pacman, rainbows, and roller s
Anh Là Đồ Khốn Nhưng Em Yêu Anh

Anh Là Đồ Khốn Nhưng Em Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325465

Bình chọn: 7.5.00/10/546 lượt.

quá, ta thích!!!!!!!!!!!!!>

– Còn chuyện gì tôi không biết nữa không? Nói luôn đi

Nó choáng váng mặt mày sau câu xác nhận của hắn, nói đều đều:

– Cho tôi biết, anh đưa tôi đến đây bằng cách nào?

– Sau khi em ngủ rồi, anh cho người lái phi cơ đưa chúng ta đến đây và 1 tuần sau, họ mới nquay lại – Hắn nhìn nó bằng ánh mắt ngây thơ vô tội.

“RẦM”, nó té xỉu, trời ơi là trời, nó không ngờ nó lại có một người chồng như hắn, rốt cuộc nó đã làm gì nên tội để bị đối xử như thế này chứ? Cũng may hắn còn đưa nó lên núi, nếu hắn lên cơn túm nó ra hoang đảo, chắc nó sẽ nhảy xuống biển mà tự sát quá. Nó lấy tay xoa nhẹ thái dương, thều thào hỏi hắn:

– Vậy là còn tới 7 ngày nữa máy bay mới tới sao?

– Không – Hắn nhìn nó bằng ánh mắt cún con – 6 ngày nữa là máy bay tới rồi.

– Hả? Chẳng phải anh nói một tuần sao? Phải là 7 ngày chứ? – Nó ngạc nhiên nói

– Không, 6 ngày, vì hôm trước và hôm qua, em ngủ li bì nên không biết đó thôi – Hắn thật thà trả lời.

“RẦM”, nó tiếp tục té xỉu, lầm bầm nguyền rủa ông trời, hắn nói một viên thuốc ngủ nho nhỏ thôi, mà nó ngủ li bì suốt 2 ngày, mai mốt hắn xài tới viên lớn, chắc nó ngủ miện mài vài tuần quá, hèn gì lúc nãy trên bàn ăn, nó ăn nhiều đến ngạc nhiên, ban đầu nó còn lo mình bị rối loạn tiêu hoá, bây giờ thì nó đã hiểu vì sao. Nó loạng choạng bỏ vào trong nhà sau khi đã xỉ thẳng vào mặt hắn:

– Anh mà dám đi theo, tôi giết!

Nói rồi, nó hầm hầm bỏ vào trong nhà, để hắn đứng một mình ngơ ngác. Sau khi nó đi khuất, hắn nhếch môi:

– Còn 6 ngày nữa cơ mà, anh sẽ từ từ mà chơi với em

Nói xong, hắn cũng bỏ vào nhà. Lúc này, nó đang trút giận lên tấm thớt trong bếp, con dao trên tay nó giơ lên rồi lại hạ xuống với lực mạnh nhất. tiếng gió bị xé vang lên khiến hắn khẽ rùng mình rồi nhanh chóng lẻn đi chỗ khác. Dù hắn có lợi hại hơn nó thật nhưng trong lúc này, hắn mà xáp vào chắc chắn sẽ nhận nguyên con dao sắc, mà hắn thì vẫn chưa muốn chết, hắn vẫn còn yêu đời lắm, hơn nữa hắn chỉ vừa mới có lại nó, nếu hắn chết bây giờ thì chẳng phải thằng khác sẽ nhào vào mà giành với hắn hay sao? Thôi thì cứ lỉnh đi rồi tới lúc nó bình tĩnh lại, hắn sẽ xuất hiện vậy. Nghĩ là làm, hắn biến đi rất nhanh, nó thì vẫn trút giận lên con dao và tấm thớt, cục thịt phía dưới thì đã nát bét. Nó vừa băm vừa rủa hắn không ngừng, không hiểu hắn đang nghĩ cái gì mà lại đi đưa nó lên núi, lại còn là núi không thể xuống được bằng cách nào khác ngoài đi máy bay. Bây giờ, nó đang phụ thuộc vào hắn nên nó sẽ chiều hắn một chút vậy, khi nào về nhà rồi, hắn nhất định sẽ chết dưới tay nó. Nghĩ đến đó, nó không kềm nổi một nụ cười thoả mãn của ác quỉ, còn hắn thì bỗng nhiên cảm thấy lạnh ót và rùng mình.

Làm xong bữa tối, nó gọi hắn vào ăn, vậy mà gọi đến khan cả tiếng, hắn vẫn biệt tăm. Nó tức giận bỏ ra ngoài tìm hắn, đi lòng vòng một hồi, nó chẳng thấy hắn đâu mà chỉ thấy toà nhà im lặng một cách đáng sợ. Vốn chẳng sợ ma, nó quyết định bỏ ra ngoài tìm hắn. Lúc này trời đã tối om, một mình nó cầm chiếc đèn pin đi ra ngoài. Bầu trời đen kịt, che mất đi ánh sáng của mặt trăng và những vì sao. Từng cơn gió lạnh lẽo của buổi tối thổi nhẹ qua những tán cây, tạo nên tiếng xì xào và cọt kẹt của những cành cây muốn gãy chạm vào nhau. Nó quyết định đi một vòng bên ngoài xem sao, trong khi đi, thỉnh thoảng nó lại nghe thấy tiếng của những loài chim, côn trùng và tiếng đá lạo xạo dưới chân. Tất cả tạo nên một bản hoà âm trong đêm tối, đủ sức khiến bất kì kẻ nhát gan nào có thể chết vì đứng tim. Hết một vòng, nó cũng chẳng thấy hắn, đang đứng suy nghĩ xem hắn đang ở đâu, bất chợt ánh sáng từ cây đèn pin trên tay nó tắt ngóm, mọi thứ lại bị bóng đêm tĩnh lặng bao trùm. Nó bực tức vỗ mạnh vào cây đèn, sau khi phát ra tia sáng leo lét cuối cùng, cây đèn pin phụt tắt cho dù nó cố gắng đập mạnh như thế nào. Bực bội, nó vứt cây đèn sang một bên, tiếng thuỷ tinh vỡ cộng thêm tiếng kim loại va chạm với mặt đất đầy đá và lăn đi trong bóng tối khiến nó bất giác rùng mình. Nó cố gắng định vị ánh sáng phát ra từ trong nhà và mò mẫm đi vào. Gần đến cửa, bất chợt nó chạm vào một vật gì đó, to to, cao cao, hình như có cả 2 tay và 2 chân, đang đứng quay lưng lại với nó. Nó đặt một tay lên vật đó, định kéo lại gần xem cho rõ, vừa mới chạm vào, nó đã thấy vật đó run lên bần bật và đột ngột quay lại…………………………..

– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Trong màn đêm tĩnh lặng vang lên một tiếng hét ghê rợn rồi lại chìm vào trong im lặng…………………

Phần 102:



Gió vi vu khẽ thổi nhẹ qua khiến mái tóc đen nhánh của nó bay bay trong đêm, nhìn từ xa vô cùng kinh khủng, dưới đất là bóng dáng của một chàng trai đang nằm bất tỉnh nhân sự, mặt vẫn còn đậm nét kinh hoàng. Và chàng trai đó chính là hắn – Lục Chấn Phong. Vốn dĩ hắn muốn ra ngoài hóng gió một chút, lại còn nhân dịp đi dạo thử lòng vòng bên ngoài xem sao, đang đi, hắn đột nhiên nhìn thấy ánh sáng phát ra từ đèn pin của nó, hắn nghĩ rằng nó đi tìm hắn nên