XtGem Forum catalog
Thám Tử Kỳ Duyên

Thám Tử Kỳ Duyên

Tác giả: Tài Tử Kim Thiền Khánh

Thể loại: Truyện trinh thám

Lượt xem: 329004

Bình chọn: 7.5.00/10/900 lượt.

n trần, phải quan sát thật kỹ mới có thể thấy được... tôi bắt thang lên xem thử, ban đầu tôi nghĩ đó là một nốt gỗ nhưng khi dùng kính lúp soi vào thì mới biết nó là kim loại, tôi dùng ngón tay ấn vào thì cây đinh trồi lên... thấy nghi ngờ... tôi liền chạy lên lại căn phòng với đèn pin và kín lúp, khi đó cô cũng có mặt. Tôi xuống giường là để tìm cây đinh đó. Căn phòng mà hôm đó cô dọn dẹp, vốn là phòng của Hoài Phong, và sau này Thế Anh cũng ở đó. Chỉ riêng căn phòng này là có sàn gỗ - cũng là trần của phòng tắm tầng dưới; - Hừm, cây đinh khốn nạn đó chính là công cụ ngụy trang, che giấu bản tính của một tên biến thái; - Khôi Nguyên chỉ thẳng mặt Đình Văn -kẻ biến thái đó chính là hắn.

“Trời ơi!”- Mọi người thốt lên, vô cùng kinh ngạc.

Đình Văn cúi gầm không dám ngẩn mặt nhìn lên. Khôi Nguyên tiếp tục vạch trần tội ác của hắn.

- Hắn đã lén nhìn trộm cô Hoàng Lan tắm nhiều lần, cô ấy đang ở tuổi dậy thì; cơ thể đang phát triển nẩy nở; cô ấy lại rất đẹp... đã khiến hắn động lòng tà dâm, và hắn đã làm cái chuyện đồi bại đó trong một ngày cả nhà đi vắng...

Đình Văn mỉm cười bệnh hoạn, hắn nói tỉnh như ruồi:

- Đúng vậy. Tôi đã không kiềm chế được ham muốn của mình. Có trách thì trách cô ấy muôn phần xinh đẹp, tôi nghĩ rất đơn giản, cô ấy đằng nào cũng ngủ với thằng anh rồi, cô ấy chẳng còn gì để mất nữa... thời gian đó cô ấy đang bị sốc về tình cảm, nếu tôi có làm cái chuyện đó thì cô ấy cũng chỉ biết nín lặng mà thôi, có thể cô ấy sẽ chết... và tôi cầu cho điều đó xảy ra. Trong một lần cả nhà đi vắng; ông Trịnh Vỹ thì đi làm, bà Hiền qua bên kia đồi hái cỏ mực. Cô Hoàng Lan đóng cửa khóc lóc trong phòng một hồi, thì cô ấy đi tắm. Như mọi khi cô ấy đi tắm tôi thường chui xuống gầm giường, mở cái nút đinh lên nhìn qua lỗ hỏng - chính tôi đã tạo tác ra cái lỗ hỏng đó - tôi nhìn thấy cô ấy trút bỏ hết y phục, xát lên người mình lớp xà bông... và cứ thế xoa vuốt toàn thân... lòng tôi điên dại... tim tôi đập mạnh... và... phải đó... tôi đã hạ quyết tâm sẽ chiếm đoạt cô ấy... Đúng là trời giúp tôi, lúc ý định của tôi vừa mới manh nha thì cô Hoàng Lan ở dưới Phòng tắm gọi lớn:

“Phong ơi!”

“Dạ!”-tôi đáplại.

“Phong lấy dùm cô Lan cái khăn lông, cô bỏ ở đầu giường.”

Tôi mừng quýnh, trước tiên tôi cởi bỏ y phục của mình. Tôi đến trước cửa phòng tắm gõ 3 tiếng liên tiếp để cô ấy mở chốt, cho tôi nhét cái khăn lông qua khe cửa. Bất ngờ tôi đẩy mạnh cửa xông vào. Cô Hoàng Lan hét lên inh ỏi, nhưng vô ích…vì đồi trà đó thật sự là vắng như chùa bà đanh. Tôi đè cô ấy đang không mảnh vải che thân xuống nền nhà ướt lạnh, cô ấy vùng vẫy chống cự... tôi bóp cổ cô ấy đến mức cô ấy nghẹt thở gần chết... tôi khẩn trương ép cô ấy dạng chân ra... và thúc cái đó vào... khi đã xâm nhập trọn vẹn vào cô ấy, giải tỏa được hết sự dồn nén, tôi mới thở ra thỏa mãn...Tôi trở lên phòng mặc đồ vào, mặc kệ cô ấy nằm la lết dưới phòng tắm. Lát sau, cô ấy trở ra không nói câu nào. Tôi lì lợm qua phòng cô ấy, chỉ mặt và nói: Lần sau, nếu cô không chịu “hợp tác” với tôi... tôi sẽ cho ba cô, bà Hiền, bạn bè cô và cả thằng Thế Anh biết chuyện này. Vậy là tôi đạt được ý muốn của mình. Kể từ lần đó, mỗi khi bà Hiền vừa ra khỏi nhà là tôi bò qua phòng của cô ấy, bắt cô ấy “phục vụ” mình.

- Anh còn chưa nói đủ, anh là một kẻ ác dâm. - Khôi Nguyên nghiến răng.

- Ha ha ha ha... quá đúng chàng thám tử ạ! Anh giỏi đấy! Tôi có lời khen. Chính xác như anh nói, tôi là một kẻ mắc bệnh ác dâm ngay từ nhỏ. Nhớ lại mỗi khi làm tình với cô ấy, tôi thường bóp cổ và thúc gối vào bụng cô ấy! Có khi tôi đấm vào ngực, vào mặt của cô ấy... có một hôm tôi nắm tóc cô ta tộn vào thành giường khiến máu cam vọt ra không cầm được; tôi vày lấy bộ đồ của cô ta mới cởi ra lau máu cho Hoàng Lan. Tôi càng bị kích thích khi thấy máu trong lúc làm tình. Tôi khiến cho cô ta rách nát không còn gì nữa...

- Dồ dã man! – Con rít lên, giọng con nghẹn lại.

Khôi Nguyên nói tiếp:

- Từ đó mà cô Hoàng Lan hay bị chảy máu cam, ngoài ra cô ấy còn bị rong kinh, và bị tổn thương vùng kín. Tôi đã đến gặp người pháp y khám nghiệm tử thi của cô Hoàng Lan hôm đó... Bác sĩ Phạm Hữu Cầu, ông ấy kết luận: cô Hoàng Lan đang có thai...và bị tổn thương rất nặng nề... Ngày đó, đã có một kết luận hết sức kinh hoàng, được cơ quan điều tra đưa ra, đó là: “Ông Trịnh Vỹ sau khi hãm hiếp con gái mình đã lao xe xuống vực tự tử.” Nhưng không có đủ luận cứ để chứng minh tính xác thực.

- Cô ta, đã chọn cái chết... đó không phải là lỗi của tôi... mà bởi chính ông già và thằng anh cùng cha khác mẹ của cô ta.

- Hừ, đáng lẽ cô Hoàng Lan đã không chết... lạy hương hồn cô ấy là một người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ... một cú sốc quá khủng khiếp đến với cô ấy khi tuổi đời còn rất trẻ... mặc dù bị anh hành hạ, nhưng cô ấy vẫn sống... vì cô ấy phát hiện ra mình có mang với Thế Anh - lúc đó cô Hoàng Lan chưa biết Thế Anh là anh trai của mình - cho đến ngày bà Thủy Tiên xuất hiện, thì mọi sự thật phơi bày... quá sức chịu đựng của một con người phàm tục...cô ấy đã chọn cách tự sát. Sau khi, hai cha con họ qua