Yêu Nữa Được Không

Yêu Nữa Được Không

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327163

Bình chọn: 8.00/10/716 lượt.

e đến biệt thự Duy Lâm, vẫn cùng nhau vui vẻ trao nhau những nụ hôn, những tiếng cười. Ngồi cạnh nhau xem TV, Tuệ Lâm hỏi :

- Anh à, bây giờ chúng ta chơi trò hỏi thật lòng nhé !

- Là sao?

- Có đồng xu, mặt hình và mặt số. Em tung lên, ai chọn đúng sẽ phải bị hỏi trước. Chọn đi ! Hình hay số?

- Số.



Mặt hình là mặt nằm trên, và Tuệ Lâm nhìn Duy. Anh vẫn điềm đạm ngồi bắt chéo chân uống cà phê. Tuệ Lâm hỏi :

- Vì sao anh lại yêu em?

- Vì em là người anh yêu. Ngốc thật !

- Tới lượt anh hỏi em. Hỏi đi !

- Vì sao em lại yêu anh?

Tuệ Lâm xoay mặt Duy đối diện với mình và nói:

- Anh cho em cảm giác tuyệt vời nhất của tình yêu. Và vì em cũng yêu anh nữa !

Đoàn Duy chỉ mỉm cười nhìn Tuệ Lâm, tách cà phê nóng có lẽ gây hứng thú với anh chàng nhiều hơn trò chơi này. Tuệ Lâm lại tiếp tục hỏi :

- Khi chúng ta đang yêu nhau. Điều anh lo lắng nhất là gì?

- Điều gì đó khủng khiếp đối với tình yêu 2 chúng ta.

- Anh à, nếu sau này chúng ta buộc phải chia tay nhau. Theo anh nguyên nhân lớn nhất là gì?

- Không còn tin tưởng nhau nữa.

- Chỉ một lí do đó thôi sao anh?

- Có rất nhiều. Nhưng anh ghét sự lừa dối.

- Vậy anh có tin rằng em đang lừa dối anh không?

Duy lắc đầu âu yếm nựng má Tuệ Lâm. Nhẹ nhàng kéo cô vào sát người anh, Duy thở dài, hơi thở mang âm vị của một chút lo âu…

- Điều anh lo âu nhất trong cuộc sống này chính là đột ngột một ngày anh buộc phải mất em. Nếu mà điều đó có thật xảy ra thì anh cũng không biết phải làm thế nào nữa…”

Trần Kiên ngồi ở nhà một mình, ông đang cố vặn óc nghĩ đến việc Duy làm gì vào đêm qua. Hay chỉ là một hành động ngẫu nhiên. Tiến Mạnh ngủ đến gần trưa mới dậy, anh gọi điện thoại cho Khiết Nhã :

- Chào em !

- Anh đi đâu cả đêm qua thế? Hứa đi ăn tối với em mà.

- Sorry… Anh đi với sếp.

- Đi vũ trường lăng nhăng à?

- Không. Anh thậm chí không say cơ mà.

- Thế sao giờ này mới điện thoại lại cho em?

- Ơ … thì máy anh hết pin…

- Khôn hồn thì đừng có gạt em. Vẫn còn vài ngày để em đổi ý đấy !

- Thôi mà em yêu …

Trần Kiên không tìm được lời giải thích bèn tìm cách theo dõi nhất cử nhất động của Mạnh và Duy. Đang trong lúc đi vào bế tắc thì tình cờ đi ngang phòng Đoàn Duy, cửa khép không kín, cú điện thoại đã làm lộ tất cả :

- Sao? Đã có bản kết quả xét nghiệm rồi sao? Được rồi. Đừng mang tới. Tôi sẽ cho người tới đó !

Trần Kiên trong một phút bối rối đã cố gắng giữ lại bình tĩnh và quay về phòng mình. Sau đó ông không rời mắt khỏi căn phòng của Đoàn Duy, chỉ có duy nhất Tiến Mạnh là người vào đó. Trần Kiên bí mật quay vào và gọi điện thoại :

- Theo dõi thằng chạy chiếc Ducati sắp xuống tới. Cố tóm lấy thứ mà nó sẽ đi nhận trong chốc lát. Không hoàn thành thì đi luôn đi đừng về nữa.

Trần Kiên giận sôi ruột lái xe về và kéo bà Quế vào phòng rồi nói :

- Không xong rồi !

- Chuyện gì thế?

- Có vẻ như nó đang tìm cách …



- Anh nói gì em không hiểu

- Dạo này thằng Duy có gì lạ không?

- Em thấy cũng bình thường. Lại có chuyện gì xảy ra nữa sao?

- Anh nghĩ nó bắt đầu nghi ngờ nó huyết thống của anh, em và nó… Có lẽ là cả con bé Tuệ Lâm cũng bị nó kéo đi làm xét nghiệm hết rồi.

- Cái gì? Xét nghiệm gì nữa?

- ADN.

- Trời ơi… Sao nó lại có thể cả gan như vậy? Không thể như thế được … Nếu thực sự như vậy thì nó sẽ đẩy em ra đường mất.

- Em sợ đẩy ra đường còn anh thì sợ chúng ta sẽ phải đối mặt với tù tội nếu thằng nhãi đó tìm ra mọi thứ mà chúng ta hết sức che đậy.

- Giờ chúng ta phải chặn nó lại.

- Chúng ta chỉ còn một cách làm nó chùn bước.

- Nó rất giống ba nó, làm gì cũng phải làm cho được mới dừng. Nó rất liều !

- Cha con nhà họ Lý đều có máu liều như nhau. Nhưng cả hai đều có những điểm yếu cực kỳ lộ liễu.

Bà Quế vẫn không hiểu lắm lời Trần Kiên nói, ông cười đắc chí :

- Ngày xưa anh đã dùng em để đạp đổ Lý Gia Đoàn. Thì bây giờ anh có Huỳnh Tuệ Lâm để đánh thắng Lý Đoàn Duy.

- Tuệ Lâm? Anh điên hả? Nó là con gái của chúng ta.

- Lý Đoàn Duy không manh động đâu. Em phải làm theo ý anh nếu không muốn hai chúng ta cùng chết.

- Tại sao anh không thể bỏ cái tư thù đó vậy? Lý Gia Đoàn đâu còn nữa …

- Nhưng mầm mống của hắn vẫn còn đây tức là họ Trần của anh chưa ngày nào có thể ngẩng cao đầu.

- Anh à, chúng ta dừng lại đi. Em không muốn chúng ta sống trong tội lỗi nữa đâu.

- Chúng ta không có tội. Đó là họ tự chuốc lấy mà thôi !

- Giờ chúng ta phải làm gì?

- Yên tâm, anh đã có những kế hoạch ban đầu rồi.

Tiến Mạnh đi lấy kết quả theo như lời Đoàn Duy. Anh chàng hí hửng bước ra khỏi bệnh


XtGem Forum catalog