XtGem Forum catalog
Bắt cóc em về làm vợ

Bắt cóc em về làm vợ

Tác giả: Dư Tiểu Thuần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323744

Bình chọn: 8.00/10/374 lượt.

ại đứng kế bên anh , lo lắng hỏi.(49)“Không phải , sau tết anh sẽ về Anh.” – Từ Chính chậm rãi nói.Từ Tử Hàn ngây người trước câu trả lời của anh . Thấy cô im lặng , Từ Chính xoa đầu nói.”Công ty của anh cần người giải quyết , không thể bỏ mặc được .”“Anh sẽ quay lại !”“Tất nhiên. ”Từ Tử Hàn cúi mặt , giống như sắp khóc . Anh còng tay ôm cô vào lòng “Nè , sao em mít ướt quá vậy ?”“Anh à…”“Em ở đây chẳng phải còn có rất nhiều người quan tâm sao ?” – Từ Chính buông cô ra hôn lên trán cô , lúc còn nhỏ anh thường làm như vậy , chỉ đơn giản là tình cảm giữa anh em . Thế nhưng trong lòng Từ Chính lại nghĩ khác .“Hàn nhi ! Đi vào nhà thôi !” – Giọng nói trầm thấp vang lên , trong giọng nói xen chút lẫn tức giận. Từ Tử Hàn quay lại , khuôn mặt Dược Thiếu Phàm tuy bề ngoài , nhìn anh rất bình thường , không có chút tức giận , nhưng Từ Chính lại phát hiện ra . Khẽ nhốch môi người , anh buông Từ Tử Hàn ra . Cô đi tới bên Dược Thiếu Phàm , vui vẻ nói “Thiếu Phàm.”“Vào nhà thôi.” – Dược Thiếu Phàm ôm ngang eo cô đi vào trong nhà.Từ Chính nhìn theo bóng lưng của hai người , nhếch môi cười . Ánh mắt đằng đằng đằng sát khí.“Không thấy lạnh sao ?” – Dược Thiếu Phàm nhàn nhạt nói.“Có chứ . Tại vì…Từ Chính , anh ấy có vẻ buồn nên em…”“Được rồi . Mau ngồi xuống !” – Dược Thiếu Phàm ngồi xuống ghế so fa trước sảnh , lãnh đạm lên tiếng. Cô cũng ngồi xuống ! Anh…giận sao ? Nhưng vì chuyện gì chứ ?(50)“Sao vậy ?” – Phong Nhất Thiên thấy không khí giữa hai người kia chợt ngột ngạt . Liền thắc mắc hỏi.” Trễ rồi , hai cậu về đi.” – Dược Thiếu Phàm cất tiếng.“Vậy tôi về nhé . Năm mới vui vẻ.” – Thấy tình hình khá căng thẳng . Phong Nhất Thiên đành phải đi về.“Năm mới vui vẻ !” – giọng của Từ Tử Hàn chùn xuống , buồn bã nói.“Tiểu Hàn…anh về nhé !” – Từ Chính bước vào , đưa tay xoa đầu cô , rồi cũng ra về.Từ Tử Hàn ngồi cạnh anh , trong lòng đầy lo lắng , cô tự hỏi tại sao anh lại làm mặt lạnh với cô ???“Thiếu Phàm…anh giận sao ?” – Cô quay sang hỏi anh . Anh im lặng , vẫn nhìn vào màn hình laptop. “Thiếu Phàm à….” – Từ Tử hàn lắc mạnh tay anh , Dược Thiếu Phàm quay sang nhìn cô , một cái nhìn không dịu dàng như trước khiến cho cô cảm thấy sợ “Tại sao lại giận em ! Em làm gì sai chứ ?”Dược Thiếu Phàm lãnh đạm lên tiếng “Nói đi ! Tại sao lại để cho Từ Chính ôm em , lại còn để cậu ta hôn ?”“Anh ấy , là anh trai em mà !”“Nhưng không phải anh em ruột .”“Hả ?” – Từ Tử Hàn lặng người nhìn anh . Thì ra là anh ghen sao , lại còn đi ghen với Từ Chính nữa chứ ! Từ Tử hàn mím môi , tủm tỉm cười “Em chỉ xem anh ấy là anh trai thôi , anh ấy cũng vậy mà . hihi….Anh ghen hả ?Anh nhìn khuôn mặt đầy khoái trá của Từ Tử Hàn , đưa tay nhéo má cô “Thì sao ?”“Haha…Thì ra anh cũng biết ghen hả ? “ – Cô cười nói , nhìn anh lúc nào cũng lạnh lùng như vậy , thật không ngờ cũng có lúc đáng yêu như thế .(51)“Nói xem , sau này có để cậu ta làm như vậy nữa không ?”“Sẽ không để anh ấy làm vậy nữa.”Dươc Thiếu Phàm kéo người cô lại gần , đưa tay nâng cằm cô lên . Đặt lên môi cô một nụ hôn thật sâu. Anh biết rõ , Từ Chính thật ra không hề xem Từ Tử Hàn là em gái , hắn yêu cô. Lúc nãy rõ ràng là hắn thấy anh bước ra vậy mà còn cố tình ôm cô . Khóe miệng hắn lúc ấy cũng nhếch lên. Anh…không thể để cho Từ chính cướp mất Từ Tử hàn từ tay anh . Dù Dược Thiếu Phàm thừa biết cô chỉ yêu mình anh , nhưng để phòng cũng nên…—————Từ Tử Hàn đứng ở ban công ngoài căn phòng của cô và Dược Thiếu Phàm . Anh đứng ôm cô từ phái sau , chỉ còn vài phút nửa là sẽ đến giao thừa .“Thiếu Phàm….sau này chúng ta cũng sẽ đón giao thừa cùng nhau nhé.” – Từ Tử Hàn dịu dàng nói , cô dựa đầu vào lồng ngực anh , cảm thấy ấm áp vô cùng.“Được ! Sẽ mãi mãi là như vậy.” – Anh đặt cằm lên vai cô , cưng chiều nói. Vòng tay càng siết chặt cô hơn…“Thiếu Phàm…”“Hử?”“Sao anh lại yêu em !? Chẳng phải lúc đầu chỉ là dao dịch thôi sao ?” – Cô chợt hỏi , lúc đầu rõ ràng chỉ là cuộc trao đổi thôi mà . Cô luôn nghĩ anh vốn dĩ chỉ muốn đùa giỡn với cô.“Vì lần đầu gặp em , anh đã bị rung động rồi.” – Anh còn nhớ rất rõ dáng vẻ của cô lần đầu gặp ở nhà hàng Pháp của 1 năm trước . Dáng vẻ hồn nhiên , thuần khiết lại nhút nhát ấy thật khiên cho anh nhìn đến không thấy chán.“Tại sao ?” – Cô nghiêng mặt nhìn anh , thắc mắc hỏi.(52)“Vì nhìn em lúc bỏ chạy thật tức cười.” – Anh cười tươi , nhân tiện lúc cô quay sang hôn nhẹ lên má cô . Từ Tử Hàn nhíu mày , cô gì đáng cười ???* Phụt…Bùm…Bùm…..mmm….- Tiếng pháo bông chợt vang lên ….“Oa…đẹp quá !”- Cô quay sang nhìn những tia pháo bông lơ lửng trên bầu trời đêm . Những ánh sáng lấp lánh rực rỡ . “Thiếu Phàm…năm mới vui vẻ.” – Cô nhón chân lên chạm vào đôi môi mỏng quyến rũ của anh . Tươi tắn nói.Anh mỉm cười đặt môi mình lên cặp môi đỏ mọng của Từ Tử Hàn , từ nhẹ nhàng chuyển thành có chút mạnh bạo . Tham lam hút hết mật ngọt từ đôi môi cô . Cảm nhận từng vị ngọt ấy….Tại tòa nhà phương Tây nguy nga nơi ban công tầng một , có hai người đang đứng ôm nhau ngắm nhìn pháo bông . vẻ mặt vô cùng hạnh phúc . Quang cảnh nơi đây đắm chìm trong một màu đen …. Một năm mới lại đến , khởi đầu