Duck hunt
Bài học yêu đương của tiểu ma vương

Bài học yêu đương của tiểu ma vương

Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325564

Bình chọn: 7.00/10/556 lượt.

La Bình, cậu phối hợp với bọn họ nhé, mau chóng định hình bức họa để trình boss.

Ba người đều đồng ý rồi bắt đầu làm việc. Happy đi đến văn phòng của Nghiêm Lạc, Nghiêm Lạc đang theo dõi văn phòng kia qua camera, Happy tiến lên báo cáo:

-Boss, cú điện thoại tối qua không tìm được manh mối

Nghiêm Lạc gật gật đầu:

-Chờ xem chút nữa nó miêu tả hình dáng như thế nào. Nếu nó có thể hiểu được mình nên làm gì thì đây chính là cơ hội cho nó

Đáng tiếc Hạ Bồi không biết nắm bắt cơ hội này. Cậu tán gẫu với Hạ Sinh, rất nhanh đã nhìn thấy trong đầu Hạ Sinh một hình ảnh khiến cậu hoảng sợ. Một trong hai người đàn ông kia chính là thầy Hùng Đông Bình của cậu. Mà nội dung cuộc điện thoại đêm qua lập tức hiện lên trong đầu cậu. Thầy nói tất cả bọn họ đều rất nguy hiểm, bên này có gián điệp. (Như RM)

Hạ Bồi lo lắng, cậu ta bắt đầu tìm tòi suy nghĩ của tất cả mọi người trong tầng lầu này, muốn xem có ai đang quan tâm đế việc này không, tìm một lượt, không có phát hiện gì thì mới bình tĩnh lại một chút. Lúc này lại phát hiện Hạ Sinh đang nhìn mình:

-Em là Hạ Bồi à, tên giống tên anh ghê

Hạ Bồi gật gật đầu, vẫn còn đang suy nghĩ chuyện đó, làm sao đây, nếu thân phận của thầy bị tìm ra thì phía Nghiêm tiên sinh có truy nã thầy không? Nhưng thầy là người tốt, thầy muốn bảo vệ bọn họ mà

-Hạ Bồi, anh là Hạ Sinh, em nói xem có thể nào chúng ta là anh em thất lạc không?

-A?

Hạ Bồi đang trầm tư bị Hạ Sinh đánh thức, anh ta đang nói cái quái gì thế? -Đúng thế, em xem, anh lớn tuổi hơn em, tên là Hạ Sinh, có thể nào là cha mẹ nghĩ, sinh ra thì phải tài bồi cho tốt nên chúng ta một người tên Sinh, một người tên Bồi, chúng ta là anh em thất lạc?

Hạ Bồi lắc đầu:

-Không đâu, cha mẹ tôi chỉ sinh ra mình tôi

Hạ Sinh rất thất vọng, nhìn Hạ Bồi rồi lại hỏi:

-Em chắc chứ?

Hạ Bồi cố gắng nhẫn nại đáp:

-Chắc chắn

Trong lòng vẫn đang suy nghĩ, làm sao bây giờ? Có nên nói với phía Nghiêm tiên sinh không? Nhưng thầy nói ở đây có gián điệp, vạn nhất bị tên gián điệp kia biết thì chẳng phải là thầy sẽ gặp nguy hiểm? Lòng cậu bối rối, Hạ Sinh kia còn ở bên gây phiền phức:

-Em thực sự có thể chắc chắn sao? Không cần về nhà hỏi cha mẹ sao?

Hạ Bồi tức giận:p>

-Cha mẹ không cần tôi, hỏi cái gì mà hỏi

-Thế thì chúng ta nhất định là anh em rồi. Em xem, cha mẹ không thích có con, anh thực sự có thể là anh của em đấy Hạ Sinh kích động nói.

Hạ Bồi thực sự tức giận:

-Anh đúng là bệnh, anh muốn tìm người thân thì đi chỗ khác đi, đừng làm phiền tôi

Bị tên ngốc này quấn lấy khiến đầu óc Hạ Bồi càng rối loạn, rốt cuộc nên làm gì bây giờ? La Bình ở bên ngồi nghe đoạn đối thoại quỷ quái này mà nhịn cười, một bên đem hình ảnh Hạ Bồi truyền tới mà vẽ ra. Hạ Bồi cầm bức họa đi tìm Happy mà lòng bối rối vô cùng, không biết nên nói sao. Sau khi giao bức họa rồi rời đi, Hạ Bồi vẫn không dám nói gì, vội vã rời đi.

Nghiêm Lạc mở hai bức vẽ ra, một là Nghiêm Cẩn để cho kĩ thuật viên của thần tộc vẽ ra, một là Hạ Bồi bảo La Bình vẽ ra. Người đàn ông nghi ngờ là bác sĩ X kia thì giống nhau nhưng bức họa về Hùng Đông Bình lại có sự khác biệt.

Nghiêm Lạc vứt bức họa trên bàn rồi nói với Happy:

-Thứ bảy sai hai người trong thần tộc đi theo dõi Hạ Bồi.

Con nói đúng, không ai biết năng lực của Mai Côi chính là lợi thế lớn nhất của bọn họ.

Thứ bảy, trường Nhã Mã đã lâu không cho học sinh nghỉ cuối tuần, thứ bảy tuần này cho tất cả mọi người ra ngoài, rất nhiều học sinh vui vẻ đi chơi. Bọn Nghiêm Cẩn hẹn cùng đi dạo phố, mấy người đều muốn đi đến khu phố mua sắm dành riêng cho người đi bộ, không hẹn mà gặp lại có đến hơn 10 người cùng đi. Vì thế, thái tử gia Nghiêm Cẩn lấy việc công làm việc riêng mà gọi xe của trường lái xe đưa bọn họ đi

Ngụy Anh Vân vừa hưởng thụ phúc lợi đặc biệt của giai tầng cao vừa bêu rếu người khác:

-Tiểu ma vương, cậu quá hủ bại, cậu xem Mặc Ngôn kia kia, đó mới là thái tử gia đúng mực, người ta rõ là khiêm tốn

-Thế thì cậu xuống xe mà bay theo. Nghiêm Cẩn mặc kệ

-Chẳng qua mình sợ lại lên trang nhất các báo lá cải thôi, nếu người ta tưởng thần tiên hạ phàm, chạy đến vái lạy mình thì phải làm sao?

-Không ai lạy cậu đâu, người ta thẳng tay bắn rụng cậu rồi đưa đến phòng thí nghiệm mà nghiên cứu, giải phẫu. Mẫn Lệ chẳng khách khí mà độp lại

-Trời ơi, đúng là phụ nữ là những kẻ độc ác nhất

Ngụy Anh Vân rụt về chỗ ngồi nhưng lại va vào Hạ Bồi, quay lại nhìn cậu bảo:

-Mặt cậu như đưa đám thế, đi dạo phố mà cứ như đi đánh giặc chẳng bằng

Hạ Bồi lây lại tinh thần:

-Làm gì, mình muốn đến cửa hàng sách mua sách, đang nghĩ nên mua sách gì thì tốt

Nghiêm Cẩn giả như chẳng nghe thấy gì, hỏi Mai Côi:

-Em muốn đi đâu?

Hạ Bồi có chút lo lắng, thầm hối hận vì đã nói đi mua sách, vạn nhất Tiểu ma vương muốn đi cùng mình thì nguy to. Cũng may Mai Côi lại đáp:

-Đi ăn kem!

-Đúng đúng!

Đám nữ sinh vội phụ họa.

-Trời lạnh lắm, không được ăn! Nghiêm Cẩn rất có phong thái uy nghiêm của ông anh cả.

Đám nữ sinh bắt đầu biện bạch, trời lạnh ăn kem mới thích, Hạ Bồi thầm lấy làm may mắ.

Lái xe đưa bọn họ đến ngã tư, 10 thiếu niên chậm rãi