Insane
Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322164

Bình chọn: 7.00/10/216 lượt.

n hơn xe hắn mà . Hắn mà nghe mày gọi hắn là giám đốc vải vóc, chắc hắn điên đầu qúa

– Như Thủy cười cười:

– Tao gọi đúng việc làm của hắn đấy chứ

– Thanh Trà cười khúc khích . Cô dừng xe trưỚc môt. tiệm sửa xe vẫn còn sáng ánh điện

– Như Thủy nhắm mắt vì ánh đèn nê ông qúa sáng . Cô nghe giọng Thái Tuấn vui vẻ:

– Ôi chào ! Tổng chào hai người đẹp . Đi chơi vui vẻ chứ ?

– Thanh Trà tíu tít:

– Anh Tuấn, đợi tụi em lâu chưa ?

– Như THủy hé mắt, thấy Tuấn so vai và đang nhìn cô, giọng hắn thật… kịch:

– Ồ ! Thứ bảy là tối dành cho tình yêu mà . Anh đâu lãng phí thời gian thế . Anh cũng vừa tới đây thôi

– Như Thủy lém lỉnh:

Bộ anh không sợ tụi tôi thổi xe của anh luôn sao ?

– Thái Tuấn tủm tỉm:

– Chiếc xe đáng giá là gì . Tôi lo cho hai cô thì có

– Như Thủy Tròn mắt:

Sao mà lo cho tụi tôi ?

– Thông thường các cô gái đẹp đến các buổi tiệc tùng sinh nhật, dễ bị bắt hồn bóng . Tôi sợ hai cô đi lạc đường, mất công tôi đi tìm

– THanh Trà bât. cười:

– Anh bẻm mép ghê . Nếu không nói chuyện em dám chắc, chả cô nào dám hé răng trước anh

– Anh không nghĩ mình đáng sợ thế ?

– thiệt đấy . Mặt anh lạnh như nước đá, mắt cũng cũng vậy . Nhìn thôi đủ ngán

– Thái Tuấn giơ tay:

– Ôi trời ! CHết tôi rồi . Vậy mà ở nhà mẹ tôi cứ nói “con mẹ thật đẹp trai, phong độ” đúng là mèo khen mèo dài đuôi

– Như Thủy ngập ngừng:

– về đi , Chủ tiệm người ta chờ kìa , Đẩy xe ra, Thái Tuấn từ tốn:

– Tôi chắc hai em chưa ăn gì . Chúng ta cùng ăn tối nhé

– Như Thủy vội lắc đầu:

– Muộn qúa rồi . Tôi phải về, kẻo nội tôi mong

– Thanh Trà kéo tay Thuỷ:

Như Thủy, tao đói bụng thiệt tình . Ở nhà chắc chỉ còn cơm nguội . Đi c hút thôi mà

– Như Thủy ngần ngừ:

– Nhưng, tao xin phép…

Nội sẽ thông cảm . Tuổi trẻ ham vui mà . Đi nhé

– Thái Tuấn cũng bảo:

– Thanh Trà nói đúng đấy . Bà cụ sẽ không phiền trách em đâu . Thêm ba mươi phút thôi mà

– Như Thủy chép miệng:

– Đúng nửa tiếng thôi nha . Tôi lo nhất ngày mai bị gọi trả bài

– OK !

– Thái Tuấn đưa Thủy và Thanh Trà đến một con hẻm nhỏ . Môt. quán tối rất đông thực khách

– Như THủy ngạc nhiên:

– Mới tối thôi mà, sao đông người thê” nhỉ ?

– Thái Tuấn giải thích:

– Quán này bán cả co(m và phở bún nên nhiều người lười nấu cơm, rủ nhau ra đây ăn cho tiện . Lâu lâu đổi mới môt. lần thôi

– Thanh Trà léo nhéo:

– Mày ăn gì hả Thủy ?

– Đúng là đói thật . Mũi ngửi hết cả mùi vị, chân răng muốn tứa nước, Như Thủy mới nhận ra, cô đang đói muốn xỉu . Chẳng khách sáo,Thủy nói:

– Tao ăn cơm chiên giang châu

– Thái Tuấn sáng mắt:

– Không ngờ tôi lại chung ý thích của em . Thật vui, khi biết mình có đồng minh ăn uống

Thanh Trà dài giọng:

– Tối mà ăn cơmm, chán bỏ xừ . Trà ăn mỳ vịt tiềm

– Các món ăn được dọn ra thât. nhanh . Vừa ăn, họ vừa nói chuyện thât. vui vẻ, gần hết bữa cơm, điện thoại di động của Thanh Trà kêu tíc tíc

Nghe máy xong, nó xụ mặt:

– Mẹ tao đang thu hụi dưới bến xe xa cảng, bà cần tao tới gấp . Anh Tuấn, đưa giùm Như THủy về nhà nghen

– Như Thủy cuống lên:

– Tao đi với mày ?

– Không được ! Tao xuống để chở mẹ về . Mày đi nữa, làm sao chở ? Tao xin lỗi nha

– Thoắt cái, đã mất hút cùng chiếc xe của nó đầu hẻm

– Thái Tuấn ân cần:

– Thủy ăn thêm gì nữa không ?

– Như Thủy lắc nhẹ:

– Thủy ăn thế đủ rồi . Thú thât. là đói chứ thường khi Thủy ăn ít lắm

– Thái Tuấn dịu dàng:

– Sắp thi đến nơi, Thuỷ phải chịu khó ăn uống mới đủ sức thi ! Học nhiều, thức nhiều mà không chịu ăn, sẽ gục đấy

– Thủy cắn môi:

– Cám ơn lời khuyên của anh

– Cô chợt nheo mặt:

– Anh Tuấn có vẻ nhàn nhạ với cương vị của mình nhỉ ?

– Thái Tuấn cười:

– Ai nói với em, tôi nhàn hạ ?

Em đoán thôi

– Thái Tuấn tủm tỉm:

– Nghe danh vị thì nhàn đấy, suốt ngày ngồi môt. chỗ ký công văn, tài khoản, ra lệnh “sát sinh” cho người dưới quyền rồi tiệc tùng bia bọt . Em út cũng hàng trăm . Giám đốc mà . Vậy nhưng vẫn bị mẹ tôi mắng là ngốc nghếch, là to đầu mà không có người dám lấy . Thôi thì đủ kiểu, khiến tôi điên cả đầu, ít ai biết để ngồi cho vững vàng trên cái ghế giám đốc, tôi phải đầu tư hết chất xám trong người tôi mỗi ngày . Lúc nào cũng thay đổi mật mã, chất lượng sợi tơ,phải chú ý đến đời sống công nhân . Một bản hợp đồng kinh tế có giá trị bạc tỉ, tất nhiên phải hơn hẳn một cuộc hẹn hò với các cô gái . Tôi được Tấm thân khỏi công ty thì cơ thể đã rã rời, mục nát . Còn đâu mà em út nữa chứ

– Như Thủy bật cười:

– Tôi chưa từng nghe ai ca cẩm cuộc sống của mình như anh cả . Giám đốc còn than thì cónước chết chìm

– Thái Tuấn nheo mắt:

– Cuộc sống luôn có những khúa mắc của nó . Nếu làm giám đốc là phải có tình yêu em út như mẹ tôi nói, thì bây giờ tôi đâu có thoải mái ngồi quán với em đúng không ?

– Như Thủy bối rối, vì cái nhìn rất tình tứ và quyến rũ của Tuấn . Tận cùng trong tim mình, Thủy không thể không nhận xét: Tuấn có dáng đàn ông mạnh mẽ, phong trần, ánh mắt đa tình cuốn hút phụ nữ hơn Cao Cường

– Chẳng rõ vì đâu, cô lại có lối so sánh như thế

– Chã lẽ cô thật tình có cảm tình với Thái Tuấn ? Môt. gã đàn ông mà lần nào gặp mặt, cô và hắn cũng gấu ó nhau, như m