
ạnh, đến nỗi muốn ngồi vào lòng anh. Trần Kiên cũng bận rộn với một vài cô phía đối diện, Mạnh thì cứ liên tục tháo tay mấy cô xuống :
- Thôi nào, tôi là gay ! Không ích lợi gì với tôi đâu.
- Cái gì ? Gay à ?
Trần Kiên nhoẻn cười :
- Cậu yên tâm, đây là cuộc vui chơi của những người đàn ông. Cậu xem, tôi và chủ tịch của chúng ta vẫn đang vui vẻ nè.
Duy chỉ cười mỉm và tiếp tục rót rượu, Duy nói :
- Con đang có ý định trong tương lai với cháu gái chú. Chú có chịu chấp nhận đứa cháu rể như con không?
- À, tất nhiên là có chứ.
- Chú say rồi à?
- Có lẽ.
Thực sự Trần Kiên không say mà là trúng thuốc ngủ do Duy bí mật bỏ vào ly rượu, chưa gì hết ông đã nằm say lăn lóc, Duy nói :
- Dắt tất cả ra ngoài và thanh toán đi. Tớ có việc !
- Đừng nói gài ổng ghi điểm với mẹ cậu nhé !
- Không. Chuyện khác.
Cả thảy là 8 cô nhân viên phục vụ, Tiến Mạnh nghiến môi thanh toán mấy chai rượu và tiền boa cho các cô nàng đó. Đoàn Duy ngồi trong phòng, thấy Trần Kiên đã ngủ say, anh lại tiếp tục lấy ra một túi nylon và khéo léo lấy một sợi tóc từ đầu Trần Kiên và bỏ vào đó. Duy nhếch mép cười và bỏ ra ngoài :
- Trần Kiên, tôi đang trên đường tìm kiếm lời giải của ông đây !
Duy và Mạnh về chung xe, Tiến Mạnh hỏi :
- Cậu làm gì lúc tớ thanh toán.
- Không phải việc của cậu.
- Làm việc gì thì cũng nên nghĩ tới hậu quả của nó. Chắc cậu chưa quên lý do mất Phương Thy chứ?
- Cậu nói với tớ lần thứ bao nhiêu rồi?
- Và vấn đề là tớ không biết phải nói đến bao nhiêu lần vì cậu chưa bao giờ hiểu.
- Trả thù là điều duy nhất tớ muốn làm trong lúc này. Cho dù phải mất đi tất cả !
- Kể cả Tuệ Lâm sao?
Duy im lặng, anh nhấn ga và chạy tăng tốc. Mạnh một mực đòi dừng xe. Xuống trước cửa nhà, trước khi vào, Mạnh vẫn ôn tồn :
- Nên quý trọng những người ở bên cạnh cậu, trước khi cậu phải gục xuống trách mình không giữ được ai dù chỉ là một người.
Lời nói của Tiến Mạnh không làm Duy đổi thay được suy nghĩ trong đầu lúc này. Duy bí mật lái xe đến bệnh viện và đi vào bằng cửa sau, gặp trực tiếp bác sĩ điều trị của bà Quế. Duy đặt trên bàn 4 bao nylon và nói :
- Đây là 4 mẫu tóc tôi đã làm dấu A, B, C, D. Hãy lần lượt kiểm tra hết và tìm ra mối quan hệ huyết thống trùng khớp giữa những mẫu này. Cho tôi kết quả trong thời gian tốt nhất !
- Được.
Lái xe đến trước cửa nhà Trần Kiên, thấy Tuệ Lâm vẫn ngồi học bài. Duy rất muốn ôm lấy cô vì nhớ, Duy nắm chặt vô lăng :
- Hãy chờ anh. Kiên nhẫn chờ anh. Anh không thể yên tâm sống trong niềm hạnh phúc vô bờ với em chừng nào mối uẩn khúc quanh cái chết của ba mẹ anh vẫn chưa có lời giải thích đáng.
Chap 35:
Trần Kiên thức dậy, giật mình khi thấy ông đang nằm trong một khách sạn và bên cạnh là cô tiếp viên ngày hôm qua. Trần Kiên giật mình :
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Anh say như chết. Đồng nghiệp của anh cho tôi một ít tiền boa và bảo dẫn ông đến đây nghỉ ngơi.
- Rồi chúng ta?
- Tôi làm nghề gì chắc ông cũng biết rồi mà. Nhưng không sao. Tiền bạc mua được sự im lặng của tôi.
- Hôm qua tôi uống đâu có nhiều…
- Vậy thì phải hỏi hai tên kia mời ông uống thứ gì. Cũng trễ rồi đấy ! Về nhanh nếu không muốn vợ con phát hiện tận ổ.
Trần Kiên bối rối cùng cô nàng bước lên Taxi, ông đang nghĩ tới việc Đoàn Duy hay Tiến Mạnh có kế hoạch gì. Trên suốt quãng đường về từ khách sạn, ông không nói lời nào. Cho xe về tới đầu hẻm, ông Kiên bước xuống, cô nàng mở cửa sổ xe ra và nói :
- Anh có mái tóc rất đẹp. Hôm qua có một trong hai cố tình bứt tóc anh đấy.
- Cái gì? Bứt tóc?
- Tôi thấy anh là gã trai quyến rũ nên cho anh một thông tin mật vậy thôi. Đây là số ảnh vô tình chụp lại được đấy ! Nhớ tôi nhé !
Một nụ hôn chủ động từ có nàngTrần Kiên bước vào nhà, thấy Tuệ Lâm chuẩn bị dắt xe ra đi học. Cô nàng lễ phép :
- Bác, bác đi cả đêm qua đó sao?
- Ừ. Hôm nay tự đi học hả?
- Con cũng có xe mà bác. Anh ấy đâu rãnh rỗi để đưa đón con suốt.
Tuệ Lâm và Duy vẫn có những ngày tháng êm đẹp bên nhau, vừa cùng nhau đi sắm đồ chuẩn bị dự lễ cưới của Mạnh và Nhã. Tuệ Lâm hỏi :
- Sao anh làm phù rể mà anh lại không muốn em làm phù dâu?
- Không thể để người yêu của anh làm vai phụ cho người khác.
- Họ là bạn của hai chúng ta.
- Thế em có biết, làm phù dâu quá 3 lần thì sẽ ế không?
- Hả? Có chuyện đó hả?
- Vậy em đã làm phù dâu bao nhiêu lần rồi?
- 2 lần. Bạn bên Mỹ …
- 1 lần nữa là sẽ ế đấy !
- Thật hả?
Mặt Tuệ Lâm biến sắc, Duy vẫn lái xe với gương mặt lạnh. Tuy nhiên, anh nắm lấy tay Tuệ Lâm đặt vào lòng mình. Lâm chỉ mỉm cười nhìn Duy rồi đột ngột hôn lên má anh. Cả hai lái x