Thám Tử Kỳ Duyên

Thám Tử Kỳ Duyên

Tác giả: Tài Tử Kim Thiền Khánh

Thể loại: Truyện trinh thám

Lượt xem: 329014

Bình chọn: 9.00/10/901 lượt.

i đủ rồi, tôi không nên giao trứng cho ác mới phải. - Khôi Nguyên tự trách mình.

Nói thật lúc đó em điên tiết lắm, chỉ muốn đập luôn cái hộp bánh lên đầu “hắn”, gã thám tử đáng ghét!

- Đồ vô ơn! Tôi đã giúp anh, anh lại đối xử với tôi như vậy sao? - Em làm mặt giận.

- Hừ, được chạm vào người tôi là diễm phúc của cô. Phải tu ba mươi kiếp mới được đấy.

- Này thì... tu ba mươi kiếp - Em nghiến răng, nhấn mạnh tay vào lưng Anh ấy.

- A - Khôi Nguyên rít lên, đáng đời anh ấy dám chọc em. Anh ấy nghiến răng nói: - Cô dám! Dám... hủy hoại ngọc thể ngàn vàng của tôi? - [Hi hi, ai biểu ghẹo người ta'>

- Ọe, coi anh chảnh kìa, phát gớm! - Em bỉu môi ra vẻ khinh thường.

- Thôi đừng nói mấy chuyện nhảm nhí nữa, tôi muốn bàn với cô chuyện công việc đây! - Khôi Nguyên nói rất nghiêm túc.

Em cũng trở lại trạng thái nghiêm chỉnh hỏi ảnh:

- Là gì anh nói đi?

- Này, cô có thấy căn nhà này rất kì quái không?

- Tôi thấy nó bình thường mà.

- Không bình thường chút nào.

- Anh thấy có vấn đề ở đâu?

- Nếu chịu khó quan sát cô sẽ thấy: Thứ nhất, căn nhà này nằm ở một địa thế rất lập dị.

-Địa thế rất lập dị ư?

- Đúng vậy, nó biệt lập trơ trọi, và con đường dẫn đến nhà cũng thế; quanh co, khúc khuỷu, xe cộ rất khó đi. Nếu như cho xây nhà để ở, cô có chọn xây ở đây không?

- Có thể lắm chứ, hoàn cảnh buộc người ta phải như vậy. Hơn nữa, xây nhà ở đây một công đôi ba chuyện luôn.

- Ý của cô là giữ vườn trà chứ gì?

- Đúng rồi.

- Cô làm như mỗi chiếc lá trà là một viên kim cương không bằng.

- Ai biết được lòng người, đến khi túng thiếu việc gì cũng dám làm.

- Ban nãy, tôi lấy ống nhòm nhìn qua bên kia đồi thấy bên đó người ta đang làm việc trên những khoảnh vườn trồng rất nhiều trà, bên này đất đai cũng khá rộng nhưng tại sao lại bỏ hoang phế không ai thèm ngó ngàng tới? Cô không thấy kì lạ sao?

- Đúng rồi, anh nói tôi mới để ý, từ hồi tôi dọn về đây sống, không thấy có bóng dáng người nào lai vãng đến khu đất này cả.

- Còn một điều rất khiến người ta phải chú ý ở căn nhà này nữa, đó là thiết kế của nó. Cô hãy xem đi, chúng ta đang ngồi giữa một cái phòng khách rộng quá sức bình thường, ngoài phòng khách, phòng bếp và phòng vệ sinh ra, tầng trệt không hề có một phòng ngủ nào. Căn nhà rộng có hai tầng, mà tất cả phòng ngủ đều đặt ở tầng hai, đó là điều rất khác thường. Theo kinh nghiệm nghề nghiệp của tôi, những hiện tượng khác thường ẩn giấu một bản chất không tầm thường đâu.

- Có phải anh muốn điều tra lai lịch của căn nhà này không?

- Ừm.

- Nhưng, căn nhà thì có liên quan gì đến chuyện oan hồn và cái am thờ?

- Nếu xâu chuỗi những sự kiện lại với nhau cô sẽ thấy nó có liên quan đấy. Tất cả đều có cùng bản chất kì dị: căn nhà, ngọn đồi, con đường và cái am thờ; hồn ma cô gặp phải trong giấc mộng...

- Tôi hiểu rồi, trước tiên chúng ta sẽ điều tra về căn nhà này, có thể từ đó chúng ta sẽ có thêm manh mối, hoặc tìm được một sự liên hệ nào đó với những chuyện kì bí mà tôi vừa gặp phải.

- Cô bắt đầu thông minh rồi đấy! Trong lúc này chúng ta phải kiên nhẫn, vì chúng ta chỉ đang ở giai đoạn khởi đầu. Rồi đây, những mối dây sẽ từ từ hé mở, chúng ta sẽ tập trung phân tích, chứng minh, sau đó xâu chuỗi dãy sự kiện lại với nhau, đưa ra kết luận cuối cùng.

- Anh cần tôi giúp điều gì thì cứ nói, tôi bắt đầu thấy hứng thú với nghề thám tử rồi đấy!

- Ok, bây giờ chúng ta bắt đầu hành động.

- Tôi cần phải làm gì? Anh nói đi!

Khôi Nguyên rỉ tai nói cho em nghe kế hoạch mà tụi em chuẩn bị thực hiện.

Chương 6

Địa chỉ bà Thùy Dung ở bên kia đồi trà, nơi mà Khôi Nguyên đã từng nói với em, anh ấy cảm thấy kì lạ, trong khi, đồi trà nơi chúng em đang sống, không ai thèm bén mảng tới, còn phía bên kia đồi dân cư lại tập trung rất đông.

Thùy Dung chính là bà chủ căn nhà ma quái em đang thuê.

Khôi Nguyên muốn tiếp cận bà ấy để tìm hiểu về lai lịch của căn nhà.

- Bà ấy rất khó tính, chắc sẽ không tiếp chúng ta đâu. - Em lắc đầu, nói.

- Tôi đã có cách, cô chỉ cần dẫn tôi đi gặp bà ta và nói như tôi chỉ là được.

- Anh muốn tôi nói gì với bà ấy?

Khôi Nguyên ghé tai em nói nhỏ.

---

Em cùng với Khôi Nguyên “ghé thăm” bà chủ khó tính (người đã cho em thuê nhà với cái giá rẻ mạt)

Căn nhà được bao bọc bởi bốn bức tường đá cao chót vót, trên tường cắm rất nhiều mảnh chai bén ngót, để phòng có “kẻ trộm đột nhập”.

Một cánh cổng lớn vô cùng kiên cố; với những song sắt cực dài và nhọn, phía trước (nơi móc khóa) cho chạm hình đầu dê.

Trên cặp trụ bê tông đặt hai con cú mèo được chít phóoc môn. Ánh mắt nhìn như đang thôi miên người ta vậy. Thật là đáng sợ!

Tụi em bấm mấy hồi chuông, sau đó đứng chờ đợi chủ nhân xuất hiện.

- Cô chưa đến đây bao giờ sao? - Khôi Nguyên hỏi em.

- Chưa. - Em đáp.

- Còn việc thuê nhà?

- Liên hệ qua người môi giới.

- Cô có nhìn thấy hai con gì đó không? - Khôi Nguyên ngước mắt lên nhìn hai con cú mèo được chít phóoc môn.

- Ghê quá! - Em ớn lạnh khi nhìn hai con cú mèo. Em không ngờ rằng: bà Thùy Dung lại có sở thích quái dị như vậy.

- Chưa hết đâu, lát nữa cô sẽ được mở mang tầm mắt.

Em định


XtGem Forum catalog