
Kris không thể xác định được phương
hướng chính xác, khả năng tự vệ cũng giảm đi nhiều, đó chính là điểm yếu của
nó.
Có gì rơi xuống chân Kris. Vụn đá. Nó ngước lên trần
nhà, có vài lỗ hổng, nhìn có vẻ như sắp sập đến nơi..
Lần này không phải tiếng vụn đá rớt nữa. Là tiếng bước chân. Nghe rất
rõ, và, rất gần….
Cả 3 lại nín thở, dỏng tai lên nghe. Kris nhìn vào khoảng
hành lang tối om, cái nhìn như muốn xuyên thủng màn đêm. Một dáng người dần xuất
hiện
- Làm gì thế?
Giọng nói trầm ấm vang lên. Phong nhìn 3 người trước
mặt. Khang mặt tái xanh sắp khóc. Lin bám víu vào Khang, đã khóc. Kris mặt căng
thẳng nhìn mình chằm chằm. Trời lạnh mà cả 3 đều thi nhau chảy mồ hôi..
-
Phong
Kris kêu khẽ rồi bay đến ôm chầm Phong, 2 người kia cũng lao đến ôm
hắn
- Blue – Khang
- Anh Phong – Lin
Thấy Phong đến, 3 người dường như
không còn sợ gì nữa. Phong hơi bất ngờ
- Bỏ ra – giọng lạnh tanh
Chỉ có
Lin bỏ. 2 kẻ kia như chẳng quan tâm. Kris không nghe cũng đúng thôi vì câu đó
không phải nói với nó, còn Khang, không những không thèm để ý mà còn bám chặt
lấy Phong hơn
- Blue ơii, mày đến tao mừng quá !
Phong ngán ngẩm thở dài.
Từ nhỏ đến giờ lúc nào cha mẹ Khang vắng nhà hay nhà cúp điện cậu đều ôm đồ qua
nhà Phong ngủ, có khi ở lì cả tuần đến khi Phong bỏ nhà mình mà đi Khang mới
chịu về. Nếu đến ở chung thôi thì Phong cũng chẳng quan tâm Khang ở bao lâu,
nhưng đằng này cậu cứ nài nì đòi ngủ chung, Phong không chịu thì sáng dậy cũng
thấy Khang nằm kế bên từ lúc nào…
Hồi tưởng lại những chuyện đó, Phong không
biết tại sao có thể làm bạn được với “tên đàn bà” này (Khang trong suy nghĩ của
Phong)
- Được rồi bỏ ra giùm đi
Đến khi Phong gần như dùng đến bạo lực
Khang mới miễn cưỡng buông ra. Lúc này Kris và Lin nhìn cậu sững sờ. Khang mặc
kệ. Lỡ mất hình tượng rồi thì mất thêm chút cũng chả sao…
- Sao đến đây? –
Kris quay sang hỏi Phong
- Nó nhắn – nhìn Khang
- Ờ..tại tao nghĩ là sẽ có
nguy hiểm gì nên mới…nhắn mày – Khang quay mặt đi nhìn láo liên
Hồi tưởng lại
khi Khang nhắn cho Phong
Khi đi qua dãy H, không khí nặng nề khiến người ta
sởn gai óc. Đâu đó trong dãy nhà còn vương mùi tử khí. Lin và Kris đã đi cách
một đoạn phía trước, Khang vẫn bước chậm rãi nhưng mồ hôi đã túa ướt đẫm mái tóc
màu nâu đồng. 2 tay đút vào túi quần, dáng vẻ vô cùng bình thản nhưng thực ra
trong túi quần phải, đôi tay đang bấm tin nhắn thuần thục.
< “Khu nhà cũ.
Cứu tao” – to Blue >
Sent
Lin phá ra cười sặc sụa
- Không ngờ anh
chết nhát đến thế !!
- Tôi trời không sợ đất không sợ. Chỉ sợ…ma thôi – Khang
cãi lại
- Hahaha, ai chẳng biết ma không có thực, chỉ có mấy đứa đầu đất mới
sợ thôi… (nói vậy nhỏ cũng là đầu đất)
Lập tức im bặt. Tiếng
động lạ hút hết sự chú ý. Phong khẽ nheo mắt nhìn vào khoảng tối trước mặt.
Khang và Lin nhảy bổ ra sau lưng hắn và Kris..
Cả
4 người nhìn xuống chân. Gạch vụn. Rồi nhanh như cắt hướng mặt lên trần nhà
1
mảng trần lớn đổ xuống. tụi nó lập tức dạt qua 2 bên. Lại thêm một mảnh
khác.
Xem ra “phạm vi” và “quy mô” rơi rớt ngày càng tăng.
Sàn nhà nghiêng và có vẻ sắp không trụ nổi. Chúng nó lập tức chạy đến cầu
thang
Bóng tối và hỗn loạn khiến cho việc đó khó hơn bình thường. Khi đến cầu
thang thì gần như toàn bộ tầng 2 đang sập xuống. Lin và Khang chạy thoát được
xuống dưới. Phong và Kris thì không
Hoang tàn
Khu nhà cũ vốn đã tàn tạ vô
cùng, lúc này đây thì càng hoang phế. Bụi bay tứ tung, phủ lên màn đêm một làn
khói màu xám . Toàn bộ dãy hành lang A của khu nhà cũ sụp đổ hoàn toàn
-
Krissss
- Bluee
Khang và Lin thi nhau gọi, trong lòng đầy lo lắng
-
Ở…đây..
Lin và Khang chạy nhanh đến chỗ phát ra tiếng nói, dùng sức bới đống
gạch ra. Thấy Kris đang nằm đè lên Phong. Ngoài một số xây xát trên mặt thì
không có gì nghiêm trọng. Cả 2 thở phào nhẹ nhõm, nằm vật ra thở
- Lần…thứ
3
Phong nhoẻn miệng cười ma mãnh, tay khẽ chạm vào vết thương trên mặt Kris.
Nó chống cằm lên ngực hắn, cũng cười ma mãnh đáp lại
- Bị đè đến 3 lần, quá
lời rồi
Phong cười hắt ra, đưa tay vuốt lại vài lọn tóc lòa xòa của
Kris.
Chợt
Cánh tay hắn như bị rút hết sức, buông thõng xuống đất, khuôn
mặt lấm tấm mồ hôi
Kris kinh ngạc. Lập tức bật dậy
*
*
Máu
Máu
loang đỏ chiếc áo thun trắng
*
Phong thở khó nhọc. Đôi mắt khẽ nhắm
lại.
*
Nụ cười vụt tắt….
Cả 3 người bàng hoàng. Khang nhanh chóng lao đến lay Phong
- Đừng đụng vào
!!
Kris lập tức hét lên ngăn lại. Nhìn cây giáo đâm sâu vào sườn trái của
Phong mà lòng nó đau như cắt. Vết thương này không gây nguy hiểm đến tính mạng
nhưng nếu sơ ý chạm vào có thể khiến cho hắn bị tàn phế