XtGem Forum catalog
U Minh Trinh Thám

U Minh Trinh Thám

Tác giả: Lão Thiên Thúc Thúc

Thể loại: Truyện trinh thám

Lượt xem: 3214621

Bình chọn: 9.5.00/10/1462 lượt.

hoạt động về chuyện gì nữa.

Diệp Tiểu Manh đi thật xa mới nhớ được vấn đề trọng yếu như vậy còn chưa hỏi rõ ràng đã đòi gia nhập.

- Yên tâm!

A Trạch lôi kéo Diệp Tiểu Manh tiếp tục đi về phía trước:

- Chuyện cô có hứng thú, tôi cũng cảm thấy hứng thú.

- Được rồi!

Tiểu não của Diệp Tiểu Manh rất lười nghĩ ngợi những vấn đề phức tạp nhưthế, vung vẩy mái tóc buộc đuôi ngựa theo A Trạch rời đi.

- Uy uy, Tiểu Manh, cô có nghe nói không, chuyện ma quái ở ký túc xá cũ đó?

Mới vừa quay trở về ký túc xá, An Thanh làm vẻ thần thần bí bí kéo Diệp Tiểu Manh nhỏ giọng nói.

- A, chuyện kia sao…

Diệp Tiểu Manh rất không tình nguyện nhắc tới những chủ đề thần quái này.

- Nghe qua, không có hứng thú!

Sau đó nàng liền nằm trên giường không nói thêm gì nữa.

- Ai nha, thật sự là khủng khiếp lắm!

An Thanh không có ý định bỏ qua cho Diệp Tiểu Manh, vẫn tiếp tục nói:

- Nghe nói có ba sinh viên cấp cao tận mắt nhìn thấy đó, không trách được khi tôi đi ngang qua chỗ đó luôn cảm giác cả người không được tự nhiên, quả nhiên là rất tà môn.

- Nha…

Lời của An Thanh đưa tới hứng thú của a Trạch:

- Cô nói thật sự?

- Dĩ nhiên!

Ngữ điệu của An Thanh càng cao hơn:

- Các cô không lên bbs của trường nhìn sao? Bây giờ bài post kia đangphát hỏa, hơn nữa còn không ngừng đổi mới, viết rất thực sự đó.

- Như vậy tôi cũng muốn xem thử một chút.

A Trạch lộ ra nụ cười hiếm có:

- Cho tôi mượn dùng máy vi tính của cô một chút.

- Này, Tiểu Manh, cô có muốn xem hay không?

An Thanh đẩy đẩy Diệp Tiểu Manh đang nằm trên giường.

- Tôi thật không có lừa cô đâu!

- A a, tôi không có hứng thú, chuyện như vậy không nên nói với tôi, tôi chán nghe loại chuyện thần quái này lắm!

Diệp Tiểu Manh bưng kín lỗ tai.

- Thật là, là một người trẻ tuổi làm sao lại không có chút lòng hiếu kỳ cùng tinh thần tìm hiểu đây.

An Thanh không sao hiểu nổi phản ứng của Diệp Tiểu Manh.

- Nếu quả thật có quỷ, chẳng lẽ cô không muốn xem thử một lần sao?

- Không muốn, tuyệt không muốn!

Diệp Tiểu Manh dùng gối bưng kín đầu:

- Nhìn nhiều năm như vậy còn nhìn gì nữa chứ!

Diệp Tiểu Manh thầm nghĩ trong lòng.

- Thật là, không phối hợp một chút nào!

An Thanh đánh nhẹ lên người Diệp Tiểu Manh:

- Tới đây đi a Trạch, tôi tìm cho cô xem, viết nhiều lắm rồi.

An Thanh mở mạng bbs của trường học, tìm tiêu đề kia đưa cho a Trạch xem.Bài post này quả thật vô cùng nóng nảy trên bbs, tỷ số điểm kích cùngtin nhắn hồi đáp đúng là đếm không xuể.

Bài post dùng ngôi thứ nhất viết, viết chuyện ba người cùng đến ký túc xá cũ thám hiểm.

Không thể phủ nhận, người viết bài này văn phong tương đối khá, rất có cảmgiác hiện trường, theo An Thanh nói khi nàng đọc được bài post này cũngnhịn không được muốn đến ký túc xá cũ kia xem có quỷ hay không. Trongbài post còn miêu tả hình dáng con quỷ sinh động như thật, nghe nói vốnkhông miêu tả được cặn kẽ như vậy, nhưng về sau có rất nhiều người đềnghị, còn có người căn cứ theo tưởng tượng của mình hình dung hình dángquỷ hồn kia, kết quả bộ dạng quỷ hồn càng ngày càng có hình tượng. Thờigian dần trôi qua, lai lịch, bản lĩnh, mê đề về quỷ hồn kia còn đượcmiêu tả ra ngoài.

Nghe nói quỷ hồn kia vốn là quản lý viên ký túc xá cũ thời trước, là một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, vẫn chưa kếthôn, cho nên trong lòng có chút biến thái, thường xuyên ở nhà vệ sinh nữ nhìn lén nữ sinh. Một buổi tối nọ một nữ sinh xinh đẹp một mình đi nhàvệ sinh, nhân viên quản lý kia lại núp ở một nơi nhìn lén, kết quả bị nữ sinh kia phát hiện. Nữ sinh muốn hô hoáng, kết quả người kia thẹn quáthành giận bóp chết nữ sinh kia, hơn nữa còn dùng sợi dây treo trên trần nhà. Nhân viên quản lý biết chuyện này mình không thể trốn thoát, liềntreo cổ tự sát trong phòng quản lý. Nhưng bởi vì sau khi chết chấp niệmvề lòng háo sắc quá nặng, quỷ hồn vẫn quanh quẩn trong ký túc xá bồi hồi không chịu rời đi, thường xuyên có nữ sinh có cảm giác mình bị rìnhtrộm nửa đêm khi đi nhà vệ sinh, nếu như không lên tiếng thì còn đỡ, lỡnhư hô to thì quỷ hồn sẽ hiện thân giết chết sau đó đem thi thể treongược trên trần nhà.

- Viết thật có ý tứ!

A Trạch xem xong cười cười:

- Quá giả!

- Giả? Tại sao?

An Thanh không phục hỏi:

- Thật chân thật lắm nha, nghe nói đây cũng là người thật chuyện thật bên trong trường học chúng ta đó.

- Vậy sao?

A Trạch cũng không cãi cọ với An Thanh, đứng dậy đi tới bên giường Diệp Tiểu Manh vỗ vỗ nhẹ lên chăn:

- Ra đi, không có chuyện gì đâu, bất quá là một ít người có trí tưởng tượng quá phong phú đem ra nói thôi, là gạt người.

- Hô, cũng may cũng may…

Lúc này Diệp Tiểu Manh mới chui đầu ra khỏi chăn:

- Tôi còn tưởng rằng chính mình luôn xui xẻo như vậy, đi tới chỗ nào cũng không thoát khỏi bị những thứ dơ bẩn kia dây dưa.

- Tôi rất kỳ quái!

A Trạch nhìn Diệp Tiểu Manh:

- Minh Diệu biết rõ cô rất dễ dàng trêu chọc loại dơ bẩn kia nhưng vì sao không chịu dạy cho cô chút pháp thuật phòng thân?

- Tôi làm sao biết trong lòng quái thúc thúc kia nghĩ như thế nào?

Vừa nghĩ tới Minh Diệu trong lòng Diệp Tiểu Manh liền tức giận:

- A Trạch, hay là cô dạy