
ới tôi đừng làm ở đó nữa.
- Yah..ok..
- Thanks
- Nhưng you cũng phải hứa, dù có chuyện gì thì cũng tin tôi và ko có nổi máu khủng bố lên, okay?
- .......………
- Nếu ko hứa, tôi cũng sẽ ko hứa luôn!
- Okay, tôi hứa.
Hắn buông 1 tay cầm lái đưa ra phía sau để móc ngoéo với tôi, và như thế có nghĩa là cho dù anh Tiến có gọi tôi trở lại, tôi cũng ko thể làm ở Kana Studio nữa. Vì lời hứa đã được đóng dấu.
“Nếu 1 trong 2 lời hứa bị vi phạm thì cái còn lại cũng vô hiệu lực.”
Hắn gật đầu và tôi thì thở dài. Tạm biệt Hoàng tử của em… tạm biệt DJ Solo… dù tôi rất muốn gặp anh… chẳng biết để làm gì… nhưng… tôi nhớ cái vẻ lạnh lanh đó. Argh… Sorry.. ko nên..ko nên. Quên đi!! +___+
Quả thực anh Tiến là 1 người thoải mái, anh đã ko chấp nhất gì. Sau ngày tôi gửi lá đơn cho anh, anh đã gọi điện bảo tôi cứ đi làm lại, dù sao chỗ ấy vẫn còn để trống. Nhưng… vì đã hứa với C.K, tôi đành từ chối với lý do có việc riêng. Hik hik.
::Shop CD::
Nhỏ Mai kéo tôi đi mua đĩa nhạc của F4, vì nghe nói vừa có Vol mới gì đó
nó là 1 fan cuồng nhiệt của Vic Chow.. -__- tôi đã định ko đi nhưng nghe nó nói có Diệu nữa, dù sao… thì tình bạn của tôi và Diệu cũng ko thể kết thúc đáng tiếc. Tôi tranh thủ gọi Diệu khi nhỏ Mai đang mê mẩn với đám đỉa F4..
- Diệu này..
- ??????
- Bà ko còn giận tui chứ?
- Um… chuyện Kiệt à?
- Yeah… tui.. xin lỗi.
- Tui quên rồi. Hai người vui vẻ chứ?
- Bà ko để ý thật à?
Diệu nhún vai và cười 1 cách thản nhiên, nhưng tôi có cảm giác nó ko thật. Thôi thì, như vậy cũng tốt hơn là nó “xù” tôi.. Diệu chọn 1 đĩa nhạc trên kệ, tôi cũng lang thang cầm cái này, ngắm cái kia cho có…
Tôi cầm lên 1 chiếc đĩa có in chữ Kana Studio, nó làm tôi nhớ tới DJ. Và thế là… tôi bắt đầu chọn lựa có mục đích. Tôi lục tung đống CDs trước mặt để tìm cho bằng được bất kỳ cái đĩa nào có Bonus với tên Solo. Yaww… tôi tìm được. Ah ha… 3 cái.
- Trời, Chuyện lạ! Bà cũng nghe nhạc tiếng Anh nữa hả Giang?
- Um.. thì sao? -__-
- Có hiểu gì ko mà nghe? ^^
- >< Dzô dziên! Chứ bà có biết đám F4 đó nó hát cái gì ko mà bà cũng nghe đấy thôi!
- Hehe.. tui nghe F4 lâu roài. Còn bà lần đầu tiên tui thấy bà mua đĩa mà còn là nhạc Quốc tế…
- Kệ tui!><
Tôi và Mai cứ cãi cọ tại quầy thu ngân trong khi Diệu cứ bình thản tính tiền, trái với trước kia nó sẽ hoặc là can thiệp hoặc là đổ thêm dầu vào lửa. Lần này nó chẳng bận tâm gì cả.. tôi thấy Diệu đã thay đổi sau chuyện tôi và C.K..
::Quán Sinh tố::
Đợi lúc Diệu đi ra ngoài nghe điện thoại, Tôi khều nhỏ Mai, nó đang ngắm nghía mấy cái đĩa vừa mua.
- Ê.. bà có thấy nhỏ Diệu nó khác ko?
- Khác sao?
- Tui thấy nó ko nhí nhảnh nhiều chuyện như trước..
- Dzậy hả? Chắc nó giác ngộ ‘Chủ nghĩa nhu mì’ rồi. haha..
- Đừng giỡn mà, tui nói thiệt đó.
- Ừh… tui cũng thấy vậy. Sau chuyện bà với ông Kiệt, nó đâm ra trầm tư thế đó. Biết làm sao…
Như thế, nghĩa là cả Mai cũng nhận ra. Diệu đi vào từ ban công, ngồi lại chỗ của mình và nhìn tụi tô
Chương 55
– Hai bà sao vậy? Nói xấu tui à?
– Nói xấu bà chi cho mệt.. Ehh.. mua đĩa gì đó?
Rồi Diệu và Mai chúi mũi vào xem mấy cái CDs, tôi chỉ ngồi ngậm cái muỗng, nhìn Diệu mà thấy sao sao… Dù là nó vẫn là bạn của chúng tôi.. nhưng tôi cảm giác nó ko còn là nhỏ Diệu mà tôi đã chơi thân từ năm nhất Đại Học nữa.
– Ey.. ở đây chán quá! Đi bar ko?
– HẢ?
Tôi và Mai đều đồng thanh la to khi nghe Diệu đề nghị, nhỏ Diệu vẫn thản nhiên tiếp tục..
– Làm gì mà sửng sốt ghê vậy? Tụi học trò bây giờ còn biết, ko lẽ tụi mình ko biết? Hen!
– Đi vô đó làm chi hả bà?
– Uống! Tui buồn quá! Đi mà.
– UH… đi thì đi. Tui có biết 1 chỗ…
Tôi kéo mạnh vai của Mai, sao nó cũng hưởng ứng chứ? nhỏ Diệu ngoắc anh phục vụ tính tiền 3 ly sinh tố..
– Mai.. bà cũng..?
– Thôi chìu nó đi. Nó đang bức bối vì bà mà..
– Huh? vì tui á?
Thế là, cả 3 đứa chúng tôi đi quán bar vào tối thứ bảy. Tôi ko thích mấy nơi như thế này, nó ko hợp với tôi… thật sự là vậy.. nhưng vì Diệu, vì muốn nó giải tỏa nỗi niềm trong lòng, tôi đã chấp nhận. Chỉ có 1 điều tôi ko hề nghĩ tới, là chỗ mà Mai biết là cái chỗ mà DJ và tôi đã đến vào cái ngày chủ nhật tồi tệ của tôi. Arghhh… Chính nó.
::Quán bar YK::
“Sao bà ko dzô?”
Mai hỏi giật, tôi đang đứng tần ngần ở ngoài khi tụi nó đã vào tới cửa. tôi cảm thấy sờ sợ nơi này… nhưng rồi, tôi cũng theo nhỏ Mai vào.
Bên trong thật là ồn ào. argh!! Tiếng nhạc dập ình ình bởi 4 cái loa to ở 4 góc của gian phòng, người với người đông đúc ngồi tụm từng bàn 1, ở quầy bar, 1 dãy người ngồi kín các ghế… Thật khác với cái lúc tôi và DJ vào hôm ấy.. nó vắng tanh và im ắng.
– Uống rượu hen, mấy bà?
– Thôi đi… bia được gòi.
Nhỏ Mai phản đối làm Diệu có vẻ cụt hứng, nhưng Mai ko sai, rõ ràng bọn tôi hơi liều khi vào cái nơi như thế này… giá cả ở đây là trên trời… dù Mai có là con nhà giàu có, nó cũng ko phải loại ăn xài xa xỉ.
Cuối cùng, Mai gọi 4 chai bia Heineken. T__T Diệu đã nốc gần cạn 2 chai.. +____+ Mai uống được phân nửa chai bia của nó.. còn tôi ko **ng tới giọt nào chỉ uống..nước suối và nhai đậu phộng..-__- 8h tối rồi. Bao giờ