của cô, anh càng vui vẻ, quả thực toàn thân đều thư sướng.

“Em đang cầu hôn anh sao?” Anh đột nhiên cúi người, thình lình áp lên môi cô, ái muội chất vấn, “Hử?”

CHƯƠNG 184: ANH ĐÁP ỨNG EM, ANH THỀ VỚI TRỜI

Cầu hôn?

Tử Thất Thất kinh ngạc trừng lớn hai mắt!

Môi anh nhẹ nhàng áp vào môi cô, cũng không có nhích gần hơn, chỉ đơn thuần là chạm nhẹ nhàng, mà hai người gần kề nhìn đối phương khiến trước mắt cô đều là khuôn mặt anh tuấn kia.

Trong nháy mắt!

Hai gò má ửng hồng nóng lên, màu tái nhợt liền bị che dấu, cô ngây ngốc thật lâu cũng không có trở lại bình thường.

“Sao không nói? Trả lời anh!” Mặc Tử Hàn áp lên môi cô, ở trên môi cô khẽ mấp máy, sốt ruột hỏi tới.

Tử Thất Thất bỗng lấy lại tinh thần, hai mắt lại một lần nữa trừng lớn, muốn né tránh môi của anh, nhưng phía sau lại không có đường lui.

“Ai ai ai ai ai ai….. Ai cầu cầu cầu….. Cầu hôn anh?” Cô kích động lắp bắp.

“Em a!” Mặc Tử Hàn ung dung trả lời.

“Em em em em em em….. Em nào có!”

“Em rõ ràng vừa mới nói xong, nhanh như vậy đã không nhận rồi?”

“Em em em em em em….. Em không có, anh anh anh anh anh anh….. Anh đứng lên!” Cô lắp bắp ra lệnh, hai tay chống trước ngực anh.

“Anh không muốn!” Mặc Tử Hàn tùy hứng cự tuyệt, cười đắc ý nói, “Em trả lời anh xong anh liền đứng lên!”

Cái gì?

Tử Thất Thất lúng túng nhìn anh, môi hai người vẫn còn đang áp vào nhau.

Cô kích động muốn quay đầu, né tránh môi của anh, nhưng Mặc Tử Hàn lập tức vươn hai tay bưng lấy mặt cô, khiến đầu cô không thể lộn xộn, vẫn duy trì tư thế mập mờ này.

“Mau trả lời anh, em nãy có phải cầu hôn anh không?” Anh hỏi tới.

Tử Thất Thất nhìn đôi mắt thâm thúy của anh, trong nháy mắt giống như rơi vào bên trong vũng lầy, càng ngày càng sâu, không cách nào tự kềm chế.

Cô trấn định tinh thần của mình, sau đó khống chế đôi môi cà lăm của mình, nói, “Em không có cầu hôn anh, em chỉ không muốn mình không danh không phận sống bên cạnh anh, em càng không muốn để con trai bảo bối của em làm con riêng của anh, vậy nên em mới hỏi….. hỏi….. Chỉ là hỏi một chút mà thôi!”

“Hỏi một chút?” Mặc Tử Hàn bất mãn nói, “Lời vừa nãy của em cũng coi như một câu hỏi được sao?”

“Ai cần anh lo!” Tử Thất Thất tức giận, đỏ mặt xấu hổ lớn tiếng nói, “Em nói đó là câu hỏi thì đó là câu hỏi, anh không muốn thì thôi, đừng có dán vào em như vậy, cách xa em một chút, mau tránh ra…..”

“Nếu đã nói ra rồi, em còn gì mà phải xấu hổ nữa? Mau thừa nhận đi!”

“Em không muốn! Quên đi, coi như em không có nói gì, em mới không cần gả cho anh đâu, sau này cho dù anh nói anh muốn kết hôn với em, em cũng sẽ không….. Ngô…..”

Lời Tử Thất Thất còn chưa xong, môi Mặc Tử Hàn lại đột nhiên áp xuống, hôn cô thật sâu, ngăn lại miệng cô, nuốt lấy lời cô sắp nói, trực tiếp đưa lưỡi vào, dây dưa với cô, trêu chọc cô, chinh phục cô, khiến cô phối hợp với nụ hôn của anh, khiến cô say mê vào nụ hôn của anh, sau một phút đồng hồ mới chậm rãi dừng lại, lại tham luyến không muốn rời đi, tiếp tục chạm vào môi cô, vừa nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm, vừa nhẹ giọng nói, “Không cho phép em nói không gả cho anh!”

“Rõ ràng chính là anh không muốn!” Tử Thất Thất rụt rè.

“Anh không có không muốn, anh chỉ sợ em lại bị thương lần nữa, em chẳng lẽ còn chưa sợ ư? Làm vợ của người đàn ông trong hắc đạo, lúc nào cũng sẽ có nguy hiểm tới tính mạng! Rất khủng bố!”

“Em cũng đã như vậy, còn có gì phải sợ?” Tử Thất Thất khẽ nhíu mày.

“Cũng đúng, nhưng mà…..” Mặc Tử Hàn nói ra bốn chữ mâu thuẫn, muốn nói lại thôi.

“Nhưng mà cái gì?” Tử Thất Thất hỏi tới.

Hai mắt Mặc Tử Hàn hiện lên một tia sầu lo, sau đó cười trả lời, “Không có gì!”

Tử Thất Thất trầm mặc nhìn anh, nhìn do dự trên mặt anh, không khỏi có chút thất vọng.

Từ đầu anh đã do dự, hơn nữa còn quanh co lòng vòng trì hoãn thời gian dài như vậy, thực sự anh vẫn không muốn kết hôn với cô ư? Hay là anh có những nguyên nhân gì khác?

Thực mất mặt!

Cô là phụ nữ đã nói đến thế rồi, tối thiểu, anh cũng phải có lệ chút chứ?

Buồn bực!

“Quên đi, coi như em chưa nói gì hết!” Cô chăm chú, nhưng trong lời nói tràn đầy mất mát.

“Không được, lời nói ra như gáo nước đổ đi, sao có thể lấy lại!” Mặc Tử Hàn nghiêm trọng cảnh cáo.

“Vậy anh muốn em thế nào? Em nói cũng đã nói rồi, nhưng anh lại không muốn trả lời cho em, vậy em cũng không làm khó dễ anh nữa, không thể làm gì khác hơn là coi như chưa từng nói gì, nhưng mà anh còn nói không được, anh r