XtGem Forum catalog
Cái thùng cơm sát vách

Cái thùng cơm sát vách

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326520

Bình chọn: 8.00/10/652 lượt.

h , trong lòng anh liền dấy lên một cảm giác nhân sinh tột đỉnh.

Tô Lạc hơi sầm mặt lại nhưng cảm xúc này chỉ hiện ra lờ mờ thoáng qua rồi ngay lập tức biến mất , cô nàng lại vừa nở nụ cười rực rỡ như nắng vàng vừa trêu chọc:

– Em còn nhỡ rất rõ anh cực kỳ soi mói đối với chỉ số thông minh và trình độ học vấn nhé.

Kiều Phong ngẩn người. Anh nhớ lại bộ dạng đần đần của Lam Sam anh lại cười:

– Anh cũng hết cách rồi , thích chính là thích cô ấy thôi.

Nụ cười của anh thật đẹp , vô cùng trong sáng lại rạng ngời khiến người ta liên tưởng đến những rung động choáng ngợp của tiếng sét ái tình thời niên thiếu. Ngoài miệng Tô Lạc vẫn cười nhưng trong lòng thì đau khổ:

– Em thật không ngờ cũng có ngày anh sẽ bỏ qua nguyên tắc của mình .

– Anh ngược lại nghĩ rằng trước đây anh đã sai lầm. Anh không nên dùng một phương pháp cực kỳ lý trí để tuyển chọn chuyện tình cảm. Tình yêu vốn không tuân theo một quy tắc nào và cũng không có cách nào khống chế được.

Tô Lạc đột nhiên hỏi:

– Vậy trước đây anh từng dành tình cảm cho em như vậy chưa?

Anh lắc đầu:

– Chưa từng có , em xem vấn đề nằm ở chỗ đó. Anh từng sử dụng một biện pháp sai lầm rồi , anh không thể lại áp dụng sai lầm đó một lần nữa đối với Lam Sam. – Nói đến đây anh nhận ra vẻ mặt khó khăn của Tô Lạc liền hỏi:- Em sao vậy?

Tô Lạc tức giận cao giọng:

– Anh không thể lừa dối em một chút thôi ư?

Kiều Phong ngạc nhiên:

– Tại sao lại phải lừa dối chứ?

Người đàn ông này , người này, dáng vẻ vừa đẹp trai chỉ số EQ lại vô cùng thấp – một gã ngốc lắm tiền – một người như vậy tại sao cô lại bỏ lỡ cơ chứ… Tô Lạc vô cùng hối hận ngực cô lại cứ nhói đau khôn nguôi. Tô Lạc cúi thấp đầu giọng nói lạnh lùng:

– Anh đúng là không cần phải nói dối làm gì.

– Đúng. – Kiều Phong gật đầu phụ họa.

Tô Lạc tỏ ra vô cùng buồn bã tang thương:

– Kiều Phong anh có thể ôm em một lần cuối được không?

– Anh không thể.

-… – Tô Lạc cố nhịn đôi mắt càng đẫm lệ nhìn anh:- Coi như lần từ biệt sau cùng đi anh.

– Chúng ta đã chia tay rồi.

Cuối cùng giọt nước mắt cũng tuôn rơi.

– Coi như để em thật sự chết tâm có được không?

Kiều Phong cảm thấy thật thần kỳ:

– Em vẫn chưa chết tâm sao? Thật kỳ lạ , em theo bên anh nửa năm thì có đến 4 tháng lăng nhăng với Tống Tử Thành , sao em có thể còn chưa chết tâm được chứ?

Anh vốn chỉ biểu đạt nghi vấn trong lòng mình nhưng sang tai Tô Lạc lại giống như một câu châm biếm. Cô ta lắc đầu:

– Chuyện tình cảm vốn đâu ai nói thành lời được chứ.

– Cũng đúng. – Kiều Phong cũng cảm động lây. Đúng là đến anh cũng không rõ tại sao mình lại thích Lam Sam nữa.

– Vậy có thể ôm em một lần được không?

Kiều Phong ngẫm nghĩ, nếu chỉ một cái ôm mà có thể chấm dứt được mọi phiền phức về sau thì cũng coi như anh được lợi rồi , thế nên anh lập tức trả lời:

– Anh cần phải hỏi Lam Sam trước đã.

– Vì sao chứ?

– Cô ấy là bạn gái anh. Nếu anh có bất kỳ cử chỉ thân mật nào bên ngoài với một người khác phái khác thì anh vẫn muốn nói với cô ấy trước.- Vậy là anh đã học thuộc làu làu “Sổ tay dành cho người đàn ông tốt” rồi.

Tô Lạc nghiến răng cả giận nói:

– Tại sao anh cứ muốn vâng lời cô ta như thế chứ?

Kiều Phong ngạc nhiên nhìn cô:

– Cô ấy là bạn gái anh anh không nghe lời cô ấy thì biết nghe ai bây giờ?

Một người đàn ông như vậy ấy thế mà cô lại bỏ lỡ mất. Cô làm sao có thể bỏ lỡ chứ.

Tô Lạc nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở chếch chếch sau lưng Kiều Phong , không nghĩ ngợi nhiều cô ta ghim đầu vào lòng Kiều Phong ôm chặt lấy anh.

Cả người Kiều Phong cứng đờ , anh quả thật không ngờ con người Tô Lạc lại không biết lý lẽ đến vậy anh không nhịn nữa mà đẩy vai cô ta ra:

– Đã được chưa?

Tô Lạc lại càng ôm riết lấy anh nhất định không buông tay , mặt cô chôn trong ngực anh âm thầm rơi lệ.

Đúng lúc đó Kiều Phong nghe thấy một giọng nói lành lạnh phía sau lưng:

– Anh yêu , hình như em đến không đúng lúc nhỉ?

Lòng Kiều Phong hốt hoảng , anh vội đẩy Tô Lạc ra quay lại bước đến bên cạnh Lam Sam:

– Không phải như em thấy đâu , nghe anh giải thích đã.

Lam Sam giơ tay ngăn anh lại:

– Trước hết nghe em giải thích đã. – Nói xong cô hằm hằm tiến đến trước mặt cái ả Tô Lạc kia vần còn đang lau lau nước mắt với cái dáng vẻ của một cô bé e thẹn đáng yêu. – Nghe đây. – Lam Sam hắng giọng chỉa chỉa vào lưng Kiều Phong. – Đây là người đàn ông của tôi, cô mà còn dám tiếp cận anh ấy hừ hừ. – Nói đến đây cô nhìn lại Tô Lạc một lần nữa từ đầu đến chân.- Vậy cứ thấy một lần tôi đánh cô bảy cái.

Vai Tô Lạc run lên , thoáng nhìn sang Kiều Phong.

Bỗng nhiên Lam Sam công khai chủ quyền sở hữu , Kiều Phong dường như thấy bong bóng trái tim bay đầy trời , anh bước về phía trước kéo lấy vai cô:

– Đừng nổi nóng mà.

Lam Sam lại sầm mặt run người hất móng vuốt của anh ra , sau đó nháy mắt lườm anh.

Kiều Phong cười cười lấy lòng cô lại nắm lấy tay cô.

Cô bỏ qua anh quay người bỏ đi. Kiều Phong vội vàng đuổi theo cô , cứ nắm tay cô lại hất tay anh ra hết lần này đến lần khác. Cuối cùng anh đành dày mặt cố hết sức nắm thật chặt tay cô , cô không sao đẩy ra được đành phải để