
g cô giám thị đều đều vang lênHôm nay, tôi sẽ làm bài thi kiểm tra kiến thức để thi ‘Nữ sinh được yêu thích nhất’ CHAP 15: BE STRONG (2)Kiến thức thì đơn giản thật… Nhưng đối thủ của tôi… Có hàng trăm thí sinh dự thi ấy chứ! Liệu tôi có đánh bại họ không…?“Nguyệt, cô tuyệt đối phải bình tĩnh làm bài, biết không? Công tôi giúp cô ôn bài tuyệt đối không thể đổ sông đổ biển được!!!” – Kim Ngân nhiệt tình mỉm cười“Không sao đâu, cô đừng lo” – Tôi mỉm cười mặc dù trong lòng vẫn có chút lo sợ“Cố lên. Cô nhất định sẽ làm được thôi” – Nhật Minh mỉm cười khích lệ nhìn tôi“Ừ, chắc chắn rồi” – Tôi gật đầu đầy quyết tâm“Xin nhắc lại, mời các thí sinh dự thi vào phòng thi” – Giọng bà cô lại vang lên“Thôi, tôi vào trong đây” – Tôi vẫy tay nhìn họTôi tự tin bước vào phòng thiAn Nhi đã ngồi ở đó từ lúc nào, đưa ánh mắt quái gở lên nhìn tôiTôi cũng đáp trả cô ta bằng một nụ cười khinh bỉ rồi tiến thẳng đến chỗ ngồi của mình, chờ giám thị phát đề thiTôi chống cằm suy nghĩ. An Nhi mà chịu thi đấu công bằng với tôi ư? Lạ thật… Có thể cô ta đang có chiêu trò gì đó… Tôi phải cẩn thận. Mà cũng có thể là cô ta muốn giành Minh bằng chính sức của mìnhTôi nhún vaiGiám thị bắt đầu phát đề thi.Tôi im lặng nhìn đề thi rồi viết kết quả vào tờ đáp ánĐề thi đúng là khó thật.Nhưng tôi phải cố gắng hết sức. Không thể thua An Nhi được. Nếu tôi thua, An Nhi sẽ có được MinhNghĩ đến đây tim tôi bỗng đau nhóiTôi… Thích cậu ta thật sao…? CHAP 16: CHƠI XẤU?!Trời trở lạnh. Cũng gần đến mùa đông rồi còn gì…“Như Nguyệt, chúc mừng cô đã vào được dự thi ‘Nữ sinh được yêu thích nhất’!!! Cô đã lọt vào vòng trong rồi đó” – Kim Ngân vui vẻ đến ngồi cạnh tôi trong khi tôi còn đang ngẩn ngơ ngắm trời ngắm đất“Có kết quả rồi sao?” – Tôi ngạc nhiên“Ừ, kết quả vừa được thông báo sáng nay trên bảng tin của trường. Tôi phải chen chúc với đám học sinh kia bao nhiêu lâu mới xem được kết quả đó!” – Kim Ngân hào hứng“Kim Ngân… Cảm ơn cô” – Tôi mỉm cười“Có gì đâu” – Kim Ngân phẩy tay“Không,… Tôi nói thật đó… Cảm ơn cô nhiều lắm…”“Có gì đâu… Mà này, An Nhi cũng lọt vào vòng trong đó” – Kim Ngân khẽ nhíu màyTrời ơi!!! Kim Ngân nhắc tôi mới nhớ chuyện thi đấu của tôi với An Nhi!!! Chết dở, cô ta lọt vào vòng trong rồi sao?! Xem ra tôi không còn cách nào khác phải thi đấu với cô ta rồiNhưng thật sự tôi cũng hơi lo… An Nhi vốn đã có khuôn mặt búp bê dễ mến. Nếu cô ta chịu khó đóng kịch một tí thì chắc chắn sẽ giành được tình cảm của rất nhiều người… Nhờ đó số phiếu của cô ta biết đâu lại nhiều hơn tôi…?“Đừng lo, tôi sẽ giúp cô mà” – Kim Ngân như đọc được nỗi lo lắng trong lòng tôi“Cảm ơn cô nhé..”“Nhưng tiếp theo cô phải biểu diễn nghệ thuật đó… Cô định làm gì? Hơn nữa tiết mục biểu diễn của cô rất quan trọng vì nó sẽ quyết định số phiếu bầu của cô đó…” – Kim Ngân nhìn tôiBiểu diễn nghệ thuật á? Tôi thậm chí còn không biết mình sẽ biểu diễn cái gì nữa…Mà chỉ còn 3 ngày nữa là đến ngày biểu diễn rồi. Trong khi cái đầu tôi không cho ra được cái gì hay ho cả. Tôi ôm đầu đau khổ…Tan học…Lạnh thật. Từng đợt gió lạnh cứ tràn về. Tôi run cầm cập. Tôi lại mặc ít áo quá nên không đủ ấm mới chết chứ. May mà kí túc xá khá gần trường. Nghĩ vậy, tôi bước đi nhanh hơn một chútNhưng những cơn gió đáng ghét kia lại không chịu tha cho tấm thân còm của tôi. Gió ngày càng mạnh. Hic hic, tôi có còn sống sót cho tới kí túc xá không đây…?“Ngốc” – Một giọng nói vang lên mà không cần nói tôi cũng biết là ai!!!Là Kim Nhật Minh!!!Cậu ấy nói rồi khoác lên người tôi cái áo khoác của cậu ấy“Đồ ngốc, phải biết lo cho bản thân chứ” – Cậu ấy nói“Cảm ơn…” – Tôi mỉm cười“Ngày mai phải mang áo ấm đi học, biết chưa?” – Cậu ấy nhìn tôi“Ừ…” – Tôi gật đầu“Cô về trước đi. Tôi bận việc chút”“Ừ, bye nha” – Tôi vẫy tay chào cậu ấyCậu ấy khẽ gật đầu rồi chạy đi mất. Tôi một mình lê bước về kí túc xá, trong cái lạnh cắt da cắt thịt mặc dù đã mặc mấy lớp áo…Kí túc xá…Lạ thật, đã 8 giờ rồi mà sao cậu ấy vẫn chưa về nhỉ? Rốt cuộc là đi đâu…?Điện thoại tôi rung lên, báo có tin nhắnTôi mở tin nhắn ra đọc“Tới phòng nhạc của trường mauMinh”Hả? Tới phòng nhạc bây giờ á? Rốt cuộc cậu ta đang làm cái gì vậy nhỉ?Tôi miễn cưỡng khoác thêm cái áo rồi đi đến trường. Buổi tối lạnh thật. Tôi vừa run cầm cập vừa bước đến trườngĐến sân trường thì đột nhiên An Nhi từ đâu nhảy ra“Cô đi đâu đây?” – Cô ta nở một nụ cười khó hiểu“Không phải chuyện của cô” – Tôi trừng mắt nhìn cô ta rồi tiến vào trường“Khoan đã” – Cô ta cười quái đản rồi đẩy tôi một cái thật mạnh – “Tao chưa nói chuyện xong mà”Tôi bị mất thăng bằng nên lùi lại mấy bước“Chuyện gì?” – Tôi tỏ vẻ khó chịu nhìn cô ta“Cũng không có gì to tát lắm đâu” – Cô ta búng tay một cái. Khoảng chục người không biết từ đâu ra đứng chắn ngang trước mặt tôi, tay cầm gậy gộc trông rất đáng sợ – “Tao muốn mày phải rút khỏi cuộc thi ngay lập tức” CHAP 16: CHƠI XẤU?! (2)“Rốt cuộc cô cũng lộ bản chất cáo già ra rồi à” – Tôi nhướng mắt khinh bỉ nhìn An Nhi – “Xin lỗi nhưng tôi sẽ không bao giờ rút đâu. Tôi sẽ thi, và nhất định sẽ thắng cô”“Thế sao?” – Cô ta hơi ngạc nhiên – “Tuỳ mày thôi, nhưng tao k