
Anh sẽ phải yêu em
Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 323292
Bình chọn: 9.5.00/10/329 lượt.
a không xa, liền thấy xe Vệ Hiểu Phong, tốc độ xe quá nhanh, không phải Manh Manh quá quen thuộc xe của anh, nói không chính xác là theo người gào thét bên cạnh mà biết. Manh Manh lớn giọng hô một tiếng, Vệ Hiểu Phong mới thấy hai nữ sinh thoạt nhìn có chút lôi thôi ở ven đường cái.
Hôm nay Vệ Hiểu Phong thật sốt ruột, bắt đầu hoài nghi Sài Tử Hinh, còn vì sự việc gần đây nhất, bắt được mấy du côn lần trước đâm anh, không tính là xã hội đen, chỉ là một tên lưu manh không việc gì không làm trong xã hội, gần đây mới bắt đầu phát triển thành cướp bóc, nếu không chạm đến trên đầu Hiểu Phong, cũng không đến mức nhanh như vậy đã vào cục cảnh sát.
Kẻ cầm đầu họ Đỗ, bởi vì làm lưu manh, có tên hiệu là Đỗ lão hắc, thật ra hắn rất có đạo đức nghề nghiệp, chết cũng không nói người thuê là ai, Vệ Hiểu Phong đoán, có lẽ căn bản là hắn không biết, bởi vì, theo lời hắn, tiền là do chuyển khoản, sau đó thì điện thoại liên hệ, theo thông tin điện thoại cùng chuyển khoản lưu lại, tìm được nhân viên tạm thời tên Dương Ba ở công ty Hồng Cơ.
Dương Ba là quản lí dưới tay Sài Tử Hinh, trước kia chỉ là thực tập sinh, được Sài Tử Hinh nhìn trúng, chỉ một năm liền trở thành quản lí, chỉ bằng những chứng cớ này còn chưa là gì, mặt khác bên trong còn có một tin tức, mới làm Vệ Hiểu Phong bắt đầu hoài nghi đến Sài Tử Hinh.
Trong tay anh cầm ảnh chụp của mảnh đất kia, thật ra không có gì, nhưng mà phía sau ngọn núi lại có quặng chưa khai thác, nhân viên tìm mỏ của Hồng Cơ đã đến vài lần, lúc trước các công ty tranh giành với mình, trong đó cũng có Hồng Cơ, chẳng qua lúc ấy không phải Sài Tử Hinh tự mình ra mặt, nên anh không chú ý mà thôi.
Mà bên trong Hồng Cơ cũng không giống mặt ngoài, thoạt nhìn tích cực phát triển như vậy, sau khi hoài nghi Hồng Cơ, Vệ Hiểu Phong cố ý nghiên cứu điều tra tình hình hoạt động của Hồng Cơ, bên ngoài nhìn rất tốt, bên trong đã sớm như gỗ mục, ngoài ngân hàng, người duy nhất còn giữ cổ phần cao nhất của công ty trừ cha con Sài Tử Hinh, chính là cha của Lâm Thanh.
Vệ Hiểu Phong cũng đột nhiên hiểu rõ thái độ của Sài Tử Hinh với Lâm gia, mọi việc đều thuận lợi, cô nàng này lại sự thật có trái tim lạnh lùng, trong lòng của cô gái như vậy không có khả năng sẽ có tình yêu, bởi vậy Sài Tử Hinh đối anh, cũng là có mưu đồ.
Thật ra Vệ Hiểu Phong không sợ, nhưng còn có Manh Manh, cô nàng Sài Tử Hinh này sẽ nghĩ ra chiêu thức nham hiểm gì, Vệ Hiểu Phong không xen vào, nhưng điều kiện tiên quyết là không thể động vào Manh Manh, nếu Manh Manh có sơ xuất gì, cho dù ông bà ngoại buông tha cho anh, ba mẹ anh cũng phải đem anh lột da moi tim (dã man quớ), còn có gã Phùng đầu gỗ, anh không thể trêu vào.
Bởi vậy sớm tìm người âm thầm theo dõi Manh Manh, đêm qua anh có cuộc xã giao quan trọng, uống nhiều, vừa có cảm giác tỉnh lại trời cũng đã sáng, mới nhìn thấy tin nhắn, mặc quần áo liền chạy ra ngoài, thấy Manh Manh cùng Trần Hiểu Kỳ đứng ở ven đường, một thân mồ hôi lạnh của anh mới hạ xuống, không khỏi thở dài: “Nha đầu kia vốn không có lúc nào làm cho người ta bớt lo…”
Chương 49
Manh Manh chưa từng thấy anh họ gấp gáp như vậy, theo cô nhớ, trên người anh Hiểu Phong có loại trầm ổn mà băng Thái Sơn có rơi thì mặt cũng không đổi sắc, trong tính cách, anh càng giống dượng Vệ Thừa Tuyên của cô.
Cô của cô là nữ cường nhân trong giới kinh doanh, hào quang vô hạn, dượng là học giả không có tiếng tăm gì, người ngoài nhìn vào, ước chừng sẽ cảm thấy dượng không xứng với cô của cô, nhưng Manh Manh không cho rằng như vậy, dượng là người đàn ông tương đối có mị lực, không nhiều lắm, nhưng cái loại cơ trí này là lộ ra từ trong xương, là một người đàn ông tu luyện đến đỉnh cao, mới có thể có được.
Manh Manh cảm thấy, dượng có một loại khí chất nho nhã cổ đại, anh Hiểu Phong kế thừa ưu điểm của cha mẹ, có ý nghĩ nhanh nhạy, cũng có loại khí chất cơ trí nho nhã này, tự nhiên, cũng là thương nhân giảo hoạt, cho nên, nôn nóng giống hôm nay tuyệt đối chưa từng thấy.
Hơn nữa anh luôn luôn chú ý hình tượng nhất, hôm nay thực có chút lôi thôi, tùy ý chụp một cái áo sơ mi mà mặc, nút áo cũng cái trên cái dưới, hiển nhiên là vội vàng chưa kịp chỉnh đốn, quần và áo sơ mi hoàn toàn không phù hợp, nhìn qua có chút cổ quái, tóc cũng có chút hỗn độn, tóc mái xoã tung che khuất cái trán, dù vậy, cũng không mất mặt, ngược lại trẻ hơn rất nhiều so với bình thường, cũng có một loại gợi cảm lôi thôi lếch thếch lộ ra trên người.
Thật ra Manh Manh không cảm thấy gì, dù sao từ nhỏ đã cùng anh họ sống cùng nơi, cái gì mà chưa thấy qua, hơn nữa trước đây, cô đi theo sau anh họ, giống như cái đuôi nhỏ, tính ra, thời gian Manh Manh và anh họ ở cùng nhau, còn nhiều hơn Ki ca ca vài lần, đối với các loại diện mạo của Vệ Hiểu Phong, sớm đã không còn gì để xem, nhưng Trần Hiểu Kỳ thì khác.
Vốn không có sức chống cự với Vệ Hiểu Phong, lúc này tròng mắt cũng không thể khép, bộ dáng mắt mở trừng trừng, khiến Vệ Hiểu Phong rất vui vẻ, ý tứ của nha đầu kia, thẳng thắn chứ không mịt mờ chút nào, mỗi lần thấy cô, Vệ Hiểu Phong đều có thể liếc mắt một c