80s toys - Atari. I still have
Anh, đã lâu không gặp!

Anh, đã lâu không gặp!

Tác giả: Nữ vương không ở nhà

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327715

Bình chọn: 7.5.00/10/771 lượt.

ả những thứ cô muốn! Tại sao cô còn phải làm như vậy chứ?”

Tô Hồng Tụ cảm thấy lòng cô đang co rút đau đớn, loại đau này rõ ràng đến mức giống như cô có thể nghe thấy am thanh đau lòng của cô. Cô mở mắt ra, kiên định nhìn anh, lần đầu tiên cô nhìn anh như vậy.

“Mạnh Tư Thành, anh đi đi, chúng ta vẫn luôn không phải cùng một loại người, bộ dạng này của anh đối với quan hệ của chúng ta cũng không tốt.” Ở trong gió lạnh cô nghe được giọng nói của mình, từ khi sinh ra lần đầu tiên có một loại kiên định và kiên quyết như thế.

Lông mày Mạnh Tư Thành càng nhíu chặt, đôi mắt anh nheo lại, cắn răng nghiến lợi hỏi: “Tô Hồng Tụ, cô đang đuổi tôi đi sao?”

Tô Hồng Tụ hơi nghêng mặt đi, nhìn ánh đèn mông lung, nhìn những ngôi nhà mơ hồ trong đêm, chính là không muốn nhìn anh.

“Anh không đi, còn muốn như thế nào đây?” Sau khi anh nói như vậy, lại còn có thể làm như thế nào đây?

Mạnh Tư Thành cười lạnh, đôi mắt nheo lại giống như có vệt nước sáng lóe lên, anh hít một hơi thật sâu, kiên định lắc đầu nói: “Tôi không đi! Tại sao tôi phải đi? Tôi sẽ thành cái gì nếu như chưa làm bất kỳ điều gì đã phải tránh đi như vậy?” Anh càng nói càng lớn, càng nói càng tức giận.

Tô Hồng Tụ cười bất đắc dĩ nói: “Tốt, vậy anh không phải đi, tôi đi!” Nói xong cô đo vòng qua anh để trở về.

Vẫn đứng thẳng bất động Mạnh Tư Thành thấy cô đang đi qua bên cạnh anh thì chợt vươn tay, lúc cô không đề phòng chợt bị anh kéo. Tô Hồng Tụ ngẩn ra, không kịp giãy giụa, bị bàn tay to kia lôi kéo, liền bị kéo vào trong một lồng ngực ấm áp.

Trong đêm đông rét lạnh, lồng ngực ấm áp phập phồng kịch liệt, một đôi cánh tay vững vàng cầm giữ cô ở bên trong, không thể nhúc nhích chút nào.

Đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra Tô Hồng Tụ gần sát thân thể của một người đàn ông như thế, ngượng ngùng và hốt hoảng đánh tới, khiến cô không biết phải phản ứng như thế nào, chỉ biết ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Mạnh Tư Thành.

Mạnh Tư Thành cúi đầu, nhìn cô gái đang ngốc lăng ở trong ngực, cảm thụ sự mềm mại ấm áp của cô, không nhịn được có chút cuồng loạn thì thầm nói: “Đừng đi. . . . . .được không?”

Kèm theo giọng nói thì thầm này, một cơn gió lạnh thổi qua, Tô Hồng Tụ bây giờ mới phản ứng lại, e lệ và tức giận khiến cô liều mạng giằng co, một bên giãy giụa một bên nhỏ giọng kêu ầm lên: “Buông tôi ra! Anh muốn làm gì, Mạnh Tư Thành, anh điên rồi sao?”

Mạnh Tư Thành giống như đang mê muội, nhỏ giọng nói: “Đúng vậy, tôi điên rồi, tôi điên thật rồi!” Anh vừa nói vừa ôm cô chặt hơn, anh ôm cô giống như muốn đem cô khảm vào trong thân thể của anh vậy.

Tô Hồng Tụ tức giận vô cùng, hai tay dùng sức nắm chặt lấy cánh tay của anh nhưng căn bản không làm nên chuyện gì, cô tức giận hỏi: “Mạnh Tư Thành, anh đang làm cái gì đây? Quấy rối tình dục sao? Anh còn như vậy tôi sẽ kêu lớn lên đấy!”

Mạnh Tư Thành cười nói: “Cô muốn gọi? Vậy cô gọi đi!”

Tô Hồng Tụ giận đến mặt đều nóng lên, hít sâu một cái há mồm định lên tiếng kêu to, đang lúc ấy thì, Mạnh Tư Thành chợt cúi mặt xuống, trong nháy mắt cô không chuẩn bị môi mỏng tìm được môi của cô.

Tô Hồng Tụ chỉ có thể “Nức nở nghẹn ngào”, không phát ra được âm thanh gì nữa, đôi môi lạnh lẽo đang bao trùm môi cô, sau đó cái lưỡi nóng rực vội vàng thăm dò vào đôi môi đang hé mở của cô, công thành đoạt đất, dã man xâm chiếm răng môi của cô, điên cuồng mút vào hương thơm của cô.

Cô nức nở, liều mạng giùng giằng muốn né tránh, lại bị một bàn tay to của anh đặt phía sau đầu vững vàng cố định, mà hai tay cô đang giãy giụa cũng bị cánh tay kiên cố của anh giam cầm, không thể nhúc nhích.

Lần đầu tiên từ khi sinh ra Tô Hồng Tụ có loại cảm giác bị cưỡng bách, bị cưỡng bách nâng đầu lên, mở miệng ra mặc cho người ta thô bạo xâm chiếm. Cô muốn tránh, nhưng môi mỏng nóng dần lại dính sát môi cô, cái lưỡi nóng rực linh hoạt đang lật khuấy ở bên trong, hô hấp dần trở nên khó khăn, chứ đừng nói đến việc tránh né.

Ở nơi này cô đang bị xâm chiếm, trong lúc hoảng hốt cô thấy, trong đôi mắt của anh có giãy giụa và tàn nhẫn, cũng có thống khổ và hành hạ.

Đôi mắt nguyên bản đã hơi ướt át hiện tại nước mắt từ từ chảy xuống. Mạnh Tư Thành, tại sao anh lại bức cô đến nỗi nông nỗi này? Anh nói những lời đó, là đem cô đặt ở chỗ nào đây?

Cô nhắm mắt lại, hướng về phía chiếc lưỡi linh hoạt đang dây dưa lật khuấy giữa răng môi của cô, nhẹ nhàng cắn xuống. Ngay sau đó, liền có một chút vị mặn ngọt lan tràn ở trong miệng, đó là mùi vị hỗn tạp giữa chua xót và ngọt ngào.

Cảm thấy thân thể cứng rắn nóng rực kia đột nhiên cứng đờ, lồng ngực đang kịch liệt phập phồng giống như dừng lại.

Tô Hồng Tụ mở mắt ra, thấy Mạnh Tư Thành dùng một loại ánh mắt khó tin nhìn cô.

Cô từ từ lui về phía sau, thoát khỏi lồng ngực của anh. Lúc này cánh tay anh cứng ngắc vẫn để ngang ở nơi đó, nhưng không có bất kỳ sức lực gì, mặc cho cô rời đi.

Tô Hồng Tụ giơ tay lên, xoa xoa đôi môi của cô cảm giác hơi ngai ngái, khóe môi bất đắc dĩ nở nụ cười.

Lômh mi dày rậm của Mạnh Tư Thành rũ xuống, ánh mắt vốn điên cuồng đã từ từ tản đi, ánh mắt dần dần trở nên thâm trầm.

Tô Hồng Tụ cười k