Anh yêu em một mét bốn lăm ạ

Anh yêu em một mét bốn lăm ạ

Tác giả: Dương Hàn Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322970

Bình chọn: 8.5.00/10/297 lượt.

xứng!

Nó dừng lại, khẽ hít một hơi thật sâu, cảm nhận những chiếc móng nhỏ xinh đang không ngừng cứa sâu vào lớp da mỏng manh khiến cho bàn tay tưởng như bật máu. Nỗi đau bên trong điên loạn gào thét thôi thúc đôi môi Nó tiếp tục:

– Anh nói anh sẽ làm tất cả những gì để tôi được hạnh phúc phải không? Nếu thế thì.. Thật sự tôi rất mong.. Sau ngày hôm nay, anh sẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi càng nhanh càng tốt..

Jackson ngây người nhìn Nó, đôi mắt biển xanh dường như ngập tràn một nỗi đau khó tả nhưng giờ phút này Nó chỉ thấy hận, hận và hận.. Nó ghét đôi mắt ấy cũng như ghét tất cả những gì thuộc về con người ấy.

– Anh.. – “Kẻ đó” lắp bắp – Anh biết bây giờ em đang bị đả kích rất lớn. Anh .. Anh xin lỗi.. Nhưng … Làm ơn hãy tin rằng.. Anh thật lòng yêu em!

– Thật lòng yêu tôi? – Nó nheo mắt, nở nụ cười nhạo báng trên môi tiếp tục nói – Xin lỗi! Không phải đâu! Anh ích kỷ đến nỗi Anh chỉ có thể yêu chính bản thân mình thôi!

– Tại sao em lại nói thế?

– Anh hận mẹ Jay, anh nghĩ bác ấy đã cướp bố anh ra khỏi tay mẹ anh, rồi khi bác ấy mất đi, anh lại trút mối hận thù của mình lên đầu anh ấy. Anh biết Jay và Uyển Phương là một đôi, anh tìm cách chia rẽ họ.. Đến bây giờ, khi anh biết tôi và anh ấy yêu nhau, anh lại tìm cách làm hại tôi. Tôi và Uyển Phương chỉ là công cụ trả thù của anh phải không? Anh quả thật là một thằng hèn.. Hèn đến đáng thương! Jackson ạ!

Giờ phút này, Nó bỗng nhận ra tất cả… Dường như Nó đã biết rất rõ đêm đó chuyện gì xảy ra khiến cho Uyển Phương phải chạy đi trong nước mắt và ngay cả nguyên nhân của vụ tai nạn kia cũng trở nên sáng tỏ. Nhưng trớ trêu làm sao, cái giá phải trả cho phát hiện đó quả thật không hề nhỏ một chút nào.

Nó đưa đôi mắt dài nhìn người đàn ông với bộ mặt giống như của những kẻ tử tù khi đối diện với vành móng ngựa bỗng dưng có cảm giác muốn cầm dao mà đâm cho hắn một nhát. Nhưng tất nhiên là Nó không thể làm như thế bởi vì hắn … Chẳng đáng.

– Vậy là em đã biết rõ mọi chuyện! – Jackson khẽ nói trong tiếng thở dài – Không sai! Anh đã dùng Uyển Phương để trả thù Jay và ban đầu anh tiếp cận em cũng là vì mục đích ấy.. Nhưng sau đó, dần dần, anh bị em cuốn vào từ lúc nào cũng không rõ nữa.. Bất luận em có tin hay không thì .. Thật lòng, anh rất yêu em!

– Yêu tôi? – Nó lại khẽ nhếch môi, cơn tức giận dâng trào khiến cho giọng nó bị bóp méo thành một tiếng rít chói tai – Yêu tôi… Yêu tôi mà anh làm hại tôi? Xin lỗi! Cho dù tôi còn non nớt nhưng cũng đủ chín chắn để biết rằng yêu một người không phải là cố gắng có được người đó bằng mọi giá mà là sẽ làm tất cả để người mình yêu được hạnh phúc . Anh đừng làm hoen ố thứ tình cảm cao đẹp ấy bằng cách đem nó làm lá chắn cho hành động xấu xa, bì ổi của chính mình.. Đừng làm tôi thấy ghê tởm anh hơn nữa…

Jackson dường như gục xuống sau câu nói của Nó. Nó đưa mắt lạnh lùng nhìn người đàn ông ấy, mái tóc vàng vốn mượt mà nay bị bàn tay với những ngón thon dài không ngừng dày vò khiến chúng trở nên rối bời, xơ xác; ngay cả đôi mắt biển xanh vốn rực rỡ cũng bị chủ nhân nhuộm cho một màu u buồn tuyệt vọng, thân hình cao lớn run rẩy tưởng như có thể bị ngã xuống bất cứ lúc nào. Tất cả toát lên một vẻ thảm thương và thiếu sức sống khiến cho ai nhìn thấy cũng phải mủi lòng. Có lẽ.. Nó cũng sẽ chia sẻ và cảm thông nhưng.. Đấy là khi điều đó xảy ra vào một hoàn cảnh khác, trong một thời điểm khác..

Còn bây giờ, trong hoàn cảnh này, khi nhìn thấy cái vẻ đáng thương kia trong lòng Nó chỉ có sự ghê tởm và khinh miệt.

Những cử chỉ quan tâm, thái độ ân cần, những lời nói dịu dàng trước đây khiến Nó ấm lòng bao nhiêu thì giờ đây lại trở thành những lưỡi dao cứa vào tâm hồn khiến trái tim Nó rỉ máu..

Một người đã từng là Thiên thần bỗng chốc trở thành một con Ác quỷ..

Cảm giác bị phản bội, bị lừa dối, bị tổn thương khiến Nó chỉ muốn làm tất cả để buộc cái kẻ đang quỳ gối trước mặt mình kia phải bị dày vò, hành hạ và phải chịu đựng tất cả những hình phạt đau đớn nhất.

Đã có những khoảnh khắc, để xoa dịu những tổn thương đang không ngừng tấy đỏ nơi tâm hồn, trong Nó bỗng trỗi lên một khao khát là được tự tay đâm, chém, dày xéo và thậm chí là băm cái kẻ đáng ghét kia thành trăm mảnh nhưng rồi đến cuối cùng, Nó lại chọn cách đối diện với hắn bằng một thái độ “bình yên” nhất có thể.

Không phải vì sự chênh lệch quá rõ ràng về sức khỏe khiến Nó lo sợ, càng chẳng phải vì Nó thiếu can đảm mà không thể xuống tay. Lý do giúp cho Nó đối mặt với hắn một cách thản nhiên như vậy đơn giản là vì Nó nhớ tới câu mà người ta vẫn thường rỉ tai nhau: “Đỉnh cao của sự trả thù chính là tha thứ”

Thật lòng mà nói thì Nó biết mình chưa đủ sự bác ái, vị tha để có thể dẹp bỏ được hết những oán hận sân si kia nhưng… Nó vẫn tin… Tòa án lương tâm chính là nơi sẽ đưa ra phán quyết chính xác nhất.

Đôi khi… Việc ta chẳng làm gì lại khiến cho kẻ tội đồ trở nên khiếp sợ.

– Anh.. Xin lỗi! – Jackson ngước đôi mắt màu nước biển tha thiết nói. Nó nhận ra biển dường như đang bị che mờ sau lớp sương mù trở nên mờ đục.

Một khoảng im lặng kéo dài… Nó cảm thấy mệt


Lamborghini Huracán LP 610-4 t