XtGem Forum catalog
Angel’s Smile (Nụ Cười Của Thiên Thần)

Angel’s Smile (Nụ Cười Của Thiên Thần)

Tác giả: GracieAlisonSwift

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323035

Bình chọn: 10.00/10/303 lượt.

của chung cư chứ không phải là tầng 17. Chắc ai đó đã nghịch ngợm nên thang máy mới dừng lại ở tầng 2 như vậy. Thật phiền phức quá đi…Khi tôi định đóng cửa thang máy thì…“Khoan đã” – Một giọng nói trong vắt vang lênTiếp đến là một cô gái xinh đẹp bước vào. Mang cặp giống tôi, đồng phục cũng giống nữa.Đây là học sinh cùng trường với tôi sao? Tôi ngước mặt lên thì chạm phải ánh mắt của cô taThiên An!!!Cô ta làm gì ở đây?“Cô làm gì ở đây?” – Tôi chưa kịp phản ứng thì cô ta đã cắt lời“Tôi…”“Cô đến thăm bạn à? Cùng tầng 17 với tôi sao?” – Cô ta nhanh chóng ngắt lời tôi khi nhìn thấy tôi cũng đang muốn lên tầng 17Mà cái quái gì chứ? ‘Cùng tầng 17 với tôi’?!?! Cô đang nói cái gì vậy Thiên An?“Nhà… Nhà cô ở tầng 17 à…?” – Tôi hỏi cô ta, giọng run run“Đừng có nói là…”“Phải, nhà tôi cũng ở tầng 17…” – Tôi cắt ngangDing!Thang máy báo hiệu đã đến tầng 17Tôi và cô ta bước ra một cách ngượng ngùng. Gì thế này? Tôi ở cùng lầu với cô ta?!?! Trò gì nữa đây…?Tôi nhanh chóng bước đến phòng mình và tra chìa vào ổ khoá, muốn trốn vào nhà thật nhanh.“Này Hạ Vy…” – Lần này lại là Thiên An lên tiếng. Cũng khá lạ vì cô ta vốn có một ‘mối thù’ không nhẹ đối với tôi nên ít bao giờ chịu chủ động nói chuyện với tôi“…Sao…?” – Tôi ngập ngừng hỏi“Nếu cô đã cố đẩy Huy ra xa như vậy thì… Hãy để cậu ấy ra xa cô luôn nhé… Hãy để cậu ấy quên cô đi nhé… Đừng làm cậu ấy buồn thêm nữa…” – Thiên An ngập ngừng. Cô ta vốn là một thiên kim tiểu thư cao ngạo, vì vậy việc ngập ngừng nói thế này rất lạ“…”“Cô có biết Huy đã điên cuồng tìm cô thế nào vào ngày cô sang Anh không? Cô có biết cậu ấy đã tự trách mình nhiều thế nào khi cậu ấy đã để mất cô không? Huy thậm chí còn ra sức từ chối hôn ước với tôi, và đợi cô” – Giọng Thiên An chùng xuống – “Sau này, cậu ấy dần nguôi ngoai và dần chấp nhận tôi thì… Thì cô lại đến và làm đảo lộn mọi chuyện. Xin cô đấy… Huy đã vì cô mà đau khổ lắm rồi… Nếu cô đã bỏ đi thì đừng quay lại và làm Huy tổn thương nữa… Cũng đừng đi cạnh Vũ Phong trước mặt Huy nữa..”“Tôi hiểu” – Tôi hít một hơi thật sâu – “Việc tôi ra đi cũng là vì hạnh phúc của Huy, việc tôi đi cùng Vũ Phong cũng là vì Huy. Thiên An, tin tôi đi, tôi cũng vì hạnh phúc của Huy thôi… Tôi hứa đấy!”“Cảm ơn cô” – Thiên An gật đầu – “Đó là tất cả những gì tôi muốn nói kể từ khi gặp cô ở đây. Tôi hi vọng chúng ta sẽ là những người hàng xóm tốt”Thiên An mỉm cười rồi bước vào nhà– – – oOo – – –Hiii các bạnnn <3Dạo gần đây có một số bạn nhắn tin hỏi au là khi nào truyện kết thúc thì au trả lời luôn là có lẽ truyện sẽ kéo dài khoảng 35-40 chapters gì đó. Au không muốn viết dài hơn vì au nghĩ viết dài nữa sẽ không hay (:Anyway, cảm ơn các bạn đã vote và comment cho au nhé <3 best wishes for you!!! CHAP 32: MUSIC‘Cạch’Tôi mở cánh cửa lớp với tâm trạng chán chường cực độ. Lại một ngày mới bắt đầu. Một ngày mới mà tôi chắc chắn là sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu…“Huy, chúng ta xuống canteen ăn gì đi! Bỏ bữa sáng không tốt đâu” – Giọng nói trong vắt và cao vút của Thiên An vang lên, kèm theo đó là một nụ cười hạnh phúc“Ừ” – Huy trả lời, khuôn mặt của cậu ấy vẫn lạnh băng như thế, hoàn toàn không thay đổi chút nàoNhưng một phần nào đó trong tôi lại cảm thấy rằng cậu ấy đang thay đổi, một sự thay đổi lớn. Huy trước đây tuy có khuôn mặt lạnh lùng, nhưng tính cách lại rất ấm áp, chứ không hề kiệm lời như bây giờ. Huy đang thay đổi ư? Nhưng thay đổi vì cái gì? Vì cậu ấy cho rằng rằng trở nên ấm áp chỉ làm cậu ấy tổn thương như tôi đã làm sao? Hay cậu ấy nghĩ rằng lạnh lùng sẽ là một vỏ bọc hoàn hảo hơn?“Hạ Vy, cô cản đường chúng tôi rồi” – Thiên An lên tiếng bằng một giọng nói nhẹ nhàng và trong trẻo“A… Xin lỗi…” – Tôi sực tỉnh. Trước mặt tôi là Thiên An đang thân mật khoác tay Huy, còn Huy vãn giữ nét mặt lạnh lùng đó. Tôi chợt nhận ra là mình đang đứng choáng hết cửa lớp. Tôi vội bước ra chỗ khác, nhường đường đi cho họThiên An mỉm cười lịch sự nhìn tôi thay lời cảm ơn rồi cùng Huy bước ra khỏi lớpThiên An hồi nãy vừa… Khoác tay Huy? Phải, khoác tay cậu ta một cách thân mật. Có gì đâu nhỉ, cô ta là vị hôn thê của Huy mà, làm như vậy cũng bình thường thôi… Nhưng sao tôi lại cảm thấy khó chịu thế nhỉ? Sâu thẳm trong thâm tâm tôi là một cảm giác không thoải mái lắm… Một cái gì đó mập mờ thôi, nhưng lại không dễ chịu chút nào. Một cảm giác buồn sâu thẳm trong tim…Tôi ngồi vào bàn học với ý nghĩ, có khi lại phải chuyển trường nữa nhỉ? Mọi chuyện ở đây đã đi quá xa rồi, nó vượt xa khỏi tầm với và sức chịu đựng của tôi.– – – oOo – – –Những tiết học chán nản cũng trôi qua. Giờ tan học, tôi xếp gọn sách vở, cho vào ngăn bàn và chuẩn bị đi về thì lại nghe giọng nói của Thiên An“Huy, hôm nay tập đoàn Hà nhà em kỉ niệm 10 năm thành lập, bố mẹ em rất mong anh sẽ tham gia. Thế nào, anh sẽ đến chứ?” – Thiên An đưa ánh mắt nhìn Huy“Ừ” – Huy gật đầu“Thế thì tốt quá!” – Thiên An cười hạnh phúc – “Bữa tiệc sẽ bắt đầu lúc 7 giờ”“Tôi sẽ đến đúng giờ” – Huy gật đầu“Huy này, về thôi” – Thiên An kéo tay Huy điTôi rời ánh mắt khỏi họ, hướng ánh mắt về phía những tán cây đã vương những bông tuyết đầu tiên, cảm t