Old school Easter eggs.
Boss Lưu Manh

Boss Lưu Manh

Tác giả: SIM

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322101

Bình chọn: 9.5.00/10/210 lượt.

hóc, mà sao cô không mở mắt ra được.…“Bác sĩ, con gái tôi sao rồi. Cháu không làm sao phải không? làm ơn huhu”“Cơn nguy hiểm đã qua, nhưng bệnh nhân vẫn còn yếu lắm, tạm thời sẽ chưa tỉnh lại được đâu, người nhà tạm thời yên tâm, nhưng có điều”.“Sao vậy, có phải có vấn đề gì không?”“Đứa bé thì không còn”.“Hả!!! trời ơi?.. có…có thai sao. Tại sao chúng tôi không biết. hức hức…”“Thai nhi mới chỉ được 2 tuần tuổi thôi, có lẽ là cô ấy cũng không biết”.Bà lại khóc òa lên.Bác sĩ còn con trai tôi, cháu cũng không sao chứ. Mẹ Thiện Phong vẻ mặt thất thần hỏi.Cậu ấy… chúng tôi chưa giám chắc điều gì.Ông nói láo. Nếu nó có vấn đề gì? ông cứ liệu mà lo đám tang đi “Giọng bà lạnh lùng, cảm giác đau đớn vang lên.”Ông bác sĩ sợ hãi nói.Chúng tôi đã mời bác sĩ gỏi nhất nước đến đây mong bà đừng quá súc động.“Con trai tôi sẽ không sao phải không?” Bà lúc này mới ngồi thụp xuống, từng giọt nước mắt rơi xuống.Phải cứu nó, nhất định phải cứu nó, cho dù có bán cả gia sản cũng phải cứu nó. Ông nghe rõ chưa. huhuHai bà mẹ ôm nhau khóc nức nở.3 ngày sau.“Hoa Ly, Hoa Ly, con tỉnh rồi… ““Mẹ…”Hoa Ly bỗng nhiên ngồi thẳng dậy, rồi mím môi đau đớn hỏi “Thiện Phong đâu, anh ấy đâu. Anh ấy đâu rồi đưa con đi”. Hoa Ly lại khóc.Mẹ cô ôm chặt cô nói.“Hoa Ly, con tỉnh rồi, cuối cùng con tỉnh rồi”. Bà lại khóc“Mẹ… Phong, anh ấy đâu… đừng nói nữa. Con muốn Phong… huhu đưa con đi”Các bác sĩ đi vào? rồi nhanh chóng tiêm cho cô một mũi an thần. Hoa Ly lại chìm vào giấc ngủ.….“Hoa Ly, đừng làm mẹ sợ…”“Mẹ, mẹ đưa con đi gặp Phong nhé?”.“Ừh”Lúc này cô cũng còn yếu lắm, nếu rời bình truyền nước e rằng sẽ lại ngất đi. Cô nhanh chóng được chuyển đến phòng của Thiện Phong.“Mẹ… Hoa Ly gọi bà Lý…”Bà ngấn nước mắt nhìn cô.“Mẹ… Phong sẽ không sao mẹ nhỉ? anh ấy chỉ đang ngủ thôi. Mẹ đừng lo”.Bà nhìn Hoa Ly càng đau lòng hơn. Con bé vừa mới hạnh phúc chưa được bao lâu đã phải chịu cảnh bi thương như thế này, nếu nó biết đứa con cũng không còn thì chắc chắn nó sẽ còn đau lòng hơn nữa.“Thiện Phong cũng tạm thời qua cơn nguy kịch. Nhưng chưa biết khi nào thì tỉnh dậy. Bác sĩ còn nói rất có thể sẽ để lại di chứng nữa”. Bà vừa nói vừa khóc.Hoa Ly từ sau hôm đó thì chở lên kiên cường hơn. Cô từ lâu đã coi mình là vợ của Thiện Phong, đúng vậy họ đã đăng ký kết hôn rồi. Cũng đính hôn rồi. Chỉ có điều là chưa thành hôn thôi.Tập đoàn thời gian này cũng chưa có gì đáng lo cả. Chuyện Thiện Phong và Hoa Ly gặp nạn cũng vẫn được giữ kín. Chỉ có ông ta Nam Mặc là giả vờ như không biết gì?Hoa Ly sau khi đỡ hơn thì cô đi làm trở lại nhưng cô làm thời gian ít hơn. Lúc trước ở bên Thiện Phong, anh cũng để cô biết khá nhiều thông tin về công ty, anh tin tưởng Hoa Ly, điều này làm Hoa Ly rất vui. Nên bây giờ với thân phận là Phu Nhân đương nhiên cô có thể giúp anh ký kết những hợp đồng nhỏ lẻ. Còn có sự trợ giúp của Thanh Hoa nữa. Cô em này cũng tỏ ra ngoan ngoãn hơn và quý Hoa Ly hơn. Lúc thấy Hoa Ly mệt mỏi thì nhắc nhở cô nghỉ ngơi. Giải quyết không ít những tài liệu giắc rối giúp Hoa Ly nữa, Thanh Hoa phải công nhận là Hoa Ly rất thông minh. Lại còn không tự cao tự đại với người khác, rất biết cách hài hòa. CHươNG 22. BấT TỉNH (2)“Ồ chào ngài Nam Mặc”.“Chào cô Thanh Hoa”.“Có chuyện gì vậy?”. Thanh Hoa hỏi.Tôi đến là để hỏi thăm tình hình sức khỏe của Thiện tổng thôi.Thanh Hoa giật mình. “Vì sao không ta biết Thiện Phong đang bệnh”“Cô Hoa không phải ngạc nhiên đâu. Tôi chỉ tiện đường hỏi thăm thôi. ha ha” ông ta cười đắc ý.Thanh Hoa chưa biết phải xử lý ra sao. Thái độ này của Thanh Hoa khiến ông ta cảm thấy vui hơn.“Chuyện lần trước ông ta đã bày kế hoạch hãm hại Thiện Phong, ông ta biết từ trước rằng Nam Khanh không phải con trai ông ta rồi. Đến khi Nam Khanh ra trường, không ngờ lại dùng số tiền mà mẹ anh lúc trước khi mất để lại đầu tư vào công ty của Hải Khiêm, Hải Khiêm ông ta điều tra lý lịch của Nam Khanh thì phát hiện ra đó là con trai mà mình tìm kiếm bao lâu nay. Nhân lúc Nam Khanh đi ký hợp đồng với Thiện Phong. Nam Mặc, ông ta bày mưu hãm hại Thiện Phong, rồi đổ tội cho Nam Khanh, ai ngờ Thiện Phong chạy thoát, bất quá ông ta phải tìm Nam Khanh để bịt đầu mối, Nam Khanh cũng bị người của ông ta đánh thừa sống thiếu chết. Vừa lúc đó có người xuất hiện, đưa Nam Khanh bỏ chạy. Trong lòng ông ta cũng nghĩ rằng Nam Khanh có chạy rồi cũng chẳng sống được bao lâu đâu, vì lúc đó ông ta thấy Nam Khanh cũng bị đâm mấy phát chí mạng rồi”“Nam Khanh từ khi biết Nam Mặc không phải