
hư người lạ, nữ nhân ở khuỷu tay anh nhất định là Xảo Thiếu Di, nhất định anh sẽ coi thường cô, coi cô như người xa lạ, Lương Ngân cảm thấy hơi thở của mình bắt đầu không thông, cô kéo cánh tay Thư Viễn lảo đảo một bước, đúng lúc Thư Viễn choàng lấy eo của cô để cho cô ổn định.
“Sao vậy? Không có việc gì chứ? Sắc mặt của em tại sao lại như vậy? Là trong người không thoải mái hay là nhìn đến hắn thấy không thoải mái?” Thư Viễn lời nói ngắn gọn trực tiếp nhưng vô cùng sắc bén, không cho Lương Ngân đường lui.
Lương Ngân không có thời gian trách cứ lời nói đâm thọc của anh, chỉ miễn cưỡng cười nói: “Không có gì!” Sau đó đi thei anh vào đại sảnh của buổi tiệc.
Lương Ngân đi theo bên cạnh Thư Viễn, dường như trở thành tiêu điểm, bởi vì tối nay tới đây đều là những nhân vật thượng lưu có mặt mũi của thành phố B, dường như Thư Viễn không biết ai ở đây, nhưng hai người bọn họ xuất hiện đã sớm thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Thư Viễn dẫn Lương Ngân đi vào trong khách sạn đến chỗ để thức ăn.
“Anh không cần xã giao sao?” Lương Ngân nhận lấy đồ ăn của Thư Viễn cũng ngồi vào bàn ăn.
“Em cảm thấy bọn họ đều biết anh sao?” Không đáp lại câu hỏi trực tiếp nói, người luôn sắc bén như thế.
“A… Chúng ta ở đây như vậy có tốt không?” Hiện tại chỉ có hai người chọn thức ăn mà không để ý đến những ánh mắt không biết tên kia.
“Ngoan, ăn thật ngon!” Đột nhiên Thư Viễn đưa tay lên vỗ nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lương Ngân, Lương Ngân tính phản xạ lui về phía sau, thiếu chút nữa là đem đĩa ngã trên mặt đất.
“Anh….” Đúng lúc anh đỡ lấy Lương Ngân cô mới có thể đứng vững, đêm nay đã là lần thứ hai đột nhiên cô cảm thấy có chút cảm giác ghê tởm rất muốn nôn mửa.
“Anh ta đang nhìn em!” Thư Viễn lại gần Lương Ngân hơn, nói nhỏ nhẹ bên tai Lương Ngân, trực giác của Lương Ngân cho cô biết có ánh mắt lạnh lẽo đang nhìn cô, bất giác cô rùng mình nổi da gà cũng giống như đang bị dọa.
“Cười với anh!” Thư Viên nói.
Lương Ngân hít thở thật sâu, cho Thu Viễn một nụ cười mê người.
“Tốt chứ.” Thư Viễn có vẻ cũng rất đắc ý,lại vỗ nhẹ hai má của Lương Ngân, Lương Ngân lần này không phản ứng gì, chỉ là trong lòng có chút không yên mà thôi.
“Ngân Ngân!” Lúc này, một giọng nữ quen thuộc ở phía sau vang lên.
Lương Ngân quay đầu lại liền nhìn thấy chị Vệ Tiếc đã lâu ngày không gặp, còn có vẻ mặt lạnh lẽo nghi ngờ của Vệ Nam.
“Chị Vệ Tiếc, anh Vệ Nam!” Lương Ngân có chút xấu hổ.
Vệ Tiếc nhìn khuôn mặt Lương Ngân vẻ mặt khó hiểu, nhưng Lương Ngân biết hơn nửa phần là mất hứng.
“Vị này là?” Vệ Tiếc nhướng mày vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Thư Viễn bên cạnh, chuyển sang nhìn Lương Ngân cười nhưng không cười với Thư Viễn.
“Đây là…”
“Tôi hiện tại là bạn trai của cô ấy!” Thư Viễn trực tiếp trả lời nửa câu sau của Lương Ngân.
Lương Ngân im lặng.
“Bạn trai?” Vệ Tiếc động tác nhíu mày chuyển thành cau mày bộ dáng rất sau.
“Thì ra người này sao lại mau tìm người mới vậy?” Giọng nói này giống như đến từ địa cầu Ngoại Tinh Cầu ——— Hỏa Tinh, đã lâu âm thanh trống trãi.
Chương 61: Mang Thai
Lúc này, người chủ trì ở phía trước cầm microphone, tuyên bố buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Trước khi tới buổi tiệc Lương Ngân không có hỏi Thư Viễn đây là buổi tiệc gì, chỉ mù quáng đi theo anh, lúc người chủ trì tuyên bố cô mới biết được, thì ra đây buổi tiệc do công ty của Mạc Nhiễm cùng Vệ Nam tổ chức công bố chính thức hợp tác thành công với tổng giám đốc vang dội công ty kia.
Lương Ngân vẫn không dám quay đầu lại, mà chột bụng bỏ qua lời người chủ trì, thuận tiện bỏ qua cô gái có trang dung tinh xảo lại ngây thơ như đứa trẻ ở bên cạnh anh, trong lòng cô cực kỳ chua xót, sao anh lại như thế tin cô sẽ tìm bạn trai khác, anh còn không phải như vậy sao, ở phía sau anh không biết còn bao nhiêu là nữ nhân nữa? Lúc trước, người kia nói sẽ yêu cô đến cùng quả nhiên không thể tin tưởng.
Từng đợt chua xót ập tới, cái người mà cô ngày nhớ đêm mong đang ở sau lưng, hôm nay anh mặt mày hồng hào hăng hái, đây chính là nam nhân cùng nữ nhân bất đồng cùng đi đối mặt tâm tình cùng phương thức đều bất đồng.
Phía dưới liền có tiếng hô to, tổng giám đốc của tuổi trẻ tài cao:” Lương Viễn tiên sinh!” Cuối cùng người chủ trì đã đọc đến tên nhân vật quan trọng, Lương Viễn, Lương Ngân nghĩ thì ra là anh họ của cô.
Tất cả mọi người chú ý, bốn phía nhìn chờ đợi vị tổng giám đốc thần bí lên đài.
“Chờ anh một chút!” Lúc này Thư Viễn nhẹ nhàng nói bên tai Lương Ngân, Lương Ngân đêm nay xảy ra nhiều chuyện phản ứng không kịp, trong lúc này cảm thấy lời nói của anh cực kỳ kinh ngạc.
Nhưng mà, sau đó cô liền hiểu ý của anh.
Lúc này, Thư Viễn, không, là Lương Ngân chạy đến trước mặt, dường như mọi người đều cùng Lương Ngân nhìn chăm chú kinh ngạc, đương nhiên bao gồm có cả Trình Mạc Nhiễm đang khóa chặt chân mày cùng Vệ Nam còn có vẻ mặt không tốt của Vệ Tiếc.
Lương Ngân nghĩ cô như vậy đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, cô có chút mệt mõi, có lẽ hôm nay sẽ là lần cuối cùng cô và anh gặp mặt, từ đây về sau hai người bọn họ đều có cuộc sống của mình, cô cũng cần phải từ từ quên đi, c