
chưa có sự ràng buộc, khong thể tự do đuoc . Nhất là đi qua đêm ở lại nhà bạn trai . Hằng nghĩ thế là đúng
– Thạch cãi:
– Đâu phải chỉ mình em . Còn hai chị chứ bô.
– Mười chị cũng khong thể giữ nổi trái tim của em . Chị chả dại, đứng ra đảm bảo cho THanh Hằng, dù chị cũng rất muốn con bé đi cho vui
– Hôm qua ông Huy ghé nhà tao, dáng điệu bơ phờ như 1 gã bụi đời . Huy nói tuần tới cả gia đình hắn lên Đà Lạt nghĩ, thăm bà con hắn đang bệnh nặng thì phải . Nhỏ Hằng biết đâu sẽ là than`h viên của gia đình Huy
– Như Thạch chậm rãi:
Ông Huy khong ngờ thất tình chị Hai dữ thế . Bây giơ `nhìn ông ấy chán lắm . Nguoi lúc nào cũng nồng mùi rượu . cẩm Tú băt” đầu chán thì phải . Em bắt gặp bà ấy vài lần hát Karaoke chung môt. băng toàn bọn quậy ở bên Tân Bình
– Như Thủy nhíu mày:
– Huy vối bảN lĩnh lắm kia mà . Sao chuyện tình cảm có thể chi phối tích cách hắn tới mức ấy . Thât. ra, tao chưa hề có tái độ gì để Huy hy vọng, nhất là từ hôm bác Uyên giới thiệu Cẩm Tú với bọn mình . Vô tư mà nói, con bé ấy cũng xinh xắn . Con nhà giàu nhiều đứa thường chơi ngông, sự ngông nghênh qúa đà, dễ dẫn đến những đa đớn ân hận
– Thanh Trà nhún vai:
– Tao cũng khong thể tin, mày lại gặp nhiều đối thủ như vậy . Hình như Huy có bà chị họ cũng chịu chơi lắm
– Như Thủy buôgn thỏng:
– Thì diễm My chứ ai
Thanh Trà trố mắt:
– Nhỏ mà ta gặp và thu băng hôm ở quán cùng ông Cuong hả ?
– Ừ ! Bây giờ bà ấy chính thức quan hệ với ông Cuong hơn cả mức bình thường, chắc họ sẽ lấy nhau
– Thanh Trà ***t chét:
– Ông Cuong nhiều tham vọng . Trời mà biêt” trogn đầu óc qúa nhiều “đạo luật” của ong cuong, đang tồn tại những suy tính gì . Tao thì khong tin Cuong chịu dừng ở Diem My . Nếu làm một con tính cộng trừ đơn giản . Mày vẫn có nhiều khả năng giúp ong ấy đổi đời hơn
– Trời đất ơi, khong ngờ mày giỏi suy đoán vậy . Đừng học đại hoc. tốn tiền . Mở một am nhỏ, lập đàn coi bói, nhanh giàu hơn đó Trà
– Tiếc nỗi, tao sẽ phải bay qua Úc, đất nước họ văn minh, ai tin bói toán mà lam`
– Nhu Thạch đủng đỉnh:
– Em cũng nghĩ như chị Trà . Ông Cuong lắm mưu nhiều kế . Chị còn khốn khổ với ong ấy
– Như Thủy chắc nịch:
– Ba đã hứa sẽ ủng hộ tao đến cùng, nếu bà nội cố tình ép
– Ngoài Cuong ra, mày cũng khổ vì ông Tuan nữa
– Tuấn yêu tao chân thật, chỉ chờ tao môt. câu trả lời, anh ấy sẽ đến thưa chuyện cùng ba tao . Gì mà khô?
– Tao khong nói Tuan, Ý tao muốn nhắc mày phải cẩn thận bà Vân Phượng . Chị ta từng trải hơn tụi mình . Nhất là mẹ rât” tin ở chị ấy
– Tao khong muốn nghĩ gì lúc này nữa . Chuyện gì đến khắc đến
– Như thạch cuoi hết cỡ:
– Vậy thì mau rời chốn này, ra vười hồng đi chị Hai
– Đứgn trước những bụi hồng đủ ba màu hoa trắng, đỏ, vàng, Như Thạch ngẩn ngơ:
– Em khong ngờ, chúng ta có vườn hoa tuyệt vời thế này . ThanH Hằng thích hoa hồng lắm
– Thanh Trà cuoi cuoi:
– Nhóc ơi, đừng lãng mạn qúa > khi nào về cứ cắt đủ môt. trăm đóa hồng về tặng nàng la đủ . Nội khu vườn này đủ nuôi sống môt. gia đình khoảng bốn người ăn
– Thuy le lưỡi:
– Tao sợ đầu óc mày . Việc gì mày cũng tính ra tiền đuoc
– Mày nói hơi bị quá lời đấy . Tao chỉ nhìn thực tế giá cả loại hoa hồng mà ước đoán . Thím Đoan mày đúng là môt. nhà chăm sóc cây tuyệt vời, y như các món ăn thím ấy làm cũng đủ đầy hương vị vậy
– Như Thạch bỗng nói:
– Chị Hai, em xuống khu vườn thông phía trước mặt đuoc khong ?
– Chi vậy ?
Con trai phải tìm đến những nơi mạnh mẽ, phóng khoáng . Ngửi hoa như hai chị, em thành pê đê thì nguy
– Qủi sứ . Thích thì cứ việc, nói na)ng lung tung . Nhớ đừng đi sâu vào rừng nha Thạch . Trời sắp tối rồi
– Như Thạch bât. cuoi:
– Chị coi em giống con nít qúa vậy . Trời tối cũng kệ chứ . Nơi này làm gì có rắn, rết mà sơ.
– Dứt lời Như Thạch chạy nhanh xuống phía rừng thông
– Thanh Trà cuoi cuoi:
– Đúng ra, tụi mình là công tác tư tưởng để nhỏ Hằng đi mới phải . Lên thành phố tình yêu, mà cả ba chị em đều sô lô hết
– Như Thủy tỉnh bơ:
– Môt. tháng đủ cho mày tìm một anh chàng lãng tử xứ sương mù
Tao ngán chắc . Qúy và tao vẫn có tự do riêng của mình . biêt” đâu, tao gặp đuoc môt. gã tệ hơn Qúy, tao vẫn say cũng khong biêt” chừng
– Vậy mày thử xem . Ngày mai đi một vòng Đà Lạt, nhât” định khi về mày khogn còn đơn độc
– ThanH Trà lơ lững:
– Lo giữ trái tim của mày ấy . Nếu khong ông Tuan dám bỏ Sai Gòn lên bám trụ Ở đây qúa
– Nhún vai, Như Thủy cuoi lặgn lẽ . Nghiêng người xuống bụi hồng bạch, cô mơ màng nghĩ đến những điều ước thầm kín của con tim cô.
Chương 24
Bà Tâm An ngỡ ngàng:
– Ủa ! Anh Tài ? Cơn gió nào đưa anh ghé tệ xá của tôi vậy ?
Ông Tài vui vẻ:
– Hôm nay rảnh rỗi, tôi chợt nhớ bạn bè nhớ những kỷ niệm môt. thời gian khổ . Nhớ ra rằng đã quá lâu, tôi khong ghé tah)m các bạn . Dạo này bà khỏe không ?
Bà Tâm An cuoi cuoi:
– Mời ông vô nhà . Tôi sẽ pha cho ôgn ly trà bắc thât. đậm . Tôi vẫn nhớ hồi ở chiến khu, ôgn và anh Hùng vẫn thích loại trà này
Ông Tài hóm hỉnh:
– Bây giờ tôi khogn uống đắng đuoc nữa, phải có c hút đường
– Tưởng cao sâm ngủ cốt gì, chớ đường phèn đường cat” tôi đều có đu?
Bà Tâ