
chế, vô ý làm đổ cái ly trên bàn, sau đó đứng lên xoay người chạy ra ngoài.
“Viên Viên… Viên Viên…” Lữ Tình mau chóng đuổi theo, Lâm Tuấn Thiên cũng đuổi theo bọn họ.
Còn lại Lâm Khải cùng Tô Tiểu Mễ bốn mắt nhìn nhau, này một màn vừa phát sinh khiến họ vẫn chưa hết bàng hoàng.
*********
“Tiểu Mễ, mới vừa rồi ba anh đã nói Thôi Viên Viên là chị cùng cha khác mẹ với anh?” Hắn lần nữa hướng Tô Tiểu Mễ xác nhận.
“Đúng vậy, ba anh đúng là đã nói như vậy. Thôi tổng giám nghe được chuyện về cái bớt đỏ, tâm tình liền trở nên rất kích động, trong chuyện này nhất định còn có nhiều khúc mắc.” Tô Tiểu Mễ thức tỉnh Lâm Khải “Vậy chúng ta cũng nên ngưng việc khởi tố lại phải không?”
“Ừ, đang chưa biết rõ sự thật không nên hành động, anh sẽ dùng biện pháp khác đối phó Thái Hoa.”
Tô Tiểu Mễ nhìn Lâm Khải gần đây vì công việc mà tiều tụy đi rất nhiều, lòng của cô cũng một hồi đau, không nhịn được vươn tay nắm tay hắn “Nếu như có cần em giúp việc gì liền nói cho em biết!”
Lâm Khải cầm tay cô, hưng phấn cười nói: “Em chỉ cần sống ở bên cạnh anh, chính là trợ giúp tốt nhất rồi!”
Nghe được lời này của hắn, lòng của cô liền chợt ấm áp lên. Mấy ngày nay chung đụng, cô phát hiện Lâm Khải đang từ từ học được cách yêu một người, mà cô cũng càng ngày càng tin chắc Lâm Khải chính là người cô muốn tìm!
Chương 188: Phản bội
Lâm Khải đứng ở ngoài cửa, một tay nhẹ nhàng đẩy cửa, cửa được mở ra hắn liền thấy mẹ mình cùng Lý đổng đang thương lượng cái gì đó. Lý đổng là vẻ mặt bị làm khó, mà An Ôn trên mặt lại mang theo cường ngạnh bắt buộc.
“Lâm tổng, cuối cùng ngài đã đến rồi!” Lý đổng đứng dậy, trên mặt lộ ra một nụ cười như được giải thoát, nhìn thấy hắn tựa như thấy được cứu tinh.
“Lý đổng, có thể để cho tôi cùng An tổng hàn huyên một chút được không?” Hắn nhẹ giọng hỏi.
“Dĩ nhiên có thể, hai người cứ từ từ tán gẫu, có cái gì cần thì tìm tôi, tôi đi ra ngoài trước.” Lý đổng cười cười, còn không kịp chờ đợi liền nhanh chóng lui ra ngoài, cung không quên tiện tay đóng cửa lại.
Sắc mặt của An Ôn vẫn như cũ không có hòa hoãn, dạo này hai mẹ con gặp nhau đều như vậy, điều này Lâm Khải cũng đã đoán trước.
“Mẹ, người cảm thấy làm như vậy là tốt nhất sao?” Lòng của Lâm Khải lạnh băng, hắn thật không có nghĩ đến, mẹ của mình vì ngăn cản mình cùng Tô Tiểu Mễ ở chung một chỗ không tiếc điều động hội đồng quản trị, ý đồ đem hắn từ Dung Khoa đá ra khỏi cửa, tựa như lúc đá ba ra cùng một dạng, chỉ tiếc, thời gian đã sớm bất đồng.
“Vậy ta hỏi con, con cảm thấy con làm như vậy là tốt nhất sao?” An Ôn đem vấn đề xoay ngược lại, hắn vì một người phụ nữ mà cùng mẹ mình tranh đấu, rốt cuộc là ai làm khó ai?
“Việc con làm rất rõ ràng, con theo đuổi tình yêu của mình thì có lỗi gì? Mẹ tại sao nhất định phải phản đối đây?”
“Tình yêu? Nó phải được thành lập dựa trên môn đăng hộ đối, Tô Tiểu Mễ với con căn bản cũng không xứng, cô ta không xứng với con, cô ta cũng không xứng làm con dâu của An Ôn ta!” Bà nhanh chóng đã tìm được lí do.
“Hai người xứng với nhau hay không, không phải là người khác nói, mà là người trong cuộc cảm thấy thế nào kìa. Con yêu cô ấy, cô ấy cũng yêu con, chúng con tại sao không thể ở chung một chỗ? Chẳng lẽ cũng bởi vì cô ấy không phải con nhà giàu có? Mẹ cảm thấy cái này đối với con mà nói hữu dụng không? Nhà chúng ta thiếu tiền sao? Nhà chúng ta thiếu quan hệ sao? Không, chúng ta không thiếu thứ gì cả, thiếu nhất chính là sự ấm áp của một gia đình!” Lâm Khải có chút đau lòng nhìn mẹ, hắn mong đợi bà có thể đồng ý hắn và Tô Tiểu Mễ lui tới.
“Ấm áp? Con chỉ trích ta đây đối với con chưa đủ tốt sao?”
“Mẹ biết ý con không phải là vậy mà!” Hắn có chút vô lực trả lời.
“Con chính là ý này, kể từ khi có Tô Tiểu Mễ, con có mấy đêm về nhà? Ăn với ta được bao nhiêu bữa cơm? Con có bao nhiêu lần cùng mẹ đi dạo phố?” An Ôn thái độ khác thường, giống như phụ nữ đang ghen, chỉ trích Lâm Khải.
“Mẹ, những việc này căn bản không có liên quan. Sau này chúng ta ở chung một chỗ, sẽ ở chung một nhà, chỉ cần mẹ cùng Tiểu Mễ ở chung vui vẻ, chúng ta có lúc sẽ như vậy. Lúc trước không thể chăm sóc mẹ nhiều, không phải là bởi vì con ở cùng Tiểu Mễ, mà là công ty có quá nhiều chuyện cần xử lý.”
“Ta không muốn nghe giải thích gì hết, dù sao ta cũng không thể nào tiếp nhận Tô Tiểu Mễ làm con dâu của ta. Con nếu cưới cô ta, cũng đừng nhận thức ta đây là mẹ!” An Ôn đem quan hệ mẹ con ra để nói chuyện.
“Mẹ, người đây là đang uy hiếp con?” Lâm Khải đau lòng, tại sao mẹ khi xử lý chuyện tình cảm, vĩnh viễn đều là cực đoan như vậy?
“Đây là giới hạn chịu đựng của ta, nếu như con muốn chạm tới, vậy cũng chỉ có thể Nhất đao lưỡng đoạn!”
“Con là con trai của mẹ mà, mẹ nhất định phải làm như vậy sao? Mẹ mất đi ba, ngay cả đứa con trai duy nhất này là con cũng muốn mất đi?” Trái tim Lâm Khải băng giá, đồng thời, hắn cũng rất đau lòng.
Ngày đó hắn đứng ở phòng làm việc nhìn qua cửa sổ, nhìn thấy ba cùng người phụ nữ khác đi về với nhau trước mặt mẹ. Thật ra thì hắn có thể cảm giác được mẹ rất đau lòng. Mẹ của hắn cả đời đều là cô đơn, mà bà cho