XtGem Forum catalog
Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Yêu Đến Chết Vẫn Còn Yêu!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326960

Bình chọn: 8.5.00/10/696 lượt.

ay vòng trước ngực tuyên bố

-Cậu cứ mơ đi rồi sẽ gặp

-Thôi…hai người cho em xin – Nó

-Vậy em thử nói xem, cậu ta có quá đáng không? Vào Smile làm đầu bếp chưa bao lâu thì cướp nhân viên của anh

-Em…em thay mặc Trúc Nhi giúp anh được không? – Tiếng nói nhỏ nhẹ bên cạnh nó, là Thảo Nhi

-Anh Quốc Lâm chỉ đùa thôi…cậu…

-Ai bảo là anh đùa. Ok anh đồng ý

-Cậu thiệt là….

-Em nữa…em cũng muốn làm… - Thiên Kỳ

-Ra trường rồi hãy làm…bà xã của anh – Giọng điệu vừa nghiêm túc vừa bỡn cợt làm cho Thiên Kỳ đỏ bừng cả mặt

-Xí…ai thèm

-Đấy…cậu nghe chưa, em tớ chả thèm cậu đâu. Để tớ mai mối người khác cho

-Ơ…anh hai…ai cần anh lo vậy

Hahaha…mọi người nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thiên Kỳ cười phá lên

Đằng sau những nụ cười luôn thấp thoáng những giọt nước mắt vô hình, đâu ai ngờ, đâu ai đoán trước được…..

-Quốc Lâm, dự án mới lần này cậu thấy sao? – Hắn buông tài liệu xuống bàn nhìn Quốc Lâm hỏi

-Tuy không lớn bằng các dự án trước nhưng đầu tư vào đây sẽ giúp quảng bá hình ảnh của công ty…rất tốt

-Được. Vậy cậu cho tiến hành đi

-Đây là toàn bộ thông tin liên quan…vẫn còn nằm trong bí mật

-Tốt.

Rời khỏi phòng họp, hắn trở về nhà đúng 10h đêm…dạo này lịch làm việc của hắn có phần dày đặt hơn trước…nó ở nhà đợi hắn về rồi ngủ quên trên ghế sofa. Hắn bước nhẹ đến, bế nó vào phòng, nhìn nó ngủ trông đáng yêu biết nhường nào, hắn hôn nhẹ lên trán nó rồi thay đồ tắm rửa.

Hắn bước xuống nhà bếp lấy nước uống, một chất giọng nhẹ nhàng vang lên giữa không gian yên tĩnh làm hắn giật mình

-Anh Thiên Du, anh đã ăn gì chưa? Em hâm thức ăn lại cho anh nhé!

-Thảo Nhi hả, không cần đâu em…vừa nãy anh ăn bên ngoài với khách hàng rồi. Sao giờ này em chưa ngủ?

-Em…không ngủ được

-Thôi tối rồi em ngủ sớm đi. Anh về phòng đây

-À…anh Thiên Du

Hắn quay lại, không biết Thảo Nhi muốn nói gì với hắn đây?

-Cám ơn anh vì đã cho em ở lại đây

Hắn nhìn Thảo Nhi miễm cười, bước đến gần cô

-Em không cần phải khách sáo như thế, cứ xem nhau như người trong nhà là được

-Dạ, cám ơn anh. Thôi em về phòng đây

Thảo Nhi bước đi, lúng túng không hiểu bước làm sao mà cô chúi nhũi về phía trước cũng may hắn kịp đỡ lấy cô không thì còn đâu khuôn mặt xinh đẹp kia nữa. Giờ đây…vòng tay hắn đang ôm lấy cả cơ thể cô, cô trân trân mắt nhìn hắn, phía trên lầu cũng có một ánh mắt dõi theo…tự dưng đau ở ngực vậy nè…nó vội chạy về phòng.

-Em không sao chứ? – Hắn buông Thảo Nhi ra vì trông tư thế này thiệt để người khác nhìn thấy thì không hay cho lắm

-Dạ…cám ơn anh – Thảo Nhi lắc đầu vội đi về phòng

Hắn cũng khá mõi mệt, trở về phòng nhìn thấy nó vẫn ngủ say giấc, hắn hôn nhẹ lên trán nó rồi cơn buồn ngủ cũng ập đến, hắn ngã người ra ngủ lúc nào không hay. Một lúc sau, nó mở mắt ra nhìn hắn…hắn vẫn như trước đây, vẫn quan tâm nó, vẫn hôn nó khi nó ngủ…nhưng trong lòng nó vẫn bất an là thế nào???

-Trúc Nhi à, cậu dậy rồi à…mau đến đây ăn sáng đi

Thảo Nhi dọn thức ăn ra. Từ ngày sống ở đây không biết làm gì để trả ơn nên đành lo việc lặc vặc trong nhà để cô được thoải mái hơn khi sống ở đây

-Vợ, sao em còn đứng đó, mau lại đây ăn sáng với anh

Nó nhìn hắn miễm cười bước đến

-Thảo Nhi, cậu cùng ăn luôn

-Hai người dùng đi, mình còn chút việc tí nữa ăn sau cũng được. Chúc hai người ngon miệng

Nó nhìn Thảo Nhi rồi thở dài, có lẽ nó suy nghĩ quá nhiều rồi.

Hôm nay chủ nhật, hắn dự định sẽ dành cả ngày cho nó, đưa nó đi đến viện mồ côi cùng chơi với bọn nhóc, xong lại đưa nó ra biển để hưởng không khí trong lành và bình yên. Ý nghĩ là của hắn nhưng mà bị cậu bạn thân thiết phá hoại…

-Thiên Du, hôm nay không đi làm bọn mình ra biển không? Lâu rồi không đi

-Phải đó anh hai, đi đi em chưa được đi bao giờ

-Nhưng mà…

-Chị hai!!

-Anh, mình đi chung cho vui

-Thôi được rồi…mọi người chuẩn bị đi rồi xuất phát

-Yeahhh – Thiên Kỳ la lên

-Còn Thảo Nhi, em đi cùng bọn anh luôn nha! – Quốc Lâm

-Phải đó chị, đi cùng bọn em cho vui

-Chuyện này… - Cô nhìn nó

-Cậu đi với bọn mình cho vui, ở nhà cũng không có chuyện gì làm – Nó miễm cười thật tươi

-Uhm – Thảo Nhi gật đầu đồng ý

Ra đến biển, mọi người thay đồ xong liền xuống nghịch nước. Nhìn bọn họ ai nói đã qua tuổi teen rồi chứ…thiệt là hết nói nỗi.

-Anh Quốc Lâm, lại đây – Thiên Kỳ gọi

-Sao thế?

-Anh nằm đây…bọn em muốn chơi xây lâu đài

Ý là đắp cát lên người Quốc Lâm, mặc dù không thích bị đem ra hành xử nhưng mà…phải chịu thôi. Hắn ngồi trên bờ cát, sóng biển cứ thế ùa vào, nhìn bọn họ vui cười mà lắc đầu…hắn quay sang nhìn cô vợ nhỏ bé của mình thầm nghĩ…hắn th