Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bí mật tình yêu phố Angel

Bí mật tình yêu phố Angel

Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211160

Bình chọn: 7.5.00/10/1116 lượt.

lửa , đứng bật dậy, lao ra khỏi Happy House .

“ Phiền bạn mang thêm cho mình một li kem hoa quả đặc biệt nhé !”

“ Được thôi , nhưng mà…xin hỏi một chút là tại sao quý khách phải chọn đủ hai mươi đồng ?” Tôi thật sự không hiểu .

“ Ồ, bạn không biết à…” Hai má của nữ sinh đó ửng hồng lên , miệng chúm chím , “ là…là vì cái..”

“ Cái..cái nào cơ?”

“ Vì anh Dạ nói , chỉ cần vào cửa tiệm Happy House tìm một cô bồi bang đầu đeo băng đô để gọi món ăn hai mươi đồng , rồi dựa vào tờ biên lai thanh toán , mọi người sẽ có cơ hội nhận được chữ ký của anh ấy ! Mà đích thân anh ấy kí hẳn hoi nhé ! Anh ấy sẽ kí dưới tên là “ Hoàng tử Sùng Dương..”

Rầm !

Cách đấy ít phút cả người tôi nhão nhoẹt hết cả ra, thế mà bây giờ đôi chân bỗng dưng được lắp thêm tên lửa siêu tốc giống cậu bé Astro boy, lao thẳng về cửa lớn của Happy House.

Tên …khỉ đột đáng chết vạn lần đó …dám…

Vừa xông ra khỏi cửa , đập ngay vào mắt tôi là một cảnh tượng vồ cùng hoành tráng, “tổ ong vò vẽ” đông lúc nhúc hồi nãy đã nhanh chóng biến thành những “cô kiến” hiền lành, ngoan ngoãn. Lần lượt từng “cô kiến” được “kiến chúa cao quý” ban phát “ân huệ”.

Tên “kiến chú” cười tươi như địa chủ được mùa, hỏi một “cô kiến” mắt đang long lanh hình trái tim:

“Ký ở đâu?”

“Anh cứ ký luôn trên trán em ý, ở đó không bị mọc mụn, vả lại như thế thì ngày nào soi gương em cũng nhìn thấy…”

“Được thôi!” Tên Kim Nguyệt Dạ thản nhiên vung bút, lưu lại chữ ký như “rồng bay phượng múa” trên trán của “cô kiến” nọ.

“Ôi! Tuyệt quá, em thề ba tháng sẽ không rửa mặt, cả đời này sẽ không rửa…”

“Cô kiến” nọ mặt mũi đê mê rời khỏi, khiến cho bao nhiêu “cô kiến” khác náo loạn cả lên.

“Á, Kim Nguyệt Dạ, anh ký vào má trái của em nè…”

“Dạ, anh Dạ yêu dấu của em…”

“Được rồi, đừng ai chen lấn, ai cũng được ký hết…” Kim Nguyệt Dạ giống như một chàng hoàn tử phong độ đầy mình, “Chỉ cần các em vào trong Happy House tìm cô bồi bàn đeo băng đô trên đầu gọi món ăn đủ hai mươi đồng là…”

“Kim Nguyệt Dạ!”

Trước khi tôi bị ngọn lửa căm hận của mình thiêu cháy xém, tôi phải khè lửa dìm cho tên khốn đó ngỏm củ tỏi luôn.

“A ha, bé Hựu Tuệ đó à, còn sung sức gớm nhỉ!”

Hắn… hắn nói thế là ý gì nhỉ! Tên khỉ đột chết tiệt này chán sống rồi chắc, đúng là “chưa thấy quan tài chưa đổ lệ” mà!

“Cậu…”

“Ơ… Hình như cô ta là ‘cong chúa’ Tô Hựu Tuệ nổi tiếng của trường Minh Đức thì phải…”

“Nhưng nghe nói ‘công chúa’ Tô Hựu Tuệ rất xinh xắn, lại hiền thục nữa cơ mà?”

Rất hiền thục…

Rất xinh xắn…

Những từ đó nghe êm như sáo diều, đã ghìm lại cơn lửa giận ngút trời, đang bùng cháy trong tôi.

Tôi vội vã làm dáng lấy tay vuốt vuốt mái tóc hơi bị rối (thực ra nó đã xù lên như cái tổ quạ), chỉnh lại bộ trang phục đã bị dính vài vết bẩn (mấy phút trước đó nó bị một cốc côca và một đĩa kem đổ vào), nở nụ cười “độc chiêu”:

“Chào các bạn, tôi vừa học vừa làm thêm ở Happy House, tôi muốn tự mình trải nghiệm cuộc sống. Lần đầu gặp mặt, mong các bạn giúp đỡ cho!”

“Ơ… À” “Cô kiến” vừa rồi còn đang mồm năm miệng mười, nhưng nhìn thấy nụ cười tươi hết cỡ của tôi bỗng rùng mình, suýt cắn vào cả lưỡi.

“Bạn Kim Nguyệt Dạ này, Happy House đang thiếu người đấy, chủ tiệm muốn bạn vào giúp một táy” Tôi cố bành miệng ra cười thật thân thiện.

“Nhưng mà… bé Hựu Tuệ, bé không thấy tôi rất bận sao, tôi đã hứa với họ rồi nên không thể bỏ đi giữa chừng được, làm người phải biết giữ chữ tín chứ…” Kim Nguyệt Dạ ra điều khó xử xoa xoa tya, hắn vừa buông ra lời “vàng ngọc”, ai nấy đều gật đầu răm rắp.

“Vậy… vậy cũng được… Cậu cứ làm việc của mình đi… Tôi đi trước đây…”

Chỗ này không nên ở lại lâu, đánh bài chuồn nhanh là thượng sách.

Tô Hựu Tuệ, bình tĩnh, bình tĩnh nào! Mày phải giữ bình tĩnh! Tuyệt đối phải giữ bình tĩnh! Ngàn vạn lần phải bình tĩnh! Không được trúng kế của tên khỉ đột chết tiệt đó.

FOUR

Cả ngày phải chạy đi chạy lại như con thoi cuối cùng cũng chấm dứt, tôi thấy hoàn toàn mệt mỏi, rã rời.

May mà càng về cuối khách càng ít dần đi, nếu không thì chắc tôi còn lâu mới bước chân ra khỏi Happy House.

Reng reng… Reng reng…

Tôi cố dùng chút “sức còm” rút điện thoại ra, chẳng cần nhìn ai ai gọi đã nhấn luôn phím nghe.

“Hi! Hôm nay bé Hựu Tuệ vất vả quá!”

Kim Nguyệt Dạ, sao mi cứ bám ta như đ********* đói vậy! Cả người tôi như được nạp đầy năng lượng, ý chí “chiến đấu” nháy mắt đã lên đến cực điểm.

“Ai chà! Đám nữ sinh hôm nay hắt xì dầu thất Làm tôi ký mỏi nhừ tay. Bé Hựu Tuệ này, tôi khát khô cả họng, bé đi mua nước ngọt với tôi nhé!”

“Xin lỗi, tôi nhớ không nhầm thì điều kiện của vụ cá cược chỉ có là đi làm thêm hộ cậu một ngày, cậu đừng có mà được đằng ch6an lân đằng đầu…”

“Nhưng tôi đã đứng ngay phía sau bé rồi!”

Tôi còn chưa kịp định thần thì đã bị một cánh tay túm chặt lấy, kéo đi rõ xa

“ Bé Hựu Tuệ à, sao bé tuyệt tình thế ! Còn nhớ lần trước hai ta đứng ngay trên phố Angel , trước mặt bàn dân thiên hạ …”

“ Im ngay , tôi đâu có…” Rõ ràng muốn dõng dạc đập thẳng vào mặt hắn, thế mà tôi lại nói lí nhí trong miệng.

“ Đừng chối nữa , chúng ta đã ‘mi’ nhau rồi còn gì , mọi người đều làm chứng