
Bí mật tình yêu phố Angel
Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3212930
Bình chọn: 10.00/10/1293 lượt.
n lễ đài định cầu cứu cô Bạch Ngưng. Đúng lúc đó, ánh mắt tôi bắt gặp ánh mắt cô Bạch. Ơ, sao cô Bạch lại nhíu mày thế kia? Ánh mắt của cô ấy hình như có vẻ…..
“Trước tiên, xin mời em Kim Nguyệt Dạ – đại diện cho học sinh trường Sùng Dương cũ lên phát biểu!”
Rào rào rào rào!
Cả sân vận động rộ lên những tràng pháo tay như sấm dậy. Mắt của đám nữ sinh phía dưới long lanh hình trái tim to tướng. Tim hồng như bay tung tóe khắp sân vận động.
“Chào các bạn! Tôi là Kim Nguyệt Dạ! Hi vọng sau khi 2 trường được sát nhập làm 1, mọi người sẽ cùng giao lưu, học hỏi và giúp đỡ lẫn nhau….”Kim Nguyệt Dạ nhìn xuống bên dưới, nở 1 nụ cười tràn đầy tự tin, đám fan cuồng gào rú ầm ĩ, “…..Chúng ta hãy cùng nhau nỗ lực, biến học tập thành đam mê….”
Rào rào rào rào!
Kim Nguyệt Dạ còn chưa dứt câu, cả sân vận động đã vỗ tay hưởng ứng nhiệt liệt.
Tôi nheo mắt nhìn tên Kim Nguyệt Dạ đang đứng cười tươi như hoa, giơ tay làm dáng vẫy đám fan cuồng bên dưới. Không hiểu sao, tôi chợt nhớ lại buổi khai giảng khi tôi mới bước chân vào trường Minh Đức. Hôm đó, tôi và Kim Nguyệt Dạ tuy đứng phát biểu ở 2 nơi nhưng đã có 1 màn thi đấu hùng biện nảy lửa…
Hắn vẫn giống như ngày nào, cả người như tỏa vầng hào quang chói lòa!
“Cảm ơn! Kim Nguyệt Dạ, em nói hay lắm!” Thầy Thôi mỉm cười hài lòng nhìn Kim Nguyệt Dạ bước trên lễ đài xuống. Thầy điều chỉnh lại micrô, hắng giọng nói tiếp, “Tiếp theo xin mời đại diện học sinh trường Minh Đức cũ lên phát biểu!”
Oái! Đến lượt tôi rồi sao? Tôi giật bắn mình. Mọi khi cô Bạch đều thông báo trước để tôi chuẩn bị kĩ càng, nhưng hôm nay đột ngột quá, tôi thấy hơi căng thẳng. Tôi vội vã chỉnh lại trang phục, hít 1 hơi thật sâu, chờ đợi những tiếng vỗ tay cổ vũ.
“….Mời học sinh đại diện trường Minh Đức cũ – em Tô Hựu…. À không, em Hồ…. Hồ Phi Phi!”
Rầm!
Tôi nhìn thấy 1 nữ sinh cột tóc đuôi ngựa cao vổng, 2 mắt đeo cái “đít chai” dày cộp, hí hửng chạy lên lễ đài. Nữ sinh đó chính là Hồ Phi Phi, từng là “bại tướng” dưới tay tôi. Cả người tôi như hóa đá, chết đơ tại chỗ.
Vù vù vù….
Mọi người xung quanh quay sang kinh ngạc nhìn tôi. Một trận cuồng phong vô hình thổi đến, tôi như biến thành bụi cát, bị thổi tung lên…..
“Ơ! Quái lạ thật! Hựu Tuệ, sao không phải bà lên phát biểu nhỉ?” Hiểu Ảnh há hốc mồm, hêt nhìn Hồ Phi Phi đang “diễu võ dương oai” trên lễ đài, lại nhìn đứa đang hồn bay tận mây xanh là tôi. Nhỏ ta gào toáng lên: “Hiểu Ảnh không hiểu, lần nào Hựu Tuệ cũng đại diện cho trường Minh Đức lên phát biểu cơ mà!”
Ôi! Cái con nhỏ Hiểu Ảnh đầu đất này! Bà thấy tôi còn chưa đủ tẽn tò hay sao mà còn gào to thế hả trời? Chả nhẽ bà muốn cả thế giới này biết nhân vật tầm cỡ, từng nổi tiếng như cồn – ngọc nữ Tô Hựu Tuệ này phải cun cút ngồi 1 xó, bất lực nhìn kẻ khác tranh mất vị trí danh dự sao?
“Suỵt!” Tô Cơ nổi xung lên, bịt chặt cái “mỏ quạ” của Hiểu Ảnh lại, “Ngốc! Bà im đi cho tôi nhờ!”
“Ừm…..Không sao đâu…..”Tôi cảm kích nhìn Tô Cơ. Đầu óc tôi lúc ày rối tung lên như mớ bòng bong.
Lẽ nào do đợt thi cuối kì lần trước có trục trặc gì sao? Tôi ngẫm nghĩ, nhưng khổ nỗi chẳng có chút kí ức nào về kì thi đó cả, thậm chí còn chẳng nhớ nổi thời gian vừa qua mình sống thế nào.
Quãng thời gian đó giống như 1 giấc mơ…..
“Cảm ơn bài phát biểu của em Hồ Phi Phi!” Giọng nói sang sảng của thầy Thôi vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của tôi. Buổi lễ sát nhập làm một đã đi đến những phút cuối, thầy Thôi tuyên bố kết thúc buổi lễ:
“Sau khi sát nhập làm 1, trường Sùng Dương và Minh Đức cũ sẽ căn cứ vào kết quả thi cuối kì trước để sắp xếp lại toàn bộ học sinh trong các lớp. Các em có thể đến xem kết quả thi và bảng phân lại lớp dán trên trường PK số 23 phố Angel. Việc phân lớp sẽ chính thức bắt đầu từ tuần sau,còn tuần này, các em vẫn học ở lớp cũ…..”
“Hựu Tuệ, bà không sao chứ?” Tô Cơ bỗng vỗ vai. Mặt nhỏ ta có vẻ rất lo lắng cho tôi, “Sao sắc mặt bà kém thế? Mệt à?”
“Tôi…” Tôi bất giác sờ tay lên mặt, cảm thấy mặt mình lạnh toát.
Lạnh quá…..Trong lòng tôi bỗng có dự cảm chẳng lành……..
Two
Trên phố Angel chật ních toàn người là người.Nhất là chỗ tướng PK,người chen nhau kín mít.
”Oái! Cậu sướng thế! Được học lớp A kìa,cùng lớp với KND hẳn hoi nhé! Khao đi chớ!”
”cậu cũng kém gì,được học ở lớp B kìa. Sau này tụi mình học khác lớp rùi…”
” hu hu hu hu!thi thoảng cậu nhớ ghé thăm tớ đấy!”
Tiếng bàn tán xôn xao khắp nơi vọng lại. Bước chân tôi mỗi lúc một chậm dần, trong lòng càng ngày càng rối bời.
Vượt qua đám người đông lúc nhúc, đứng từ xa tôi cũng có thể nhìn thấy bảng kết quả thi àmu đỏ và màu trắng to đùng được treo trên tường PK.Bảng màu đỏ là những học sinh có kết quả thi xuất sắc. Còn bảng màu trắng là những học sinh có kết quả thi kém.
“Hựu Tuệ!Hựu Tuệ! Hiểu Ảnh đây nè!”
Hiểu Ảnh độ nhiên chui ra từ đám người đông như kiến, hét lên như còi, vẫy tay liên hồi. Tôi bước nhanh về phía Hiểu Ảnh, chợt nhìn thấy TC đanh đứng thất thần bên cạnh Hiểu Ảnh.
“ Hai bà….xem kết quả rồi à?” Tôi hồ hởi vỗ vai Hiểu Ảnh.
”Ừ! Hiểu Ảnh vui lắm!k ngờ lại thi đạt!Hura! He he he…..nhưng……!
Hiểu