
lén lút giơ ngược ngón tay giữa với cha của mình, anh dừng đũa, muốn nghe câu trả lời của Kiều Phong.
Kiều Phong rất điềm nhiên đáp:
– Cô ấy định bày tỏ tình cảm với con.
Hai kẻ họ Ngô đều cực kỳ kinh ngạc, lại vô cùng phấn khích. Nhưng Ngô Văn lại nghĩ tương đối nhiều:
– Em chắc chắn là thế chứ?
Kiều Phong kể lại chuyện xem sao băng ở núi Mục Phu. Sau khi nghe xong giáo sư Ngô gật đầu:
– Ừ, phân tích rất chính xác, xem ra hẳn Lam Sam thật sự muốn thổ lộ ròi, tiểu tử thối, con nghĩ kỹ chưa, liệu con có từ chối cô ấy không? Cảnh cáo trước là chỉ trả lời đáp án chính xác bằng một từ duy nhất, trả lời sai khi về nhà cha sẽ giáo huấn lại con.
Kiều Phong nhìn xuống bát cơm, đáp:
– Con vẫn chưa nghĩ ra.
– Hai người chờ một chút. – Ngô Văn lấy đũa gõ nhẹ lên đĩa để gây chú ý của hai người kia: – Trước tiên phải nói về chuyện này đã… sao con cảm giác có gì đó không hợp lý thế nhỉ?
Giáo sư Ngô lại hỏi:
– Không hợp lý ở đâu cơ?
– Con không rõ là chỗ nào không đúng, thế nhưng…. Chắc chắn là không phải mà. – Hơn nữa Lam Sam là bạn thân của cái cô Tiếu Thải Vi bệnh tâm thần rắn rết kia, một người có thể làm bạn bè thân thiết với Tiếu Thải Vi thì sao có thể bình thường đây?
Mà như đã nói qua, em trai anh cũng đâu có bình thường đâu.
Nghĩ đến đây tâm trạng Ngô Văn lại càng xoắn xuýt.
Giáo sư Ngô bất đắc dĩ phải lắc đầu nói với Kiều Phong:
– Đôi khi cha thấy hết cách với cái thằng sinh viên chưa tốt nghiệp hệ giao tiếp này.
Kiều Phong cũng gật đầu:
– Con cũng vậy.
Tại sao lại bị xài xể thế chứ! Ngô Văn cầm bát cơm, khóc không ra nước mắt. Anh thật sự đang rất tủi thân đấy…..
—-***——
Tối hôm đó Kiều Phong bị mất ngủ.
Anh nằm trên giường, lăn lộn hết bên này đến bên kia nhưng không thể lý giải được sự tình. Lam Sam muốn bày tỏ tình cảm với anh, anh nên làm thế nào bây giờ?
Đồng ý chấp nhận cô? Nhưng cô hoàn toàn không phù hợp với tiêu chuẩn bạn gái lý tưởng của anh.
Từ chối cô? Như vậy có khiến cô tổn thương không?
Cô sẽ thổ lộ với anh như thế nào đây?
Kiều Phong nhắm mắt lại, dường như anh đang được thấy một bầu trời đầy những ngôi sao lấp lánh. Sao băng như mưa vụt sáng trên bầu trời, như một vệt bút trắng xóa vệt qua lại giống như một hình ảnh tuyệt đẹp của vũ trụ. Lam Sam đứng dưới một ngôi sao băng, hứng lấy ánh sáng ấy, mỉm cười với anh. Đôi mắt cô sáng rực rỡ , tựa như tận sâu đáy đồng tử đang phản chiếu lại hình ảnh của những vì sao kia. Cô cười hì hì và nói với anh: “Kiều Phong ơi, em rất thích anh, anh có thích em không vậy?”
Kiều Phong đột nhiên mở to mắt, ngồi bật dậy.
Anh xuống giường, đi vào phòng khách,, bật đèn lên.
Schrodinger đang nằm trên ghế salon ngủ, chổng bốn vó lên trời, thò ra cái bụng tròn vo. Bước chân của anh đánh thức nó, nó hé mắt nhìn anh một cái rồi lại tiếp tục ngủ mãi. Kiều Phong đi tới ngồi bên cạnh nó, anh ôm nó đặt trên đùi, không yên lòng xoa đầu nó.
Schrodinger không hài lòng:
– Meo, meo!
Đối với kháng nghị của nó, Kiều Phong coi như không nghe thấy. Anh thấy hơi buồn chán, nhìn một vòng quanh căn phòng khách sau đó dừng mắt tại cửa sổ sát đất phía sau tấm thảm Ba Tư. Schrodinger vừa mới ngủ lại bị chủ nhân làm phiền, thật phiền chết:
– Meo meo meo meo meo meo meo meo.
Kiều Phong ngồi trên tấm thảm, an ủi vuốt ve đầu Schrodinger. Khi nó cho rằng mình đã có thể ngủ, kết quả là anh ta lại đứng dậy mở cửa sổ hơi hé ra. Lập tức làn gió đêm thanh khiết len lỏi vào khắp gian phòng.
Schrodinger:
-…..
Ngày của tình yêu!
Gió thổi tung bay tấm rèm cửa sổ trắng xóa. Ánh trăng mờ ảo qua khe rèm tiến vào phòng chiếu ánh sáng mờ đục như lớp kem tươi trắng ngon lành trên nền bánh. Kiều Phong cứ như vậy ngồi trên thảm cùng với gió đêm, ánh trăng mộc mạc, anh ôm chú mèo ú, thất thần.
Schrodinger vùi đầu trong lòng chủ nhân, điều kiện để được tiến vào giấc ngủ ngày càng khắc nghiệt nhưng nó không muốn để bản thân phải thiệt thòi. Dần dần nó mơ màng chìm vào giấc ngủ, bên tai dường như nghe thấy tiếng chủ nhân nó đang thủ thỉ:
– Schodinger, mày có thích cô ấy không?
– Schodinger, mày có thích cô ấy không?
– Schodinger, mày có thích cô ấy không?
– Schodinger, mày có thích cô ấy không?
… Xin lỗi ông đây không hiểu tiếng người đâu!
—-****— —-
Chuyện em trai mình định đi hẹn hò bày tỏ tình cảm khiến Ngô Văn không sao yên lòng được. Trực giác của anh nói với anh rằng sự tình chắc chắn không đơn giản như vậy đâu, nhưng xét từ phương diện chủ quan anh vẫn hi vọng những tin tức mật thám chó má của Kiều Phong là chính xác.
Nghĩ đi nghĩ lại, anh cho rằng có thể tìm hiểu thêm về tình huống này thông qua Tiểu Du Thái.
Trưa hôm đó Tiểu Du Thái giúp thư ký trưởng của Ngô Văn ra ngoài làm việc. Lần trước cô không may bị Ngô Văn gọi lên xe, trong mọi người trong công ty đều nhất trí cho rằng giữa tổng giám đốc Ngô và Tiểu Du Thái có một mối quan hệ không bình thường. Dù sao đúng lúc thư ký trưởng không có thời gian bứt ra nên Tiểu Du Thái phải hỗ trợ đi đưa cho Tổng giám đốc Ngô một ít đồ, chuyện này cực kỳ cực kỳ yên tâm thoải mái.
Lúc cô đang ở bên ngoài, đột nhiên