XtGem Forum catalog
50 sắc thái

50 sắc thái

Tác giả: E.L.James.

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325653

Bình chọn: 10.00/10/565 lượt.

g tự căn phòng với Kate. Phòng này lớn hơn. Ối, không. Phòng của Christian Grey. Sao tôi ở đây?Những mảnh ký ức chắp vá của đêm qua từ từ diễn lại. Cuộc rượu – ôi không, rượu – cú điện thoại – á, điện thoại – trận nôn – hức, vụ nôn ọe. José, rồi Christian. Ôi không. Tôi rên rỉ trong bụng. Tôi không nhớ mình đã đến đây. Tôi đang mặc áo thun, có áo ngực và quần lót. Nhưng không tất. Không quần jean. Trời đất ơi.Tôi nhìn sang chiếc bàn gần bên. Một ly nước cam và hai vỉ thuốc. Advil. Đúng là một cỗ máy kiểm soát, anh ta không để lọt thứ gì. Tôi ngồi xuống, mở vỉ thuốc. Thật ra, tôi không thấy tệ lắm, có lẽ là ít tệ hơn nhiều so với những gì hôm qua đã trải qua. Nước cam ngon tuyệt. Giải cơn khát và mát rượi.Có tiếng gõ cửa. Tim tôi muốn rớt ra ngoài, lạc cả giọng. Dù thế, cửa đã mở và anh ta đã bước vào.Trời ạ, anh ta đang làm việc ở phòng ngoài. Grey hiện ra trong chiếc quần thun rộng, ôm lấy eo và áo thun không tay xám sẫm, tóc và áo đẫm mồ hôi. Christian Grey ướt đẫm mồ hôi: một ý nệm kỳ quặc với tôi. Tôi hít sâu, nhắm chặt mắt lại. Ước gì mình mới hai tuổi, khi nhắm mắt lại, mình sẽ biến mất khỏi đây.“Chào buổi sáng, Anastasia. Cô thấy trong người thế nào?” “Tốt hơn hôm qua.” Tôi thêu thào.Tôi liếc lên nhìn anh ta. Grey đặt một cái túi siêu thị to xuống ghế rồi nắm hai tay vào hai đầu khăn lông đang choàng trên cổ. Anh ta nhìn lại tôi, đôi mắt đen vẫn u tối như mọi khi. Tôi không đoán nổi anh ta nghĩ gì. Anh ta giấu suy nghĩ và cảm xúc quá kín.“Tại sao tôi lại ở đây?” Tôi lí nhí, đầy vẻ biết lỗi.Anh ta ngồi xuống mép giường, đủ gần để tôi chạm vào và ngửi được mùi cơ thể. Ô… mồ hôi, sữa tắm và Christian. Một thứ cocktail say đắm – tuyệt vời hơn margarita nhiều, giờ tôi đã biết điều đó.Sau khi cô bất tỉnh, tôi không muốn những món nội thất bọc da trong xe khiếp vía trên đường đưa cô về nhà. Bởi vậy, tôi mang cô đến đây.” Anh ta nói, không thể hiện cảm xúc gì đặc biệt.‘Anh mang tôi lên giường sao?”“ừ.” Vẻ mặt điềm nhiên.“Tôi có nôn nữa không?” Tôi xuống giọng. TẬP 1 – XÁM (46)“Không.”“Anh cởi quần áo của tôi?” Tôi thì thào.“ừ.” Anh ta nhướng mày trong khi mặt tôi đỏ nhừ.“Chúng ta không…?” Tôi lí nhí, cắm mắt xuống tay, miệng khô đắng, khiếp đảm không thế nói hết lời.“Anastasia, cô bất tỉnh. Tôi không âu yếm xác chết. Người phụ nữ của tôi phải biết cảm nhận và hồi đáp.” Giọng anh ta lạnh băng.Tôi xin lỗi.Miệng anh ta nhếch nhẹ một nụ cười châm chọc.“Đó là một buối tối vô cùng thú vị. Sẽ mất khá lâu để quên đấy.”Tôi cũng thế – đồ độc ác, anh ta nhạo báng mình. Tôi có bảo anh mang tôi về đây đâu. Không hiểu tại sao tôi cảm thấy như mình là cái rốn của mọi rắc rối.“Mấy bộ thiết bị james Bond cải tiến của anh sao không để bán đấu giá cho ai trả cao nhất mà lại truy tìm tôi.” Tôi cáu kỉnh. Anh ta trừng mắt ngạc nhiên và nếu tôi không lầm, cả một chút tổn thương nữa.“Thứ nhất, công nghệ truy tìm điện thoại đầy trên mạng. Thứ hai, công ty tôi không đầu tư hay sản xuất thiết bị theo dõi. Và thứ ba, nếu tối qua tôi không đến, sáng nay có lẽ cô đã thức dậy trên giường tay thợ chụp ảnh và như tôi còn nhớ, cô không mấy nhiệt tình trước sự nài ép của gã đó.” Miệng lưỡi anh ta cay độc.Sự nài ép của gã đó! Tôi liếc Christian. Anh ta vẫn nhìn tôi sắc lẻm. Tôi cố giữ miệng nhưng không kịp.“Tối qua, anh như một hiệp sĩ từ niên đại trung cổ nào xuất hiện vậy.”Anh thay đổi thái độ rõ rệt. Đôi mắt dịu lại, vẻ mặt ấm áp, dường như trên môi còn có dấu một cụ cười.“Anastasia, tôi không nghĩ thế đâu. Có lẽ một hắc đạo hiệp sĩ thì đúng hơn.” Anh lắc đầu, cười mỉa mai. “Tối lịua cô ăn gì?” Câu hỏi như lời buộc tội. Tôi lắc đầu. Tôi đã phạm phải tội lớn gì cơ? Mặt anh ta chẳng biểu hiện gì nhưng hàm đang nghiến lại.“Cô phải ăn. Đó là lý do cô ra nông nỗi này. Đó cũng là nguyên tắc đầu tiên khi uống rưựu.” Anh lại lùa tay qua tóc, tôi hiểu ra anh làm thế khi thấy bực dọc.“Anh lại cáu với tôi?”“Tôi đang làm thế sao?”“Tôi nghĩ vậy.”“Nếu tôi chỉ cáu thôi thì cô may đấy.”“Ý anh là sao?”‘Nghe này, nếu cô là người của tôi, cô sẽ chẳng thể ngồi yên nổi trong một tuần, sau vụ mạo hiểm tối qua. Cô không ăn, nhậu nhẹt say xỉn và tự đẩy mình vào tình huống nguy hiểm. Anh nhắm mắt, rùng mình, mặt hẳn lên nỗi sợ hãi. Mở mắt ra, anh chiếu thẳng ánh nhìn vào tôi. “Tôi không dám nghĩ chuyện gì có thể đã xảy ra cho cô.”Đến lượt tôi cáu ngược lại. Anh ta gặp phải chuyện gì Thế này là thế nào với anh ta? Nếu tôi là… gì của anh ta, có phải thế đâu. Mặc dù, phần nào đó trong tôi có thầm muốn. Ý nghĩ đó cứ vút ra từ cảm giác kích ứng trước những lời ngạo mạn của anh ta. Tôi đỏ mặt không thể kiểm soát trong tiềm thức – cô ả trong chiếc váy hula đỏ chói đang đu đưa mãn nguyện theo nhạc với ý nghĩ được thuộc về anh ta. TẬP 1 – XÁM (47)“Tôi sẽ không sao hết. Đã có Kate.”“Và tay thợ chụp ảnh nữa.” Anh ta lên giọng.Hmm… José dại dột. Có vài điều tôi cần phải đối đầu với anh ta.“José chỉ đi quá giới hạn một chút thôi.” Tôi nhún vai.“À, lần sau nếu còn đi quá giới hạn, sẽ có ai đó dạy cho cậu ta cách cư xử.”“Anh khắt khe quá đấy.” Tôi hứ lên.“Ồ, Anastasia, cô chưa bi