XtGem Forum catalog
Bí mật tình yêu phố Angel

Bí mật tình yêu phố Angel

Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212654

Bình chọn: 9.5.00/10/1265 lượt.

tôi lại cảm thấy bất an thế này? Tôi ngước đầu nhìn lên nhìn thẳng vào khuôn mặt đang cố điềm tĩnh của Kim Nguyệt Dạ.

“Bé Hựu Tuệ có chuyện gì à? Mà đúng rồi, sao bé biết tôi ở thư viện?” Kim Nguyệt Dạ kéo tay tôi đi. Dường như hắn đang muốn trốn tránh điều gì đó, ngay cả bước đi cũng vội vã hơn.

“Đương nhiên là tôi biết chứ! Lớp cậu đang có gián điệp đặc biệt do tôi cài cắm mà. Hành tung của cậu tôi rõ như lòng bàn tay!”

“Hơ hơ! Công chúa Minh Đức có khác! Thong minh thật!”

“Đúng thế! Tôi rất thông minh… Kim Nguyệt Dạ, nếu cậu đã thấy như vậy sao vẫn còn giấu giếm tôi?” Tôi nắm chặt tay Kim Nguyệt Dạ, mỉm cười nói.

“Hả?” Kim Nguyệt Dạ vẫn giả vờ cười, “Bé Hựu Tuệ nói gì vậy? À, hay là bé nghi ngờ tôi lén lút hẹn hò với nữ sinh khác chăng? Không ngờ bé lại hay ghen thế! Hơ hơ hơ!”

“Kim Nguyệt Dạ…”

“Được rồi, cùng lắm thì tôi thề độc sau này không nói chuyện với nữ sinh nào nữa vậy, ngay cả nhìn cũng không, thế nào?”

“Kim Nguyệt Dạ, tôi không… Này, cậu đi đâu thế?”

Tôi định truy hỏi Kim Nguyệt Dạ cho rõ đầu đuôi thì ai ngờ thoắt một cái đã thấy hắn lặng mất tăm. Tôi co giò chạy về phía cửa thư viện. Nhưng lúc tôi nhìn thấy bóng dáng hắn thì hắn quay lại cười rạng rỡ với tôi, rồi tiếp tục rời khỏi thư viện.

Tôi đứng nghệt ra ở cầu thang gần cửa lớn thư viện, nhìn bóng Kim nguyệt Dạ đi khuất dần. Lần đầu tiên tôi có cảm giác, thế giới của Kim Nguyệt Dạ vừa lạ lẫm lại vừa cách tôi xa vời vợi…

Tại sao Kim Nguyệt Dạ lại xé trang nói về các cung hoàng đạo trong cuốn sách ở thư viện nhỉ? Nếu cần thì hắn có thể mượn cuốn sách đó về nhà xem cơ mà. Trừ khi hắn không muố ai phát hiện chuyện này.

Nhớ lại cách trả lời ỡm ờ, khéo léo né tránh câu hỏi của hắn, lòng tôi đã cố bình lặng nay lại rối như tơ vò.

Mất cả buổi tối ngồi suy ngẫm, thế mà tôi chỉ thấy rối trí thêm.

Sáng nay cô Bạch Ngưng gọi tôi lên văn phòng nói chuyện, tôi cũng chẳng còn tâm trí tập trung xem cô nói những gì.

“Hựu Tuệ… Em Hựu Tuệ…”

“Dạ! Vâng… vâng!”

Tôi giật mình tỉnh lại, vỗ nhẹ vào đầu, lấy lại tinh thần nhìn cô Bạch Ngưng ngồi trước mặt.

Chết thật… Ngồi trước mặt cô Bạch Ngưng mà tâm hồn tôi lại treo ngược cành cây. Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của cô Bạch, tôi ngại ngùng cúi đầu.

Độ này kết quả học tập của tôi chắc khiến cô Bạch thất vọng lắm…

“Tô Hựu Tuệ! Cô gọi em đến sớn thế này không phải để ngồi nhìn em ngẩn ngơ nghĩ chuyện ở tận đâu…”

“Em xin lỗi cô ạ!”

“Cô vừa nói với em về việc tranh quyền sở hữu căn biệt thự cổ số 23 phố Angel, em có hiểu cô nói gì không?” Cô Bạch nhấc gọng kính ở dưới sóng mũi lên, nhìn tôi đăm đăm.

Thấy ánh mắt chờ đợi của cô Bạch, tôi vừa mới ngước đầu lên lại cúi vội xuống. Ban nãy cô Bạch nói những gì, tôi hoàn toàn chẳng nhớ tẹo nào.

“Tô Hựu Tuệ! Cô biết gần đây xảy ra khá nhiều chuyện…” Giọng cô Bạch dường nhưn chùng xuống khiến tôi thót tim, “Nhưng em phải hiểu một điều, tuy trên danh nghĩa hai trường đã sát nhập làm một, nhưng cuộc thi đấu vẫn chưa kết thúc đâu. Tranh quyền sở hữu căn biệt thự cổ số 23 sẽ là cuộc thi đấu gay cấn nhất vì nó có liên quan đến việc ai là người đứng ra lãnh đạo trường Minh Dương trong tương lai.”

“Vâng thưa cô Bạch, em hiểu rồi ạ!” Tôi thành khẩn gật đầu.

“Chỉ có điều em…” Cô Bạch định nói gì đó nhưng lại thở dài não nề, “Cô nghĩ chắc em cũng nghe được tin từ thầy Nhã Văn, vì Lý Triết Vũ không may bị tai nạn thiệt mạng, nên nhà trường nghiêm cấm các học sinh trong trường tìm kiếm kho báu trong khu biệt thự.”

“Vâng, em có nghe nói chuyện đó ạ!”

“Có điều cô vừa nhận được tin, dạo này Kim Nguyệt Dạ đang tìm hiểu về bản đồ các cung hoàng đạo liên quan đến kho báu!”

“Cô bảo sao cơ ạ? Là Kim Nguyệt Dạ ư?” Nghe tin sét đánh ngang tai đó, tôi há hốc cả mồm, khẽ rùng mình.

“Em Tô Hựu Tuệ!” Cô Bạch chống cầm suy nghĩ, ánh mắt án lên vẻ nghiêm túc sau lớp kính dày cộp, “Cô biết em và Kim Nguyệt Dạ độ này rất thân thiết với nhau, nhưng cô mong em sẽ không liên quan đến chuyện này. Còn về vụ Kim Nguyệt Dạ đang tìm hiểu bản đồ các cung hoàng đạo, cô sẽ thong báo lại với thầy Thôi ngay!”

“Em biết rồi ạ. Cô cứ yên tâm, em sẽ không vi phạm nội quy trường đâu!”

“Thế thì tốt. Vậy trước khi cuộc thi đấu diễn ra, cô hi vọng em sẽ vứt bỏ khỏi đầu mình những suy nghĩ linh tinh, trở thành Tô Hựu Tuệ ưu tú trước đây. Liệu trong kì thi sắp tới, em có tự tin giành được quyền tham gia cuộc thi đấu đó không?”

“Vâng, em sẽ cố gắng hết sức!”

Nghe thấy câu trả lời của tôi, cô Bạch hài lòng gât gù. Vừa mới bước ra khỏi văn phòng, đầu óc tôi càng lúc càng mơ hồ. Kim Nguyệt Dạ đang điều tra bản đồ các cung hoàng đạo có lien quan đến kho báu ư? Phải rồi hôm đó ở thư viện, hắn xé một trang có hình các cung hoàng đạo, lại còn tìm cách né tránh các câu hỏi của tôi…

Tôi phải làm thế nào bây giờ? Nên tin tưởng hay nghi ngờ hắn đây?

“Hựu Tuệ, cô thông minh quá! Biết đâu chính là Kim Nguyệt Dạ làm thì sao?”

“Vì kho báu thì có thể lắm chứ! Hựu Tuệ à, không chỉ một mình tôi muốn có kho báu đâu.”

Câu nói của Sun lại vang lên trong đầu tôi…

Làm thế nào bây