Bác sĩ bảo cưới

Bác sĩ bảo cưới

Tác giả: Lam Thanh Thanh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321895

Bình chọn: 8.00/10/189 lượt.

thật lòng mà thôi.

Một năm đã qua,dù chúng ta, anh và em chỉ mới gặp nhau vài tháng, vài tháng ngắn ngủi mà em đã phù phép chế ra một loại bùa mê làm anh si mê.

Forever love you!

Năm mới tốt lành!

Chương 29: Em Đã Có “Bụng” Chưa?

Tặng các bạn 3 chương 29,30,31 nhân dịp tết ất mùi 2015! Năm mới an khang thịnh vượng nhé!^^

Chương 29. Em đã có “bụng” chưa?

Nói thì nói như vậy thôi, chứ anh chẳng “đi một tí rồi về” đâu. Anh xin lỗi!

Thật ra anh đến chỗ mà Lam Ngọc, đó không phải là ý của anh, đây là bị ép, thật đấy, thế luôn.

Khách sạn 5 sao “tên không để ý”(ai quan tâm đến tên một khách sạn mà anh thậm chí còn không muốn vào)

Phòng 276, mở cửa, ngay lập tức anh thấy cô ta, Lam Ngọc, người mà anh thậm chí không thể nhớ nổi họ.

– Cô muốn gì- Anh hằn học cởi áo ngoài vứt lên ghế dài rồi ngồi phịch xuống trong khi cô ta nằm uốn ẹo trên giường.

– Để cảm ơn sự hào phóng của anh.

– Vì của bố thí đấy hả?- Anh chế nhạo cô ta trong khi đang đốt một điếu thuốc.

Và cô ta không phải là người con gái anh yêu 4 năm trước, không thể là cái hạng con gái này. Nên mong em hãy yên tâm về trái tim này của anh.

Cô ta trườn như một con mãng xa đến gần anh, cô ta khoác tay lên cổ anh, người uốn éo như con đỉa không xương sống, ả chu mỏ ra nói với giọng ngọt như mật, quả đúng là một ngọt chết ruồi…

– Anh muốn em cảm ơn như thế nào nào?

Nhưng anh không phải là ruồi, xin lỗi con đỉa!

– Vậy cô có thể cám ơn tôi bằng cách…

– Cách gì?- Trông cô ta hứng khởi chưa kìa.

– Bằng cách trả tôi số tiền đó nhanh nhất và cộng theo phần lãi mỗi giờ là 15%. Đó là quá ưu ái cô rồi đấy.

“ Bộp”. Cô ta tát anh rồi chạy biến ra ngoài phòng nhưng trước khi “biến mất” cô ta còn có thể quay đầu trơ trẽn hét lên như mình là người bị hại :

– Thằng khốn, xuống địa ngục đi!

– Được, tôi chờ cô dưới đấy!

Anh trở về nhà sau khi thất hứa những 15 phút. Nhưng em lại không hề giận dỗi hay cáu gắt em chỉ ngồi yên một chỗ mà lo lắng. Thật dễ thương, anh chỉ muốn ôm chầm lấy em. Nhưng.

Nhưng ngay khi anh đang chuẩn bị thực hiện cái “âm mưu đen tối” đó thì em, người con gái anh yêu lại cúi đầu cho tay lên bụng và xoa.

Em làm cái quái gì vậy, em đang hỏi thăm dạ dày của mình sao?

Ôi không, đứa con H!

Chương 30: Em. Anh Thật Kì Lạ, Và Em Nghĩ Không Nên Tin Anh

Tặng các bạn 3 chương 29,30,31 nhân dịp tết ất mùi 2015! Năm mới an khang thịnh vượng nhé!^^ 1-1-2015

Chương 30. Em. Anh thật kì lạ, và em nghĩ không nên tin anh

Anh luôn nói và không bao giờ thực hiện nó. Anh nói sẽ trở về sau 15 phút, nhưng em biết là đừng có mà trông mong và em nghĩ không nên tin anh.

Sau khi 15 phút chờ đợi trôi qua lặng lẽ, em thật sự đã lo lắng. chúng ta, anh và em. Thật sự chỉ vừa gặp nhau và em đã quá khờ dại khi chuyển đến sống cùng anh mà không suy nghĩ, tìm hiểu về con người mà đã tự xưng là chồng em.

Và lại thêm 15 phút nữa trôi qua và anh đã trở về. Đúng ra anh nên nói rằng sẽ trở về sau 30 phút thì em đã không lo lắng thế này. Anh thật đáng ghét!

– Anh không sao chứ?

– Ừm, anh xin lỗi.

Em đang giận, và em chỉ muốn biết anh ổn thôi. Em đi thẳng lên phòng mà không thèm ngoảnh lại. Nhưng đang đi lên cầu thang anh có một cú điện thoại và anh đã nói quá to. Em không hề có ý nghe lén, chỉ là anh không hề quan tâm đến sự tồn tại của em mà thôi. Nếu như anh quan tâm thì sẽ thật kín đáo nói nhỏ lại. Nhưng anh đã không làm vậy. Và…

– Cô muốn gì? Lam Ngọc.

– Chẳng phải vừa nãy tôi đã nói rất rõ với cô rồi sao?

– Im đi, tôi không có dư lòng từ bi để cho cô đâu.

– Tôi cúp máy đây và nếu biết thân biết phận thì cô cũng biết tôi là ai rồi đấy!

Vậy ra anh đi gặp cô gái tên Lam Ngọc đó, mà cũng phải, anh đâu có nói mình đi đâu, chỉ là lỗi của em vì đã không hỏi kĩ mà cứ thế im lặng chờ đợi. Dù sao cũng chỉ có nửa giờ, chẳng có chuyện gì cả.

Chương 31

Tặng các bạn 3 chương 29,30,31 nhân dịp tết ất mùi 2015! Năm mới an khang thịnh vượng nhé!^^ 1-1-2015///Thân nhiều lắm///

Chương 31. Tình ngay lí gian

Không hiểu có

phải vì anh về trễ không đúng như lời nói không hay vì lí do nào đó mà em giận

dỗi không thèm nói với anh nửa lời ngoài mấy từ : “ Anh ơi xuống ăn tối”, “Anh

đi ngủ sớm đi”, “em đang học”. Hết.

Nhưng sáng

hôm sau khi mà bầu trời trở nên u tối báo hiệu kéo đến một cơn mưa. Giống như một

thước phim quay chậm báo trước một cơn phong ba.

Bữa sáng nghẹn

ngào



Ngọc

Lam là ai vậy anh?- Em bỗng lên tiếng, có một chút mừng hụt và anh biết em đã

nghe thấy cú điện thoại chiều qua.



Chỉ

là một người bạn “rất bình thường”

Trông em có vẻ

thất vọng và em chẳng hỏi thêm một câu hỏi nào nữa. Và anh thật sự lo lắng. Em

đang giận, vì điều gì chứ?

Chẳng lẽ em…?

Ghen!

Ôi, ghen!

Trời ơi,

ghen!

Anh dùng ánh

mắt sung sướng kín đáo nhìn em. Còn em thì vẫn vậy, dù không công khai nhém cho

anh cái nhìn cáu kỉnh.

Dù sao thì

quá khứ anh chỉ yêu người con gái ấy và hiện tại và tương lai anh sẽ yêu em cho

đến khi một trong hai chúng ta dứt hơi thở đến vùng đất lãng quên.

Anh chỉ yêu

mình em!



Hôm

nay chủ nhật em có muốn đi chơi với


Disneyland 1972 Love the old s