
Bí mật tình yêu phố Angel
Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3213553
Bình chọn: 7.00/10/1355 lượt.
ô Cơ cười như nắc nẻ. Nhưng vừa mới nói xong, Tô Cơ phát hiện ra mình lỡ miệng, mặt đỏ như gấc.
“Tô Cơ mà lấy Tiểu Huyền Huyền thì Hiểu Ảnh phải làm sao?” Hiểu Ảnh ấm ức nói, nước mắt chảy ròng ròng.
“Khâu Hiểu Ảnh! Bộ cô bị khùng à? Tôi có điên đâu mà đi rước cái đồ con gái diều tha quạ mổ ấy!”
“Cậu nói ai diều tha quạ mổ?” Tô Cơ nghe xong tức lồng lộng như cọp cái lên cơn.
”Bụp” Tôi còn đang lúi húi tìm cách tháo thì dây thừng đã bi Tô Cơ làm đứt phăng.”Woa! Sức mạnh kinh hồn thật!” Lăng Thần Huyền cầm chiếc dây thừng đứt đôi, há hốc mồm nhìn Tô Cơ.
”Thôi đi!Mấy người đừng có cãi nhau nữa! Lăng Thần Huyền cậu mau đi giúp Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ một tay! Cậu xem, bọn họ bị vây kín thế kia…” Tôi nóng lòng như lửa đôt, đưa măt nhìn về phía Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ.
Ai ngờ tôi lại nhìn thấy bao nhiêu tên áo đen nằm sõng soài dưới đất, còn Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ thì đứng dựa lưng vào nhau như kiểu đóng phim chưởng. Họ cùng nhau trình diễn một màn võ thuật vô cùng đẹp mắt, đánh cho kẻ địch phài lăn lê bò toài.
Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ, người thì vung tay đấm, người thì nhấc chân đá, lại có hai tên áo đen nằm đo ván!
”Woa…Trông như Thành Long với Lý Liên Kiệt ý! Sao mà tài thế?” Tô Cơ mắt trố ra như ốc bươu.
”Hơ hơ… Nói cho mà biết, Vũ đai đen taekwondo hẳn hoi nhé! Võ judo của Dạ luyện cũng khá đấy chứ!” Lăng Thần Huyền đăc ý, mặt vênh ngược lên trời.
”Lăng Thần Huyền còn rảnh rang tán chuyện nữa a? Mau giúp một tay đi!” Tôi cố nói rồi đẩy mạnh Lăng Thần Huyền vào trận chiến.
“Huyền, sao bây giờ mới ra?” Lý Triết Vũ vừa nói vừa dùng ngón đòn đá xoáy hạ gục một tên áo đen.
“Chắc là sợ ko dám ra!” Kim Nguyệt Dạ cươi ranh mãnh rồi ra cú đấm liên hoàn, làm cho một tên áo đen ngã vật ra ngất xỉu.
“Hừ! Đừng nhiều lời! Dạ! Vũ! Cho mấy tên ngốc này biết thế nào là sự lợi hại của Tam đại thiên vương trường Sùng Dương! Lên thôi!” Lăng Thần Huyền hưng phấn ra mặt. Cả 3 nười bon họ nhảy lên, tung một cú đá cực kì ngoạn mục.
“Hay lắm!” Tô Cơ vui vẻ bật tay tách một cái.
“Tiểu Huyền Huyền tuyệt wá!” Hiểu Ảnh mừng rỡ vỗ tay liên tục.
Nhưng lúc chúng tôi đang mải theo dõi “trận chiến”, một thằng cha áo đen lồm cồm bò dậy, đứng ngay sau Tô Cơ, giơ cái dùi cui lên.
“Tô Cơ! Cẩn thận!” Tôi hét lên.
“Hựu Tuệ, bà nói gì cơ?” Tô Cơ ngây người nhìn tôi.
Lúc dùi cui sắp giáng xuống đầu Tô Cơ đến nơi thì Lăng Thần Huyền bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Tô Cơ, đứng ngăn giữa Tô Cơ và tên du côn kia,đá văng tên kia rõ xa.
Nhưng Thần Huyền bị dùi cui đánh vào vai, ngã khuỵa xuống đất.
“Lăng Thần Huyền!”
“Huyền!”
“Tiểu Huyền Huyền!”
Lúc này, mười mấy tên đàn em của Hắc Long đều bị knock out, ngã lăn cù chiêng trên đất, Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ lo lắng chạy tới chỗ Lăng Thần Huyền.
Tô Cơ đỡ Lăng Thần Huyền mồ hôi mồ kê nhễ nhãi đứng dậy, quan tâm hỏi:
“Lăng Thần Huyền! Cậu không sao chứ? Bị đánh vào đâu? Có đau không?”“Đồ ngốc, đừng có động vào tôi, chắc tôi bị sái vai rồi!”
“Woa, Tiểu Huyền Huyền dũng cảm quá! Cứu được Tô Cơ! Hiểu Ảnh vỗ tay khen Tiểu Huyền Huyền nè!” Hiểu Ảnh cảm động vỗ tay bồm bộp.
“Chúng ta giải quyết xong việc ở đây rồi, mau đi thôi!” Lý Triết Vũ lấy tay quệt vệt máu dính trên trán, giục giã.
“Kim Nguyệt Dạ, Lý Triết Vũ, các cậu vẫn ổn chứ?” Nhìn quần áo bọn họ bị xé tanh bành, tôi lo lắng hỏi.
“Ừ, không sao!” Lý Triết Vũ mỉm cười gật đầu nhìn tôi.
“Vẫn sống nhăn!” Kim Nguyệt Dạ ngồi thụp bên cạnh Lý Triết Vũ, thốt ra một câu kì quặc.
Thoắt một cái, bầu không khí bỗng trở nên lúng túng, khó xử, tôi không biết phải làm gì bèn cúi đầu.
“Được rồi, tụi mình nhân lúc này rời khỏi đây thôi!” Lý Triết Vũ có vẻ hơi sốt ruột.
Đúng lúc ấy, cửa nhà kho bỗng nhiên xuất hiện hai mươi mấy tên dàn em của Hắc Long.
“Bọn mày tưởng thoát khỏi đây dễ lắm hả? Hắc Long đứng một bên cười nhạt nói.
“Hắc Long, em xin anh hãy tha cho bọn họ!”
Tiểu Di đứng một bên cầu xin, nước mắt giàn giụa, nhưng Hắc Long vẫn cứng đầu không nghe, dù có mười con trâu kéo cũng không thể làm hắn lung lay.
Sáu người chúng tôi đều thấy ớn lạnh, bởi vì chúng tôi đều rõ, vừa rồi chúng tôi đã dốc hết sức đánh bật hết mười mấy tên, nếu bây giờ Iại thêm hai mươi mấy tên nữa, chúng tôi chỉ còn cách ngoan ngoãn giơ tay chịu trói.
Nhưng tục ngữ có câu “Khổ tận cam lai”, không đúng, phải là “Trong cái ruit có cái may”, đúng thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, các chủ cảnh sát anh dũng đã tới kịp. Tiếng còi cảnh sát vang vọng lại mỗi lúc một gần.
“Hắc Long, hay là chúng ta giao kèo với nhau?” Kim Nguyệt Dạ bỗng dưng Iên, nói ra một câu làm tôi suýt há rách miệng.
“Giao kèo?” Hắc Long sốt ruột hỏi.
“Anh thả chúng tôi ra, chúng tôi sẽ làm chứng tập thể là anh không bắt cóc chúng tôi!”
“Kim Nguyệt Dạ! Cậu điên à? Việc gì phải giúp cái tên khùng đó?’” Tô Cơ gào Iên tức giận.
“Tôi ủng hộ Kim Nguvệt Dạ! Dù thế nào đi nữa, chúng ta hãy cho anh ấy một cơ hội, để anh ấy và Tiểu Di làm lại từ đâu!” Tôi bỗng nhiên hiểu ý của Kim Nguyệt Dạ.
“Nhưng mà Hựu Tuệ… “
“Ừm, tôl tán thành quyết định của Dạ và Hựu Tuệ!” Lý Triết Vũ m