XtGem Forum catalog
Bán tình yêu: Hận là cách tôi chiếm đoạt em

Bán tình yêu: Hận là cách tôi chiếm đoạt em

Tác giả: Bạc Lương Trà

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322021

Bình chọn: 8.5.00/10/202 lượt.

đều muốn cô trở tay không kịp. Lương Ngân và Lương Ngôn được tiễn về đến tiệm, Lương Ngân về đến tiệm có chút mệt mỏi, liền ngã người trên ghế sô pha. Lương Ngôn cho rằng Lương Ngân tức giận, bộ mặt uất ức, vội vàng bước sau lưng Lương Ngân, ngồi cạnh ghế sô pha tay vịnh vào Lương Ngân nét mặt tiểu miêu mười phần chịu uất ức.

“Chị, em không phải cố ý giấu chị, thật sự tình huống đặt biệt, chị tha thứ cho em đi!” Lương Ngôn nắm cánh tay áo khoát Lương Lương Ngân còn chưa kịp cởi ra.

“À, lúc này em nói như vậy, về sau có phải em cảm thấy sai phạm lớn hơn, em cũng sẽ làm bộ dáng đáng thương để chị tha thứ cho em đúng không?” Lương Ngân thật ra cũng không có trách Lương Ngôn, trong lòng cô nghĩ sao lại có thể gặp nhiều chuyện như vậy.

“Sẽ không, sẽ không, chị, về sau nếu có chuyện gì em nhất định nói cho chị biết đầu tiên! Chị đừng có giận em, có được không? Chị!” Lương Ngôn hướng về phía Lương Ngân vừa nói vừa làm nũng, Lương Ngân liền không còn cách nào giận.

“Ừ, chỉ một lần này! Lần sau không chiếu theo lệ này nữa!” Lương Ngân giả bộ gõ cái đầu nhỏ của Lương Ngôn trách cứ.

“Dạ, cảm ơn chị, chị đối với em thật tốt, em yêu chị!” Lương Ngôn chính là đứa bé, nhảy lên hôn trên mặt Lương Ngân một cái.

“Quỷ tinh ranh!”

Lương Ngân và Lương Ngôn hai chị em khó có dịp được ở trong tiệm nói chuyện cùng nhau, Tang Vũ ngũ quá giấc ở trên lầu đi xuống, nhìn hai chị em vừa nói vừa cười tâm tình thật tốt, hai cô gái một lớn một nhỏ giữa trưa mùa đông ấm áp, cười tươi như hoa rất cảm động.

Chương 60: Bữa Tiệc

Buổi tối hôm đó Thư Viễn mời Lương Ngân đi dùng cơm, hai chị em Lương Ngân cùng Lương Ngôn hướng về phía Tang Vũ và Cẩm Niên mời một tiếng, Cẩm Niên cùng Tang Vũ cũng vui mừng đi theo hai chị em, họ vui vẻ đồng ý đi dùng cơm tối cùng người thần bí.

Lương Ngân ở trong phòng bếp chuẩn bị thức ăn, thỉnh thoảng nhớ lại mình từng ở trong phòng bếp này với một người khác, cô tâm niệm vì người đàn ông của mình mà chuẩn bị thức ăn, không nén nổi mình cô liền thổn thức không dứt, thì ra trí nhớ chỗ nào cũng có, dĩ nhiên chỗ nào cũng có anh!

“Chị, nước sôi!” Lương Ngôn ở bên cạnh giúp Lương Ngân, chị đang cắt đồ ăn nhưng lại đứng ngẩn người .

“À…..” Lương Ngân suy nghĩ bị cắt ngang, vội vàng đem tấm thớt đầy đồ ăn đổ vào trong nồi.

“Chị, chị làm sao vậy? Tại sao lại mất hồn vía vậy?”

“Không có chuyện gì.”

“Chị, chị gọi anh rể đến đi, đều là người một nhà cùng nhau ăn một bữa cơm!” Lương Ngôn vui vẻ muốn mời.

Anh rể? Trong lòng Lương Ngân chợt nhói đau, sau đó mặt không chút thay đổi nói một câu:” Không có anh rể.”

“A?” Lương Ngôn nhất thời không phản ứng được câu nói của Lương Ngân.

Lương Ngân không trả lời chỉ tập trung làm đồ ăn của cô.

“A! Chị!” Lương Ngôn thét lên một tiếng kinh hãi.

Lúc này, ngón tay của Lương Ngân đã đỏ sẫm rồi, máu cũng chảy dọc theo thân dao cắt đồ ăn rơi xuống, chảy trên bàn bếp rồi rơi xuống đất.

“Chị, em đi lấy hộp sơ cứu, chị mau nắm chặt lại đi!” Lương Ngôn có chút kích động, chạy ra khỏi phòng bếp, Lương Ngân dường như không có cảm giác gì, chỉ là ngón tay mình chảy máu có chút run sợ.

Đều nói tay đứt ruột xót, quả nhiên sau này đau xót cứ như vậy xuyên nhập đến tận trong lòng một cảm giác đau dữ dội.

“Thế nào lại không cẩn thận vậy?” Giống như người nọ nói ở bên tai.

Lương Ngân cảm thấy lồng ngực của mình như bị cắn nuốt chua xót dữ dội, nước mắt từng giọt lớn cứ như vậy từ hốc mắt trào ra xuống hòa với máu.

Lúc này Tang Vũ vội vã tiến vào bếp, liền nhìn thấy Lương Ngân lẳng lặng ngồi khóc.

“Ngân Ngân, có phải rất đau không? Nhanh lên đi băng lại, nơi này để cho mình!”

Tang Vũ nhìn thấy Lương Ngân hiền lành khóc trong phòng bếp, liền dẫn cô ra khỏi phòng bếp cho Lương ngôn băng bó lại, còn cô thì đi chuẩn bị thức ăn.

“Chị, mấy ngày này chị đừng để tay thấm nước! Tắm rửa gì gì đó… Hãy nói cho em biết, em giúp chị!” Lương Ngôn thật ra muốn nói, nhưng là nhìn thấy Lương

Ngân cứ như vậy không nói gì, vẫn chịu đựng không nói. Lương Ngôn ở trong lòng cũng yên lặng thở dài một tiếng.

Buổi tối lúc Thư Viễn tới, Tang Vũ cùng Đàm Cẩm Niên thật sự nhìn ngây người, khuôn mặt của người này đúng thật là Qủy Phủ thần công, thật hoàn mỹ, mặc dù hai chị em Lương Ngân và Lương Ngôn đều là mỹ nữ, nhưng không ngờ Thư Viễn lại là một tuyệt tác hoàn mỹ nhất của thượng đế, bất luận phương diện nào một bữa cơm tối khách và chủ cũng vô cùng thỏa đáng.

Lương Ngân cùng bọn họ tiễn Thư Viễn ra ngoài cửa, lúc Thư Viễn sắp đi đột nhiên nói với Lương Ngân : “Ngân Ngân, em chuẩn bị một chút, tối mai em và anh cùng đi dự một bữa tiệc.”

“A? A…” Lương Ngân có chút giật mình, nhưng là “A..” một tiếng bày tỏ ngầm đồng ý, cứu giúp tinh thần của cô.

Thư Viễn không nói gì thêm, như có điều suy nghĩ nhìn cô một cái, sau dặn cô nghĩ ngơi cho thật tốt, liền khởi động xe chạy thật nhanh ra khỏi tầm nhìn của Lương Ngân.

Ngày hôm sau, Lương Ngân dậy thật sớm trời còn chưa sáng rõ, thậm chí vẫn còn một mãng đen còn ánh đèn đường mông lung, xuyên thấu qua rèm cửa sổ vào trong phòng, Lương ngân cứ như vậy mở