
ấm, mùi cơ thể xen lẫn mùi thơm của áo quần, lại thấy rất thân quen, dễ chịu.
Hiếu khẽ huýt sáo, cuối cùng thì mọi nổ lực của anh cũng đã có chút kết quả. Tự nhiên anh thấy hôm nay trời Hà Nội đẹp hơn mọi ngày.
Tan ca, ngồi đợi Hiếu tại quầy lễ tân, nó chăm chú vào cuốn tạp chí.
- chị chờ anh Hiếu à ?!- cô nhân viên lễ tân nhìn nó cười cười.
Khẽ châu mày suy nghĩ, nó hỏi dò:
- ừ, có gì lạ à ?!
- à, chắc 2 anh chị sắp có buổi hẹn hò- cô nhân viên Reservation( đặt phòng) trêu nó
- là sao ?! mọi người nói gì em không hiểu- nó ngạc nhiên
- em cứ giả vờ, hôm nay đặc biệt thế, cả khách sạn ai cũng biết- Trưởng nhóm FO cũng hùa theo.
Nhìn mặt nó vẫn chưa hiểu ra chuyện gì, mọi người cười.
- hôm nay sinh nhật anh Hiếu, chị không biết à ?! 2 người phải có 1 buổi tối lãng mạn chứ.
Nó lắc đầu ngạc nhiên, nó không hề biết hôm nay là sinh nhật Hiếu, thảo nào hắn ta cứ cười mỉm miết từ sáng, tí nữa biết tay- nó nhủ thầm.
Vừa lúc đó, Hiếu xuất hiện, trên tay là bó hoa hồng thật đẹp và hộp quà xinh xắn. Nó đứng dậy, hầm hầm bước ra khỏi khách sạn bỏ mặt Hiếu đằng sau đang tiu ngỉu không hiểu chuyện gì, còn mọi người ở FO ai cũng nhìn theo nó, bật cười.
Trên đường về, nó im re, thấy vậy Hiếu bắt chuyện :
- hôm nay làm mệt lắm hả ?!
-….
- giận Hiếu hay sao mà im re vậy ?!
-…..
- có gì thì Nguyên nói đi, im lặng vậy Hiếu không thích đâu
-….
- nè, bộ giận thiệt hả ?!- Hiếu tấp xe vào lề, thắng lại, quay ra đằng sau nhìn nó.
Chưa kịp phản ứng gì, nó đã bị Hiếu hôn lên môi thật nhanh.
Mở to mắt, bặm môi, nhìn chằm chằm vào Hiếu trong khi hắn ta thì cười nham nhở với nó.
- muốn bị đánh đòn hả ?!- nó quát.
- haha, cuối cùng cũng chịu nói- Hiếu véo má nó.
Lửa giận bùng bùng trong người, nó nắm chặt 2 tay lại, mặt hầm hầm, nó nạt Hiếu :
- ghét cái mặt !- Rồi nó bước xuống xe, bắt Taxi đi về nhà.
Hiếu vô cùng ngạc nhiên trước thái độ của nó, anh chàng cứ lặng lẽ chạy theo xe taxi.
Trả tiền taxi xong, nó bước ra khỏi xe, lục túi xách tìm chìa khóa.
- Nguyên sao vậy- Hiếu nắm lấy tay nó kéo mạnh về phía mình.
- bỏ tay ra- nó nghiêm giọng
- không nói rõ ràng Hiếu không để Nguyên vào nhà đâu- Hiếu cương quyết- lúc sáng Hiếu còn rất vui khi thấy Nguyên làm vậy, chẳng lẽ là do Hiếu ngộ nhận ?!
Nhìn thẳng vào mắt Hiếu, nó thấy trong đó có sự yêu thương và nỗi buồn. Ánh nhìn của Hiếu xoáy vào tận lòng. Lửa giận trong lòng nó nguội hẳn. Nó giận, nói lẫy :
- ai kêu không nói cho người ta biết hôm nay là sinh nhật !
- trời ơi, tưởng chuyện gì, Hiếu còn không nhớ hôm nay là sinh nhật mình đó- Hiếu nắm lấy bàn tay nó nhẹ nhàng- đừng giận Hiếu mà, Nguyên không nói chuyện là Hiếu buồn lắm đó.
- … sinh nhật vui vẻ- nó lí nhí.
- nhiêu đó thôi à ?- Hiếu chờ đợi
-…- nó ngước nhìn Hiếu, suy nghĩ- còn gì nữa à ?!
- phải là… chúc anh sinh nhật vui vẻ chứ- Hiếu nhìn nó, ánh mắt nồng nàn.
- xì, bằng tuổi mà anh gì ?!- nó trề môi
- người ta hơn 6 tháng đó nha- Hiếu nhẹ nhàng tiến gần nó hơn, ngập ngừng đưa 2 tay ôm nó vào lòng- Hiếu thích Nguyên từ lâu lắm rồi, đừng rời xa Hiếu nhé.
Nó không nói gì, đứng yên trong vòng tay của Hiếu, lặng nghe tiếng nhịp đập nơi con tim của Hiếu và của mình, thấy lòng ấm áp.
Không gian buổi đêm yên ắng, chỉ có ánh đèn cao áp và hàng cây 2 bên ngắm nhìn họ. 1 người đang vui trong tình yêu, còn 1 người đang được truyền tình yêu sang.
…..
Ánh dương của 1 ngày mới lại chiếu rọi khắp nơi.
Nó bước chân ra khỏi nhà, mặt vui hớn hở, khẽ hát
‘’ Bình minh đã lên, chiếc lá rơi rơi nhẹ bên thềm, có tiếng chim trong lành cùng hòa vào lời hát em.
Ngoài kia nắng lên, tiếng hát em ngân vang yên bình có anh bên mình, ngồi tựa vai nhau thiết tha mãi như là nụ hoa hé trong bình mình.
Bao kỉ niệm có em và anh mình nguyện cùng bên nhau, hạnh phúc trong tim trào dâng.”
Nở 1 nụ cười thật tươi chào Hiếu, rồi lên xe, 2 tay ôm chặt Hiếu, nó cười vui trong nắng.
- hôm nay em thích ăn gì?!- Hiếu nổ máy.
- Bánh cuốn!- nó đáp nhanh- í, nhưng mà ai em?!
- Thì em chứ ai
- Cho nói lại- nó buông tay ra, chuẩn bị tư thế chọc vào hông Hiếu.
- Nè, anh đang lái xe nhé
- Nói mau, ai em!
- …..
- Không khai à, vậy sẽ phạt cực hình, hehe
Ngồi vào quán, Hiếu nhanh tay lau 2 đôi đũa trong khi nó quay sang gọi đồ ăn. Khi nhìn sang Hiếu, nó chợt ngờ ngợ đã thấy hình ảnh này ở đâu rồi, cảm giác rất thân quen, nhận đôi đũa từ Hiếu, nó mím môi lắc nhẹ đầu, nhớ đến lời bác sỹ: “ luôn vui vẻ, thoải mái tâm trạng, mọi thứ sẽ trở lại như ban đầu”.
Hai đĩa bánh cuốn nóng hổi được bê ra, nhanh như chớp nó chĩa đũa sang bên Hiếu gắp ngay miếng chả giò cho vào