
Yoga , nhận được điện thoại của Tống Tử Thành, cô ta cảm thấy hơi bị bất ngờ. Lúc này cô nàng vừa tập Yoga và tắm gội sạch sẽ, cơ thể tràn đầy cảm giác thư thái không sao sánh được, tựa như từng chân tơ kẽ tóc đều đang ngập tràn sức sống. Gương mặt vì vận động mà hơi ửng hồng trông vô cùng khỏe khoắn, ngũ quan tinh tế, dáng vẻ yểu điệu đứng dưới tàng cây gọi điện thoại lại tạo nên cảm giác hơi mạnh mẽ khiến không ít người đi qua phải ngoái lại nhìn.
Lúc nghe điện thoại tâm trạng của Tô Lạc hơi khẩn trương nhộn nhạo một chút, thế nhưng sau khi dập máy, hàng mi lại khẽ run lên. Nếu một người bạn trai cũ gọi điện thoại cho bạn vào lúc 3 rưỡi chiều tức là vẫn trong giờ làm việc, với một thái độ giải quyết công việc chung để hỏi bạn có thời gian ngồi nói chuyện hay không….. Như vậy hẳn anh ta có rất nhiều mục đích nhưng tuyệt đối không bao gồm việc ôn lại chuyện tình cảm trong đó.
Mọi sự xốn xang tận đáy lòng đã tiêu tan thành mây khói, cô lấy lại bình tĩnh và cười tự giễu. Đàn ông đều như vậy, có mới nới cũ , Tống Tử Thành hiện đã có con mồi mới sao còn có thể nhớ đến cô đây.
Nơi hẹn là một quán cà phê cách đó tương đối gần, Tô Lạc cố ý đợi đến khi đoán chừng Tống Tử Thành đã đến mới đi qua.
Tống Tử Thành vừa nhìn thấy cô bước vào với đôi mắt hơi hoe đỏ, hai má phụng phịu như là mưa xuân lưu luyến mà vương lại trên những nhánh tường vi, thần thái kia sao vừa đủ thâm tình.
Nhìn cô ngồi trước mặt anh, anh lắc đầu cười, nói:
– Anh cực kỳ bội phục em về điểm này đấy, rõ ràng em không hề yêu tôi đến như vậy nhưng sao cứ nhất định phải giả vờ cái vẻ nhớ mãi không quên thế. Nếu như anh mà cũng ngốc nghếch như Đàn Tử thì đã sớm bị em ngoan ngoãn thu phục rồi nhỉ? Em nói xem em dựa vào một chiêu này mà lừa gạt được bao nhiêu đàn ông? Anh rất hiếu kỳ không biết em có bao nhiêu cái lốp dự phòng đây?
Tô Lạc bị những lời này khiến cho khuôn mặt trở nên tức giận đến mức sắc mặt trắng bệch:
– Ý anh là gì?
– Đừng nóng, thật ra anh và em đều là cùng một loại người, nhưng chẳng qua anh có chút tiết tháo hơn một chút thôi. – Anh ta không hề giải thích rốt cuộc cái tiết tháo ấy ở chỗ nào, hôm nay đến để đàm phán cũng không phải để cãi nhau.
Phục vụ bê lên một bình trà hoa hồng, Tống Tử Thành rót một ly trà đặt trước mặt cô, rồi anh lại tự rót cho mình một chén, đặt bình trà xuống, nói:
– Anh hôm nay hẹn em đến là muốn hỏi em một chuyện, có phải em đang theo đuổi Kiều Phong không?
Tô Lạc lạnh nhạt nói:
– Tống Tử Thành, có phải anh đã quên rằng em và anh đã chia tay không, tôi theo đuổi ai, anh theo đuổi ai thì có liên quan gì đến anh?
– Ừ , không liên quan gì đến anh hết. – Tống Tử Thành gật đầu. – Anh cũng không muốn nhúng tay vào chuyện của em, thế nhưng nếu em, thực sự theo đuổi anh ta, em nên rõ gần đây Kiều Phong có vẻ khá gần gũi với Lam Sam.
Tô Lạc cười, á à, bởi vì cố gắng cười khoa trương nên giọng cô ta trở nên lanh lảnh như nữ quỷ đòi mạng. Tống Tử Thành nghe thấy liền nhíu mày, anh rất muốn tát một cái cho cô ta ngậm miệng lại. Sau khi cười xong, Tô Lạc nói:
– Nói đi nói lại thì vẫn là Lam Sam, Tống Tử Thành anh không còn gì hay hơn nữa à?
Thái độ của Tống Tử Thành lại có phần thoải mái:
– Anh thế nào không phiền em quan tâm, hiện tại em hẳn đã biết mục đích của anh.
– Lam Sam Lam Sam. – Tô Lạc thì thào nhắc đi nhắc lại cái tên này, thở dài: – Cô gái này thật quá lợi hại, em không thể bằng cô ấy được.
– Đừng nói vậy, cô ấy và em hoàn toàn không phải cùng một kiểu nên không thể so sánh được đâu.
– Vậy đàn ông các anh tại hết người này đến người khác đều bị Lam Sam mê hoặc và xoay tròn thế?
– Rất đơn giản .- Anh nghiêng hẳn người về phía trước, dùng cánh tay trắng nõn chống lên mặt bàn, nhìn cô, vô cùng chân thành nói: – Bởi vì cô ấy không màu mè.
Tô Lạc lại nổi giận:
– Anh có ý gì?
Tống Tử Thành bình tĩnh đáp:
– Ý anh là chúng ta có thể cùng nhau hợp tác, Kiều Phong về tay em, Lam Sam về tay anh, em thấy sao?
– Thế nào mà anh lại chắc chắn rằng em muốn chiếm lại Kiều Phong?
– Anh đã xem trên youtobe. Một người bạn của em có mặt trong hôn lễ đã đăng lên. – Tống Tử Thành nói, lại nhìn thấy khuôn mặt Tô Lạc trở nên vặn vẹo nên anh rất thức thời mà dừng lại. Cô nàng này có thể chấp nhận bị đàn ông hạ nhục nhưng không bao giờ chấp nhận chuyện hình tượng của mình bị sụp đổ chút nào.
Tô Lạc nghiến răng, nói:
– Em và Kiều Phong có như thế nào cũng không liên quan đến anh. Anh và Lam Sam có thế nào cũng không liên quan đến em. Chúng ta sau này nước sông không phạm nước giếng, hẹn gặp lại!
Tống Tử Thành ngược lại không hề níu kéo cô, anh chỉ cúi đầu nhẹ nhàng nói:
– Kiều Phong có thể chấp nhận một người bạn gái từng bắt cá hai tay, nhưng anh ta sẽ không bao giờ chấp nhận một cô bạn gái gian lận đâu.
Tô Lạc chấn động cả người, cúi đầu nhìn anh:
– Anh nói bậy cái gì đấy?
– Nhất là. – Anh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn cô: – Nhất là cô bạn gái đã gian lận trong cuộc thi tuyển bạn gái của anh ta.
– Nói năng vớ vẩn vô lý! – Tô Lạc tuy nói vậy nhưng cuối cùng bước chân vẫn không hề chuyển động.